Yêu chân chính

Yêu chân chính

0 0 1

Câu chuyện có thật về cuộc đời của người viết…

Ai Gửi Nụ cười Vào Hồn Anh

Ai Gửi Nụ cười Vào Hồn Anh

23 1 2

Tôi bảo Mr.Q"May mà em thông minh, mỗi lần anh đi qua lớp em là em lại xin đi xin sĩ số rồi tiện thể theo gót anh đi cùng lên trên tầng với anh luôn, may mà em thông minh, đăng ký ăn bán trú ở trường để có thể bám theo anh về nhà anh dễ dàng hơn, may mà em thông minh, tham gia siêu nhiều hoạt động để anh còn chú ý và biết em là ai rồi em còn cố ý viết cả confession nói dối mình đang yêu nhau để giết chết tư tưởng loi nhoi của bọn con gái, hì hì" xong còn bổ sung một câu "may có sự thông minh của em mà giờ mình mới được ở bên nhau! "Tôi nói với giọng điệu đầy tự hào, chả hiểu sao hắn lại nhìn tôi bằng ánh mắt bất lực rằng cô có bị ngốc không vậy, Mr.Q khe thở dài rồi nói"Ừ em thì thông minh rồi, mất công anh cố tình đi đường vòng loằng ngoằng để đi qua lớp em cho em nhìn thấy, trưa thì ngồi đợi gần một tiếng rồi lại đi đường vòng để đi qua khu kí túc các em, căn giờ đợi em ăn xong mới cố ý xuất hiện trước mắt em, rồi cả việc thanh niên cao 1m86 đòi ngồi hàng ghế đầu để khi em biểu diễn trên sân khấu thì có thể để ý anh rõ hơn, còn về vụ confession thì anh cố ý duyệt bài để chiều theo như nguyện ý của em, đồng thời giết chết tư tưởng loi nhoi của mấy đứa con trai luôn." Nói xong hắn còn chẹp chẹp miệng "nếu không có anh, sao mà em thông minh được cơ chứ." Hắn nói những lời này mà sắc mặt không hề thay đổi, chỉ có tinh thần của tôi là thổn thức lên xuống theo từng nhịp điệu lời nói của hắn, mồ hôi tuôn ra như tắm suối. Cái này là tôi bị hắn lừa sao? Đúng hay không, mời theo dõi truyện để biết thêm chi ti…

Nơi nào nụ cười em toả sáng

Nơi nào nụ cười em toả sáng

22 1 4

-Họ bị nhốt trong phòng thí nghiệm làm việc ngày đêm khi mới chỉ là những đứa trẻ miệng còn hôi sữa.-Họ phải chế tạo vũ khí, thuốc độc, bom,...để ứng phó với chính quê hương của mình.-Họ đã vào sinh ra tử cùng nhau nhưng cuối cùng lại để vật chất chi phối mình rồi giết chết lẫn nhau.-Cuối cùng họ không còn là chính họ, đơn thuần đẹp đẽ như hồi trước nữa...-Chiến tranh nợ họ một đời ấm áp bình an vui vẻ, một tuổi thơ không bom đạn.-Những tưởng ở nơi lạnh lẽo vậy sẽ không có tình thương nhưng ai ngờ không chỉ có tình bạn bè, tình anh em, còn có cả tình cảm đơn thuần nhưng chưa được bao lâu đã bị ngọn lửa tham vọng dập tắt hết.…