MarkHyuck || Last Dance

MarkHyuck || Last Dance

145 18 1

'If you let me down, give me one last chance to dance with you.'…

JaeYong | Paparazzi

JaeYong | Paparazzi

518 48 1

Shortfic. JaeYong. Lee phóng viên - Jung hắc tổng. Xã hội đen.. ------For @liz_131…

JohnTen | Killing me

JohnTen | Killing me

843 85 3

Johnny Seo nhận được một 'sinh ý', là giết chết người thừa kế nhà Leechaiyapornkul....…

DoIl || Pretty Boy

DoIl || Pretty Boy

118 18 1

Chuyện là Doyoung đổ cái anh xinh trai hát hay hát hôm lễ khai giảng......…

DoIl || SIN

DoIl || SIN

113 15 1

Tội lỗi ? Vậy hãy lấy tội lỗi lấp đầy nó, dùng tội lỗi lấp đầy tội lỗi. Để tội lỗi chồng chất tội lỗi.…

MarkHyuck | Dear Green

MarkHyuck | Dear Green

192 35 2

・ 。☆∴。 * ・゚*。★・  ・ *゚。   *  ・ ゚*。・゚★。   ☆゚・。°*. ゚  ゚。·*・。 ゚*   ゚ *.。☆。★ ・   * ☆ 。・゚*.。     * ★ ゚・。 * 。     ・  ゚☆ 。。・゚*.* ★ ゚・。 *…

| Weishen V | Love Line

| Weishen V | Love Line

72 1 1

"Uy Thần chi lộ, đỉnh đỉnh phong quang."Vậy mà về nhà, thì ai cũng như con nít. Chỉ tội anh quản lý và leader phải trông cả một lũ trẻ con to xác.…

YongHyuck || Thương em
• Tendery •

• Tendery •

131 7 1

Something for Ten and his Dery.…

| Wanna One | Fanfic | We'll always have each other.

| Wanna One | Fanfic | We'll always have each other.

36 6 1

Chẳng biết đến bao giờ tôi sẽ được nghe lại một bài hát ấy, trên một sân khấu có đủ 11 chàng trai. 18 tháng thoáng qua nhanh như một bóng nắng, chưa kịp cảm nhận hơi ấm thì nhật quang đã mất rồi. Ngày cuối năm lạnh lẽo, họ biến mất đi tôi lại càng thêm cô tịch quạnh hiu. Coi như có khóc một trăm lần, có một ngàn lần mơ ước, một vạn câu nói "Nếu như..." cũng không thể cho tôi thêm được một giây bên cạnh họ. Họ không phải nhóm nhạc đầu tiên khiến tôi rơi nước mắt khi tan rã, nhưng khóc cho họ, là lần khóc thê lương nhất của tôi đến tận bây giờ. Tôi chẳng phải fan của 11 chàng trai ấy, thậm chí nonfan cũng không. Chỉ là tôi yêu họ, yêu sự chân thành, yêu nhiệt huyết, yêu dũng cảm dám đam mê của họ. Tôi thương họ, thương cho họ vì họ đã bị công ty hành hạ, thương cho họ vì line hát chẳng bao giờ được công bằng, tôi thương sự nhẫn nhịn, thương cả những khiếm khuyết của họ. Thương họ, buồn cho họ, tiếc cho họ, vì trên con đường của họ, đóa hồng xanh năm ấy đã héo tàn. Câu chuyện này tôi viết, chẳng hay, chẳng có plot, chẳng có suy nghĩ cầu kì chi. Đây là câu chuyện tôi muốn dùng để lưu giữ lại kỉ niệm của họ, để nhớ rằng, đã có một nhóm nhạc tên là Wanna One.…