tacdam new

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Ngự tổng kết ra một cái lý luận. Trong lúc cận thân chiến đấu. Mỗi một người chơi đều có một vị trí công kích xác định. Tạm thời gọi nó là công kích chuẩn vị. Lúc người chơi dùng các loại kĩ cận thân công kích. Nếu như chuẩn xác công kích đến điểm công kích chuẩn vị. Như vậy khiến cho đối phương không thể né tránh. Chỉ có thể dùng các kĩ năng tránh né. Nếu như lệnh khỏi điểm công kích chuẩn vị. Người chơi có thể sử dụng động tác tứ chi để né tránh dễ dàng.

Tổng kết ra cái lý luận này. Bước tiếp theo của Tiêu Ngự là sử dùng người máy nhiệm chứng cái lý luận này có thành lập hay không.

Tiêu Ngự đã có sẵn thí nghiệm phẩm là Ải nhân đạo tặc kia.

Đao quang kiếm ảnh. Tiêu Ngự cùng Ải nhân đạo tặc giằng co mấy chục giây. Đều không có phân thắng bại.

Ải nhân đạo tặc hướng Tiêu Ngự nhào tới. Một kích từ chủy thủ của tay phải nhanh chóng đánh thẳng tới Tiêu Ngự.

Huyễn Ảnh Bộ!

Thân thể Tiêu Ngự biến ảo thành các hư ảnh liên tiếp. Tránh né một kích của Ải nhân đạo tặc. Vòng ra sau lưng Ải nhân đạo tặc. Một kích của tay phải là Dịch Cốt đâm tới Ải nhân đạo tặc.

Thân thể Ải nhân đạo tặc tương đối thấp bé. Công kích chuẩn vị so với người chơi nhân loại bình thường phải hơi thấp. Cho nên Tiêu Ngự điều chỉnh chuẩn xác công kích vị điểm. Đem công kích vị điểm hạ xuống một đoạn.

Tật Phong Bộ!

Ải nhân đạo tặc một cái Tật Phong Bộ ngăn cản công kích của Tiêu Ngự. Xoay người rồi nhảy lên cao. Một cái Tạc Kích.

share by kiemhiepcac.net

"Tạc Kích công kích vị điểm lệnh về phía trái 0.5." Lời nói của người máy truyền tới lỗ tai của Tiêu Ngự. Ở trong khoảng thời gian không thể sai biệt. Tiêu Ngự hướng tới phía bên phải điên cuồng lao ra. Ải nhân đạo tặc xẹt qua tai Tiêu Ngự. Làm cho tai Tiêu Ngự đau đớn.

Ải nhân đạo tặc một kích thất bại. Có chút ngạc nghiên. Hắn không nghĩ tới Tiêu Ngự dĩ nhiên có thể sử dụng động tác tứ chi né khỏi Tạc Kích của hắn. Cứ như việc làm thường xuyên của hắn. Hắn có thể thành công tránh né công kích. Là bởi vì thân thể hắn tương đối thấp bé. Mục tiêu nhỏ. Động tác linh hoạt. Dễ dàng tránh né công kích. Hơn nữa người chơi bình thường có thói quen công kích nhất thời không thể thay đổi. Vị trí công kích trên cao. Cho nên hắn dùng tứ chi tránh né công kích đích xác xác xuất thành công rất cao. Mà Tiêu Ngự thân thể cao lớn. Nhưng lại có thể né tránh một kích của hắn. Điều này làm cho đầu hắn có chút bé đi.

"Quả nhiên là như vậy." Tiêu Ngự mỉm cười. Nghiệm chứng ý nghĩ của chính mình. Mặc dù xảy ra một ít nguy hiểm. Nhưng cũng đạt được giá trị. Sau khi né khỏi một kích của Ải nhân đạo tặc. Tay trái Tiêu Ngự bội độc giảm tốc lên chủy thủ hướng Ải nhân đạo tặc đâm tới.

Tiêu Thất!

Ải nhân đạo tặc mở ra Tiêu Thất ngăn cản một kích của Tiêu Ngự.

"Tích tích. Xác định vị trí mục tiêu...."

"Vừa rồi là một cái kĩ năng cao cấp." Có người máy trợ giúp. Tiêu Ngự rất nhanh tìm được vị trí của Ải nhân đạo tặc. Hướng Ải nhân đạo tặc lao tới. Chủy thủ của tay phải đâm thẳng tới ngực Ải nhân đạo tặc.

Phản Thủ Bối Thứ!

Ải nhân đạo tặc một chiêu Phản Thủ Bối Thứ xuất ra. Nhanh chóng né khỏi công kích của Tiêu Ngự. Cũng công kích ngược lại Tiêu Ngự. Vậy mà Tiêu Ngự ở trước mắt hắn đột nhiên biến mất. Một kích thất bại.

"Không tốt. Là kĩ năng Phản Thủ Bối Thứ!" Ải nhân đạo tặc cực kì hoảng sợ. Hắn thật sự không nghĩ tới. Bất ngờ không phòng bị Phản Thủ Bối Thứ. Bị chủy thủ của Tiêu ngự đâm trúng lưng. Một cái hơn một trăm năm mươi điểm giá trị thương tổn từ trên đầu Ải Nhân đạo tặc nhẹ nhàng hiện lên.

share by kiemhiepcac.net

Ải nhân đạo tặc chạy về phía trước một đoạn. Xoay người lại chống đỡ công kích của Tiêu Ngự. Hắn tự tin. Bằng vào sự linh hoạt của thân thể có thể né tránh công kích của Tiêu Ngự. Dù là không có các loại kĩ năng. Tiêu Ngự cũng không có biện pháp làm gì hắn.

Trong đầu Tiêu Ngự hiên lên một ý nghĩ. Chủy thủ trên tay trái hướng Ải nhân đạo tặc đâm tới một cái công kích bình thường.

Ải nhân đạo tặc vừa định né tránh. Phốc. Chủy thủ của Tiêu Ngư đâm trung ngực Ải nhân đạo tặc. Hơn ba mươi điểm giá trị thương tổn từ trên đầu Ải nhân đạo tặc nhẹ nhàng hiện lên.

"Tích tích. Công kích trúng mục tiêu. Hiệu quả độc giảm tốc. Tốc độ giảm 3..."

Sau khi Tiêu Ngự rút chủy thủ ra. Chủy thủ của tay phải lại một lần nữa đâm tới Ải nhân đạo tặc.

Phốc. Ải nhân đạo tặc không kịp né tránh. Lại bị trúng đòn.

Tưởng như hai lần công kích nhìn như bình thường. Lại khiến cho Ải nhân đạo tặc căn bản không thể né tránh. Trong đôi mắt của Ải nhân đạo tặc lộ ra thần sắc mờ mịt. Hắn không biết. Tiêu ngự đến cùng là làm như thế nào. Ngày xưa bất cứ người chơi nào công kích hắn. Hắn cũng có thể dễ dàng né tránh. Nhưng bây giờ công kích bình thường này lại đáng sợ như vậy. Làm cho niềm tin được thành lập từ quá khứ của hắn hoàn toàn đổ vỡ.

"Tích tích. Công kích trúng mục tiêu.." Nghe được người máy nhắc nhở. Tiêu Ngự mỉm cười. Hai lần công kích tưởng như bình thường này đã chứng minh phỏng đoán trong lòng của Tiêu Ngự. Cái lý luận công kích chuẩn vị kia của hắn là chính xác. Các kĩ năng đều còn đang cooldown. Bởi vì kĩ năng Tạc Kích của Tiêu Ngự thi triển tương đối sớm. Sớm đã cooldown xong rồi.

Ải nhân đạo tặc trong mỗi lần công kích liên tiếp của Tiêu Ngự. Tâm loạn như ma. Tâm càng loạn. Động tác càng chậm. Tình thế chuyển biến bất ngờ. Vốn Ải nhân đạo tặc còn có thể liều mạng với Tiêu Ngự. Hiện tại lại bị Tiêu Ngự bức bách đến nỗi chật vật không chịu nổi.

Đồng tử Tiêu Ngự chợt co lại. Tay phải vung lên. Một cái Tạc Kích đánh xuống.

"Trọng tâm công kích thấp xuống 0.5. Lệch sang 0.3" Tiêu Ngự điểu chỉnh chuẩn xác công kích của mình. Chủy thủ vẽ thành một đường cong hoàn mỹ. Đâm tới Ải nhân đạo tặc.

Ải nhân đạo tặc phát hiện. Hắn căn bản không thể nào né tránh. Chủy thủ của Tiêu Ngự nháy mắt đã tới trước mặt.

Tiêu Ngự quát khẽ một tiếng. Trúng!

Chủy thủ trên tay phải của Tiêu Ngự chuẩn xác đánh trúng Ải nhân đạo tặc. Đem Ải nhân đạo tặc đánh ngất.

Trong lòng Ải nhân đạo tặc đầy kinh ngạc với không cam lòng. Lâm vào trạng thái choáng váng. Ánh mắt từ từ tiêu tán. Hắn như thế nào cũng không hiểu được. Tại sao chính mình thủy chung đều không thể né tránh khỏi công kích của Tiêu Ngự. Tiêu Ngự đến cùng là phát hiện ra bí mật gì.

Sau khi Tiêu Ngự đem Ải nhân đạo tặc đánh ngất. Vòng ra sau lưng Ải nhân đạo tặc thi triển một cái Bối Thứ. Điều chỉnh năng lượng toàn thân trước sau như một ra. Một chiêu Trí Mệnh Bạo Phá. Đem huyết lượng của Ải nhân đạo tặc đánh cho tới đáy.

Ải nhân đạo tặc ngã xuống. Tiêu Ngự hờ hững nhặt lên trang bị của Ải nhân đạo tặc rơi ra.

So sánh với trang bị mà nói. Tiêu Ngự hiểu được là phát hiện cái lý luận công kích chuẩn vị này mới là giá trị thú vị nhất.

Sự thật chứng minh. Có lý luận chỉ đường. Có thể đi được xa hơn.

share by kiemhiepcac.net

Chỉ cần chậm rãi tiếp thu cái lý luận này. Hình thành một loại thói quen. Tu dưỡng chiến đấu của tự thân Tiêu Ngự có thể tăng lên trên phạm vị lớn. Trên đường trở thành đệ nhất nhân trong trò chơi càng vững chắc thêm một bước

Tiêu Ngự nhìn người máy bên cạnh người một chút. Chính mình sở dĩ có thể phát hiện cái lý luận công kích chuẩn vị này. Có thể nói là không thể bỏ qua công lao của người máy. Người máy này là sản phẩm của khoa học. Không nghĩ tới khoa học của ân trạch tư đại lục dĩ nhiên lại đạt tới độ cao như vậy. Làm người khác phải kinh ngạc tán thưởng.

"Tích tích. Có người đuổi theo. Vân Dực. Băng pháp. Phe cách tương ứng. Thiên sứ liên minh. Chủng tộc: Tinh linh. Cấp mười chín. Đã rời đi..."

Không thể ngờ còn có người theo dõi. Tiêu Ngự tùy ý liếc mắt về phía sau một cái. Có mấy người chơi cách một đoạn đang theo dõi Tiêu Ngự. Nhưng kiêng kị thực lực của Tiêu Ngự. Lần lượt rời đi. Bọn họ cũng không muốn như Ải nhân đạo tặc kia giống nhau. Biến thành một khối thi thể lạnh lẽo.

Tiêu Ngự rời khỏi chợ đêm. Tiến vào hắc ám áo đầm. Chạy vội tới di thất chi thành. Người máy kia đi theo phía sau Tiêu Ngự. Tốc độ di động cũng không chậm hơn so với Tiêu Ngự.

"Nếu có thể có vật phẩm phụ trợ như vậy. Sau này chiến đấu có thể ung dung thoải mái." Tiêu Ngự nhìn người máy nghĩ thầm. Đồ chơi này tuyệt đối so với thần khí có tác dụng hoàn hảo hơn. Chỉ là người máy này chỉ là một kiện vật phẩm chỉ dẫn của nhiệm vụ. Nhiệm vụ chấm dứt lại trở về vị trí cũ. Tiêu Ngự bất quá chỉ có thể thở dài một hơi.

Đi trong hắc ám ao đầm quỷ dị. Hướng tới mục đích chạy nhanh chừng mười phút đồng hộ. Tiêu Ngự nhìn về phía trước. phía trước là một vũng bùn màu đen. Sinh trưởng không ít thực vật. Không có động vật gì hoạt động. Thoạt nhìn vô cùng an toàn. Thực tế cũng không như thế. Nếu có người đi vào vũng bùn này. Sẽ bị lún xuống. Bị nuốt cho đến khi cả xương vụn cũng không còn.

"Địa phương này như thế nào mà qua đây?" Tiêu Ngự nghĩ thầm. Nhìn đánh dấu của bàn đồ một chút. Di thất chi thành dĩ nhiên lại ở trung tâm của vũng bùn. Tránh không được tại sao không có ai tìm được di thất chi thành.

Tích tích. Tích tích. Người máy phát ra tín hiệu có chút kì lạ. Giống như đang liên lạc gì đó.

Sau một lúc. Một con nhện màu đen từ bụi cỏ trong trung tâm vũng bùn bỏ ra. Hướng bên này chạy như bay.

share by kiemhiepcac.net

Con nhện đen giống như một ngọn núi nhỏ làm cho Tiêu Ngự hoảng sợ. Tiêu Ngự còn tưởng rằng gặp một con boss nhện. Đột nhiên phát hiện. Con nhện đen này trong ánh mắt phóng ra chùm ánh sáng màu đỏ giống như người máy. Tiêu Ngự hơi hơi sửng sốt. Con nhện đen này cũng là sản phẩm của khoa học.

Tiêu Ngự cẩn thận đánh giá con nhện máy màu đen một hồi. Độ chân thực của con nhện máy màu đen này rất cao. So với nhện thật cơ hô không có gì phân biệt. Vững vàng đứng trên mặt nước. Con nhện có thể sử dụng sự căng dãn của mặt nước mà tùy ý đi lại. Ở phương diện này. Con nhện máy màu đen cũng có được năng lực đồng dạng.

Con nhện máy bò lên trên bờ. Cũng không có công kích Tiêu Ngự. Mà là ôn thuần nằm sấp xuống mặt đấu. Chùm ánh sáng màu đỏ trên mắt kép lúc sáng lúc tối.

Con nhện máy này hình như là để cho chính mình ngồi lên trên lưng. Tiêu Ngự nghĩ thầm. Xem ra nó chuẩn bị mang chính mình thông qua Tiêu Ngự mang theo người máy ngồi lên trên lưng con nhện máy màu đen. Con nhện máy màu đen đứng lên. Hướng trung tâm vũng bùn màu đen đi đến. Con nhện máy màu đen này chở Tiêu Ngự cùng người máy. Không có chút cảm giác nào là cố hết sức. Ở trên mặt nước vẫn linh hoạt tự nhiên.

Tiêu Ngự có chút tò mò nhìn xung quanh. Phát hiện trong bụi cỏ của trung tâm vũng bùn màu đen có rất nhiều sinh vật kì quái hoạt động. Cá sấu, rắn nước. Số lượng đông đúc. Đám sinh vật này sau khi nhìn thấy con nhện màu đen. Đêu tránh né từ xa. Không dám tới gần.

Tiêu Ngự nghĩ. Nếu như không có con nhện màu đen dẫn đường. Tiêu Ngự không dùng được phương pháp gì. Đều không thể đi xuyên qua vũng bùn mày đen này. Trừ phi từ trên trời bay qua.

Nhớ tới bay. Tiêu Ngự nghĩ tới cái người máy kia giao cho lão đầu cho mình. Hắn nếu có thể cưỡi long dăng. Khẳng định có thể vượt qua vũng bùn màu đen này. Nói cách khác. Cái lão đầu kia biết di thất chi thành tồn tại.

Con nhện máy chở Tiêu Ngự tiến về phía trước một đoạn. Tiêu Ngự ở trên lưng con nhện máy. Nhìn ra phía xa. Một tòa thành thị cổ xưa mà hùng vĩ xuất hiện ở trong tầm mắt của Tiêu Ngự.

Tòa thành thị này đã có chút tuổi tác. Kiến trúc bên trong bị tàn phá có chút không chịu nổi. Đã sụp đổ rất nhiều. Trên kiến trúc bám đầy các loại thực vật màu xanh biếc. Trên tường loang lổ các dấu tích cùng với trên đường không có ai đi lại. Làm cho người ta có một loại cảm giác hoang vu tang thương.

Con nhện máy dừng ở bên bờ vũng bùn màu đen. Chậm rãi ngồi xổm xuống.

Tiêu Ngự từ trên lưng con nhện máy nhảy xuống.

"Tích tích. Tích tích." Người máy đi sau lưng Tiêu Ngự. Phát ra âm thanh kì quái.

Con nhện máy đứng lên. Đứng lẳng lặng ở một bên.

Tiêu Ngự tò mò hướng về phía bên kia thành thị xem xét. Không biết sinh khí của thành thị này như nào. Đến cùng sẽ có cái dạng nhiệm vụ gì đang chờ đợi mình.

Đi lên phía trước một đoạn. Hệ thống nhắc nhở vang lên một tiếng thanh thúy.

Hệ thống: Bạn đã phát hiện Di Thất chi thành.

Tiêu Ngự đi bộ vào bên trong Di Thất chi thành. Trên đường cái sớm đã không có ai lui tới. Nơi này so với hắc ám chiểu trạch không giống nhau. Bầu trời nơi này rất trong. Từng đợt ánh mặt trời từ trên bầu trời chiếu xuống. Ở trong thành thị tạo thành những đạo quang ảnh nhiều màu đẹp mê ly. Nhìn phong cảnh cùng kiến trúc nơi này. Tiêu Ngự cảm giác tựa như đi tới cổ thành ở Châu Âu thế kỉ mười bảy.

Trên đài hoa ở trên khu phố trung ương phía trước. Cột nước còn đang không ngừng phun nước. Một đóa hoa dại không biết tên lẳng lặng nở ra. Tỏa ra tất cả các tia sáng của nó. Nhưng lại không có người nào đến hỏi han.

Hai bên khu phố là cửa hàng san sát. Một số cửa hàng cũng đã mở rộng. Cũng đã vườn không nhà trống. Trong cửa hàng cũng không có lưu lại vật gì.

"Di thất chi thành." Tiêu Ngự cẩn thận đánh giá cái tên này. Tòa thành thị này quả nhiên là thành thị bị người đời bỏ quên.

share by kiemhiepcac.net

Tiêu Ngự đi lại trong thành thị. Tìm kiếm đầu mối hữu dụng. Người máy phát ra âm thanh kì dị. Dường như bị vật gì đó hấp dẫn. Hướng hẻm nhỏ yên tĩnh bên cạnh đi đến.

Tiêu Ngự tự nhiên quên mất. Người máy mới là chủ nhân nơi này. Là mấu chốt của nhiệm vụ. Nên sẽ cung cấp đầu mối cho Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự đi theo người máy hướng vào chỗ sau trong hẻm nhỏ đi đến.

"Tích tích. Phía trước một trăm mét. Hồng y giáo sĩ. Nạp đức nhân bán vong linh. Hai mươi cấp tinh anh...." Người máy truyền tới một ít tin tức. Sau khi nghe được. Tiêu Ngự khẽ nhíu mày. Nạp đức bán vong linh này đến cùng có hay không vấn đề gì. Tiêu Ngự nghĩ thầm. Chuẩn bị đi vào dọn sạch cái tên hồng y giáo sĩ kia.

"Tích tích. Tích tích." Người máy đột nhiên phát ra một số cảnh báo dồn dập." Phía sau một trăm mét. Hồng y giáo sĩ. Số lượng hai mươi. Đang tới gần. Cảnh cáo nguy hiểm....."

Tiêu Ngự quay đầu lại nhìn thoáng qua. Phát hiện ở chỗ rẽ xa xa có một ít bóng dáng màu đỏ. Tiêu Ngự nhanh chóng mở ra Tiềm Hành. Người máy cũng tiến nhập trạng thái Tiềm Hành.

Tiêu Ngự mang theo người máy đi tới hẻm nhỏ bên cạnh. Nhanh chóng đứng sát vào tường. Hẻm nhỏ này trước sau chỉ có hai cái đường ra. Chỉ rộng có năm mét. Bên cạnh đều là tường cao chót vót. Tiêu Ngự căn bản không có đường thối lui. Chỉ có thể nhịn thở. Hy vọng không bị đám người hồng y giáo sĩ phát hiện.

Đội ngũ hai mươi người hồng y giáo sĩ xếp hàng chỉnh tề hướng bên này đi đến.

Tiêu Ngự đánh giá cẩn thận vóc người thấp bé của đám người hồng y giáo sĩ. So với Ải nhân không sai biệt lắm. Trên người khoác áo choàng màu đỏ. Che khuất mặt mũi. Trong tay cầm quyền trường màu đỏ dài chừng hai mét.

Đám hồng y giáo sĩ này chậm rãi tới gần Tiêu Ngự. Tiêu Ngự đã ngừng hô hấp lại rồi. Nhìn vào khuôn mặt của đám hồng y giáo sĩ. Chứng kiến khuôn mặt của đám hồng y giáo sĩ. Tiêu Ngự thiếu chút nữa hít thở không thông.

share by kiemhiepcac.net

Một nửa mặt của hồng y giáo sĩ là mặt người, một nửa là khô lâu. Trong mắt không có đồng tử. Trắng nhợt mà lại không có thần.

Chứng kiến đám hồng y giáo sĩ chậm rãi tới gần. Trống ngực Tiêu Ngự không khỏi dồn dập vài phần.

Một người hồng y giáo sĩ đột nhiên ngẩng đầu. Hướng tới phía Tiêu Ngự nhìn lại.

Tiêu Ngự nhanh chóng làm cho mình tỉnh táo trở lại.Cái người hồng y giáo sĩ này không phát hiện cái gì. Tiếp tục đi về phía trước. Đội ngũ hồng y giáo sĩ dần dần đi xa. Rốt cuộc biến mất ở cuối hẻm nhỏ.

"Hồng y giáo sĩ này đến cùng là như thế!" Tiêu Ngự lờ mờ có chút hiểu được ý nghĩa của nạp đức nhân bán vong linh.

Tiêu Ngự đi theo người máy tiến lên phía trước một đoạn.

"Tích tích. Phát hiện thần dụ chi thư. Khoảng cách một trăm mét...." Người máy vừa nói.

Tiêu Ngự hiểu được. Một trăm mét này là khoảng cách người máy dò xét được. Hễ có cái gì hoặc sinh vật gì tiến vào khoảng cách một trăm mét. Cũng có thể bị người máy phát hiện.

"Thần dụ chi thư?" Tiêu Ngự khẽ nhíu mày. Thần dụ chi thư này đến cùng là vật gì.

"Đưa ta đi tìm thần dụ chi thư." Tiêu Ngự nói. Hắn vẫn là lần thứ hai đối với người máy hạ mệnh lệnh. Không biết người máy có tuân theo hay không. Tiêu Ngự hiểu được thần dụ chi thư này khảng định có liên quan với nhiệm vụ.

"Tập trung mục tiêu. Thần dụ chi thư." Người máy nghe được mệnh lệnh của Tiêu Ngự. Nói. Đi về phía trước mặt.

Tiêu Ngự đi theo người máy hướng phía trước đi đến.

"Phía trước phát hiện hồng y giáo sĩ......"

"Có thể vượt qua không?" Tiêu Ngự hỏi. Tiêu Ngự không sợ hãi một con quái tinh anh cấp hai mươi. Nhưng nếu đang đối phó với hồng y giáo sĩ bị đội ngũ hồng y giáo sĩ tuần tra phát hiện. Vậy thì nguy hiểm rồi.

"Vòng qua." Người máy đưa Tiêu Ngự đi lên phía trước một đoạn. Sau đó quẹo vào một cái hẻm nhỏ. Ở trong hẻm nhỏ lòng vòng một lúc. Đi tới trước cửa một tòa hoa viên trạch viện.

Tiêu Ngự quan sát một chút. Đây là một tòa trạch viện cũ nát. Vị trí có chút hẻo lánh. Hướng bên trong tường nhìn lại. Bên trong sân tạo hình kiến trúc có chút phong cách nhưng thật ra cũng rất kì lạ. Nhưng cũng không xa hoa. Phỏng chừng là nơi ở của người dân bình thường.

"Thần dụ chi thư. Khoảng cách năm mét. Người máy nói. Đi qua đi lại ở trước của. Nhưng thủy chung không có đi mở cửa.

share by kiemhiepcac.net

"Phụ cận có quái vật không?" Tiêu Ngự hỏi.

"Đang dò xét. Số lượng quái vật 0...." Người máy nói.

Nếu không có quái vật. Tiêu Ngự cũng không lo lắng. Đi tới bậc cửa của trạch viện. Đẩy của thạch viện một chút. Của vang lên một tiếng rồi mở ra. Rất nhiều bụi bặm rơi xuống. Làm cho Tiêu Ngự ho sặc sụa. Trong trạch viện là một vườn hoa hình tròn rực rỡ. Các loại hoa dại đua nhau mọc lên. Mùi hương tỏa ra bốn phía.

Theo đường đá tràn đầy cỏ dại đi thẳng về phía trước. Ở giữa vườn hoa một cây cột đá màu trắng được dựng lên. Trên đỉnh cột đá có một bộ sách cũ kĩ.

"Phát hiện thần dụ chi thư...." Người máy nói.

Quyển sách này hẳn là thần dụ chi thư gì gì đó như lời người máy nói. Tiêu Ngự đi tới trước cột đá. Nhìn thoáng qua bìa ngoài của quyển sách. Bìa ngoài của quyển sách là bốn văn tự cổ xưa. Tiêu Ngự lờ mờ có thể phân biệt ra đây là bốn chữ thần dụ chi thư.

Đây rõ ràng chỉ là một quyển sách bình thường. Gọi là thần dụ chi thư. Tên tuổi vang dội như vậy. Tiêu Ngự mở thần dụ chi thư ra. Lật lên xem.

"Sáng thế thần ốc nhĩ hi đức sang tạo ra thế giới này....Ốc nhĩ hi đức nói. Thế giới này giao cho các người chưởng quản. Thần là người thủ hộ bảo vệ trật tự của thế giới.... Ai làm trái trật tự do thần đặt ra. Phải nhận lấy trừng phạt..... Quyền lực của thần là không thể xâm phạm...."

Phần đầu của bộ sách là giảng giải quyền lực của thần. Nói quyền lực của thần thánh là không thể xâm phạm.

"Trách không được lại gọi quyển sách này là thận dụ chi thư." Tiêu Ngự chứng kiến những lời nói nhảm này. Trong nhất thời có chút nhức đầu. Vì tìm kiếm đầu mối. Tiêu Ngự cũng không có biện pháp. Không thể làm gì khác hơn là nhẫn nại nhìn tình hình.

"Thủy lịch năm 230. Người nạp đức xúc phạm quyền uy của chúng thần. Vì trừng phạt người nạp đức. Chúng thần đem trung tâm tư nạp thành vùi lấp đi. Thần linh nhân từ thêm chút trừng phạt.... Nhưng người nạp đức lại cố gắng phản kháng. Lôi tát thành muốn lấy lực của một thành kháng cự thần linh. Cuối cùng không địch lại thần linh. Bị núi lửa chôn vùi. Hành động của người nạp được rốt cuộc làm cho thần linh tức giận. Chúng thần liên thủ đánh xuống thần phạt. Phá hủy hai mươi bảy thành phố của người nạp đức.

Tuy nhiên là vì chúng thần giữ gìn thần quyển, hoàn toàn bày ra vật hi sinh của thần quyền mà thôi. Người nạp đức cũng đủ dũng mãnh. Cũng dám hướng chúng thần khai chiến.

share by kiemhiepcac.net

"Dã thác thành... Thủy kiến vu năm 222...." Tiêu Ngự lại vừa lật sang một tờ. Tờ này là giới thiệu lịch sử của Di thất chi thành. Tiêu Ngự không có hứng thú lật xen. Lật tới tờ cuối cùng. Ở trên tờ thần dụ chi thư cuối cùng. Rõ ràng là một ít lời nói đứt quãng.

"Hỡi mọi người nạp đức. Là người bị thần truy đuổi mà chạy trốn. Bọn họ hung tàn mà lại đáng sợ..........Bọn họ xông vào thành thị. Giết chóc con dân chúng ta. Chúng ta anh dũng phản kháng.... Trong thành thị khắp nới đều là máu tươi....Vụ Sâm đã chết....Ai Nhĩ Tư cũng đã chết.... Thần minh vĩ đại. Ngài bỏ rơi chúng ta sao...."

Chữ viết này rất ẩu. Có thể thấy tâm tình người viết văn tự này lúc đó rất lo lắng. Từ trong giống nói có thể thấy được hắn rất tuyệt vọng cùng bất lực

Nhìn văn tự này. Trong đầu Tiêu Ngự hiện ra rất nhiều hình ảnh. Đại khái hiểu được chuyện đã qua. Nhưng là nơi này cũng không có nói tới tòa thành thị này biến mất khỏi con mắt của người đời như thế nào. Sau đó còn xảy ra chuyện gì. Nội dung kế tiếp còn chờ đợi Tiêu Ngự đi thăm dò... Phát hiện hồng y giáo sĩ. Số lượng 1. Đang tới gần. Người máy đột nhiên nói.

Lại có hồng y giáo sĩ. Tiêu Ngự tiến nhập trạng thái Tiềm Hành. Vẫn là chờ hồng y giáo sĩ rời đi sao. Tiêu Ngự nghĩ thầm.

"Không tốt. Cửa không đóng." Tiêu Ngự lúc này mới phát hiện. Lúc mình vào không có đóng cửa lại. Hiện tại đi đóng của mà nói. Đã muộn. Tiêu Ngự chỉ có thể đứng nguyên tại chỗ.

Tựa như là phát hiện cái của viện này không đóng. Một cái bóng dáng màu đỏ hướng trong viện đi tới. Đánh giá một hồi. Hướng tới chỗ Tiêu Ngự đi tới.

"Đáng chết." Tiêu Ngự nắm chặt chủy thủ trong tay. Tùy thời chuẩn bị giết chết tên hồng y giáo sĩ này." Hy vọng sẽ không đưa tới nhiều hồng y giáo sĩ.

Hồng y giáo sĩ kia dần dần tới gần. Xem xét chung quanh một lúc. Phát hiện quyển sách trên cây cột đưa tay muốn với lấy.

Ngoài sự mong đợi. Thần dụ chi thư đột nhiên quang hoa đại phát. Ở trong bạch quang. Thân thê hồng y giáo sĩ không ngừng tan ra thành nước. Phát ra tiếng kêu thê lương và thảm thiết. Một đạo cột sáng màu trắng đẹp mắt rơi trên người hồng y giáo sĩ. Trong nháy mắt hồng y giáo sĩ bốc hơi thành sương mù màu trắng. Biến mất không thấy.

Tiêu Ngự dùng tay che khuất mắt. Che đạo bạch quang đẹp mắt này. Sau một lúc lâu. Bạch quang tiêu tán. Thần dụ chi thư lại khôi phục thành bộ dáng bình thường như ban đầu.Trên bề mặt chỉ để lại một ít tro bụi. Như chứng minh có một hồng y giáo sĩ từng xuất hiện.

Tiêu Ngự kinh hãi nhìn quyển thần dụ chi thư. Không nghĩ tới quyển than dụ chi thư lại mạnh đến như vậy. Quái tinh anh cấp hai mươi hồng y giáo sĩ bị quyển thần dụ chi thư này một kích giết chết trong nháy mắt.

Sau khi giết chết hồng y giáo sĩ, quyển thần dụ chi thư biến về bộ dáng cũ, mộc mạc mà lại cũ kĩ, không cảm thụ được bất cứ khí tức năng lượng nào.

Tiêu Ngự đi qua, đánh giá một phen, nhìn không ra thần dụ chi thư có bất cứ điểm kì lạ nào, Tiêu Ngự cầm thần dụ chi thư lên.

Hệ thống: Ngươi đạt được thần dụ chi thư.

Tiêu Ngự xem xét thuộc tính của thần dụ chi thư một chút, màu sắc biến đổi một chút.

Thần dụ chi thư: vật phẩm đặc thù, trang bị hỗ trợ. Huyết lượng +300, phòng ngự +200, tốc độ di động +17, tốc độ công kích +13, né tránh +5%, kháng tính ma pháp + tất cả 15. Kĩ năng thêm vào, ánh sáng thần dụ: tất cả sinh vật hệ bất tử tới gần thần dụ chi thư thuộc tính giảm xuống 30%.

Quyết đoán của thần: ma pháp công kích từ xa, phóng ra ma pháp công kích gây sát thương 1000 điểm, đối với sinh vật hệ vong linh sát thương tăng gấp đôi, thời gian cooldown 20 giây.

share by kiemhiepcac.net

Thần chi thẩm phán(xét xử của thần), ma pháp công kích từ xa, kĩ năng Thần chi thẩm phán phóng ra công kích gây sát thương 5000 điểm, đối với sinh vật hệ vong linh sát thương tăng gấp đôi

Bổ sung thuộc tính ẩn giấu đặc thù.

Vật phẩm nhiệm vụ, sử dụng vật phẩm này giết chết quái vật không thu được kinh nghiệm.

Là một kiện vật phẩm nhiệm vụ, bất quá cái vật phẩm nhiệm vụ này cũng quá khác thường, thuộc tính mạnh mẽ làm người khác chấn động, cũng chỉ có trong phụ bản nhiệm vụ phong bế mới có loại vật phẩm như vậy, nếu lấy được ở bên ngoài, có thể làm cho vô số người chơi lâm vào điên cuồng. Phỏng chừng thần dụ chi thư mới vừa rồi phóng ra chính là kĩ năng Thần chi thẩm phán giết chết hồng y giáo sĩ, một vạn điểm thương tổn, một con quái tinh anh cấp hai mươi như thế nào có thể đỡ được.

Chứng kiến việc sử dụng vật phẩm này khi đánh chết quái vật không thu được một tí kinh nghiệm nào, Tiêu Ngự chỉ có thể giương mắt nhìn, rất là buồn bực, xem ra muốn dùng thứ này giết quái lên cấp là khó có khả năng. Về phần thuộc tính ẩn giấu thêm vào, trong đó có cái thuộc tính gì ẩn giấu, Tiêu Ngự cũng không biết, phỏng chừng cùng với nhiệm vụ nhất định có quan hệ.

"Hồng y giáo sĩ là quái bán vong linh, dùng chủy thủ thánh ngôn tương đối thích hợp." Tiêu Ngự đem chủy thủ thánh ngôn đổi sang tay phải. Đem trang bị thần ** chi thư đổi sang tay trái. Nhìn trang phục hiện tại của chính mình, tay phải cầm thánh ngôn chủy thủ, tay trái cầm một quyển sách, so với giáo sĩ truyền bá có chút giống nhau, có điểm dở dở ương ương.

"Tích tích. Phát hiện hồng y giáo sĩ, số lượng 3, đang tới gần." Người máy bên cạnh đột nhiên nói.

"Ba tên hồng y giáo sĩ?" Phỏng chừng là bị tiếng kêu thảm thiết của hồng y giáo sĩ kia đưa tới. Tiêu Ngự suy nghĩ trong phút chốc, lấy thực lực của chính mình, hơn nữa trong tay có thần dụ chi thư, giết chết 3 tên hồng y giáo sĩ hẳn là không có vấn đề gì.

Tiêu Ngự nấp đi. Chờ đợi 3 tên hồng y giáo sĩ nọ.

Qua một lúc lâu, ba bóng dáng màu đỏ xuất hiện ở ngoài cửa viện, hướng trong viện nhìn quanh một chút, rồi đi đến, ba tên hồng y giáo sĩ bắt đầu tìm kiếm tiểu viện nhỏ hẹp này.

Cửa viện không gió tự động thịch một tiếng được đóng lại.

Ba tên hồng y giáo sĩ ngạc nhiên quay đầu lại. Hướng ra phía cửa viện nhìn lại. Một cột sáng màu tráng từ trên trời giáng xuống, đánh lên trên người một tên hồng y giáo sĩ, hồng y giáo sĩ kia đau đớn hét lên một tiếng thảm thiết, hóa thành một đống tro bụi.

"Vãn còn lại hai tên." Một bóng người đi tới phía một tên hồng y giáo sĩ

Thần chi tài quyết!

share by kiemhiepcac.net

Một cột sáng rơi vào người một tên hồng y giáo sĩ, tên hồng y giáo sĩ này trên đầu hiện lên hai nghìn điểm thương tổn. Huyết lượng một tên hồng y giáo sĩ cũng chỉ có 6000 mà thôi.

Tiêu Ngự nhảy lên cao đánh tới một tên hồng y giáo sĩ. Một chiêu Tạc Kích công kích lên trên đầu tên hồng y giáo sĩ này, đánh ngất hồng y giáo sĩ, sau khi rơi xuống đất thi triển một chiêu Phản Thủ Bối Thứ, hơn ba trăm điểm giá trị thương tổn từ trên đầu hồng y giáo sĩ nhẹ nhàng hiện lên.

Hồng y giáo sĩ bên cạch chứng kiến đồng bọn bị công kích, cũng đánh tới phía Tiêu Ngự.

Chứng kiên một tên hồng y giáo sĩ đánh tới chính mình, Tiêu Ngự cũng không bối rối, đợi với tên hồng y giáo sĩ trước mắt này nương theo dư kình của Phản Thủ Bối Thứ lại thi triển một chiêu Bối Thứ.

Độn hình!

Tiêu Ngự sử dụng độn hình ngăn cản công kích của một tên hồng y giáo sĩ, nhảy lên cao thi triển Giảo Sát.

"Vẫn còn 3000 huyết lượng!" Tiêu Ngự nhanh chóng vòng ra trước người tên hồng y giáo sĩ bị công kích kia.

"Công kích lệnh sang phải 0.7." Người máy kịp thời truyền nhắc nhở vào trong đầu Tiêu Ngự, Tiêu Ngự nghiêng né tránh sang trái, né khỏi công kích của hồng y giáo sĩ. Đi lên phía trước một chiêu Tấn Kích công kích trên thân hồng y giáo sĩ kia. Bay như bướm. Di chuyển linh hoạt ở giữa hai tên hồng y giáo sĩ, công kích đâu vào đấy. Có người máy phụ trợ, năng lực chiến đấu của Tiêu Ngự tăng lên không ngừng.

Chủy thủ của tay phải vẽ thành một đường cong đẹp mắt, đầm vào ngực hồng y giáo sĩ, hung hăng vạch ra.

Thịch, Dịch Cốt của Tiêu Ngự tạo thành hơn 180 điểm giá trị thương tổn đối với hồng y giáo sĩ.

share by kiemhiepcac.net

Hồng y giáo sĩ bên cạnh đánh về phía Tiêu Ngự, Tiêu Ngự một chiêu Tật Phong Bộ né tránh khỏi công kích của tên hồng y giáo sĩ này.

Hai tên hồng y giáo sĩ tìm kiếm chung quanh tung tích của Tiêu Ngự.

Hai mươi giây trôi qua, tay trái của Tiêu Ngự giương thần dụ chi thư lên.

Thần chi tài quyết!

Tên hồng y giáo sĩ kia còn sót lại hơn 2000 điểm huyết lượng bị Thần chi tài quyết đánh cho mất mạng, Tiêu Ngự đánh về phía tên hồng y giáo sĩ còn lại, kĩ năng Tạc Kích cooldown xong, Tiêu Ngự đánh ra một chiêu Tạc Kích phủ đầu hồng y giáo sĩ kia.

Trí mệnh bạo phá!

Năng lượng của trí mệnh bạo phá bạo phát ở trên người hồng y giáo sĩ phát ra một tiếng nặng nề, hơn 170 điểm giá trị thương tổn từ trên đầu hồng y giáo sĩ nhẹ nhàng hiện lên.

Chỉ còn lại có một tên hồng y giáo sĩ, lấy thân thủ của Tiêu Ngự, thừa sức đối phó với một tên hồng y giáo sĩ, rất nhanh, các kỹ năng đều cooldown xong, sau mấy chiêu công kích, một chiêu Tấn Kích của Tiêu Ngự nhanh chóng công kích trên người hồng y giáo sĩ, đánh ngất hồng y giáo sĩ.

Bối Thứ!

Dịch Cốt!

Các chiêu thức liên tiếp được triển khai, lại cấp cho hồng y giáo sĩ một cái độc giảm tốc.

"Công kích lệch sườn 0.3." Thanh âm của người máy lại một lần nữa truyền đến.

Tiêu Ngự một chiêu đóa thiểm, tránh khỏi công kích của hồng y giáo sĩ, chủy thủ của tay phải lại đâm lên người hồng y giáo sĩ, huyết lượng của hồng y giáo sĩ không ngừng tiêu hao, hai mươi giây trôi qua, hồng y giáo sĩ chỉ còn lai một ít huyết lượng.

"Vẫn còn 300 huyết lượng. Thân hình của Tiêu Ngự nhanh chóng lùi về phía sau, tránh né khỏi công kích của hồng y giáo sĩ.

Phản Thủ Bối Thứ, giết chết.

Chủy thủ trên tay phải của Tiêu Ngự vẽ thành một đường cong hoàn mỹ. Mạnh mẽ đâm xuyên vào sau lưng hồng y giáo sĩ.

Huyết lượng của hồng y giáo sĩ cạn kiệt, ngã xuống mặt đất.

Nhẹ nhàng giết chết ba tên hồng y giáo sĩ, có thần dụ chi thư cùng người máy, cảm giác chiến đấu khác nhau rất lớn. Tiêu Ngự nhìn nhắc nhở của hệ thống một chút, chỉ có tên hồng y giáo sĩ cuối cùng Tiêu Ngự thu được toàn bộ kinh nghiệm, tên hồng y giáo sĩ thứ hai Tiêu Ngự chỉ thu được một ít kinh nghiệm.

Tìm kiếm trên mặt đấu một lát. Chỉ có tên hồng y giáo sĩ cuối cùng kia rơi ra một kiện vật phẩm, là một kiện lam trang cấp 20.

Đem trang bị cất vào trong hành trang, Tiêu Ngự chuẩn bị rời khỏi trạch viện. Liên tục giết chết ba tên hồng y giáo sĩ, vạn nhất thu hút càng nhiều hồng y giáo sĩ lại đây, Tiêu Ngự sẽ gặp phải phiền toái. Cái trạch viện này mà bị đóng lại, nếu như đại lượng hồng y giáo sĩ tiến vào trạch viện, sẽ ngăn trở Tiêu Ngự ở bên trong, như thế thì Tiêu Ngự sẽ trở thành con mồi săp chết.

share by kiemhiepcac.net

Tiêu Ngự đi đến cửa trạch viện, thì vang lên âm thanh cảnh cáo.

"Tích tích, phát hiện vật thể lạ, cảnh báo cấp một..." Người máy truyền đến thanh âm dồn dập.

Thần dụ chi thư của Tiêu Ngự đột nhiên tự động mở ra. Một mảnh sương mù từ trong quyển thần dụ chi thư nhẹ nhàng bay ra, mảnh sương mù từ từ ngưng tụ, biến thành một hình người.

"Uy hiếp, cảnh báo cấp một..." Người máy vẫn còn đang dồn dập thông báo.

Tiêu Ngự cấp cho mảnh sương mù màu trắng này một chiêu Trinh Tra.

Du hồn long dăng kỵ sĩ Phí Tư: Tinh anh cường hóa cấp 20.

Là một du hồn, xem ra người máy dò xét không ra loại thuộc tính cụ thể của vật thể linh hồn. Tiêu Ngự cảnh giác nhìn du hồn long dăng kỵ sĩ. Bộ dáng người nay ước chừng hơn bốn mươi tuổi, thân hình cao lớn khôi ngô, toàn thân đều là cơ nhục cuồn cuộn, thoạt nhìn năng lực chiến đấu không kém, trên người mặc một kiện khải giáp kỵ sĩ bạch sắc, trong tay cầm một thanh thương thật dài.

"Người tuổi trẻ, là người dùng thần dụ chi thư triệu hồn ta ra sao?" Du hồn long dăng kỵ sĩ nhìn Tiêu Ngự, nói, thanh âm của hắn trầm thấp, cực kì uy nghiêm.

"Tất nhiên." Tiêu Ngự đáp. Nếu du hồn long kỵ sĩ này là từ trong quyển thần dụ chi thư đi ra. Hẳn là nhân vật mấu chốt của nhiệm vụ, có lẽ không phải địch nhân của mình.

"Sứ giả tôn kính. Vì vinh quang của kỵ sĩ, để làm cho thánh quang trục xuất hắc ám khỏi nơi này, long dăng kỵ sĩ Phí Tư nguyện ý nghe ngài sai khiến." Du hồn long dăng kỵ sĩ Phí Tư hướng Tiêu Ngự hành lễ, nói. Tiêu Ngự trong lòng nghi hoặc, tại sao du hồn long dăng kỵ sĩ Phí Tư lại gọi mình là sứ giả?

share by kiemhiepcac.net

"Đúng vậy, chúng ta đội ngũ long dăng kỵ sĩ vì chống đỡ kẻ xâm nhập người nạp đức, cùng những kẻ xâm nhập anh dũng chiến đấu, cuối cùng toàn bộ chết trận trên sa trường. Sau khi ta chết, cha ta đã hỏi, tại sao ta không nguyện ý an nghỉ? Ta nói, chúng ta long dăng kỵ sĩ đời đời kiếp kiếp ở chỗ này sinh sống, ta phải đời đời kiếp kiếp thủ hộ tòa thành thị này. Cha ta nói, người ban cho ta linh hôn bất tử cùng lực lượng cường đại, có một ngày, sẽ có sứ giả đến đây, triệu hồi ta từ trong thần dụ chi thư ra, trục xuất hắc ám ra khỏi nơi này, làm cho nơi này tái hiện lại thời kì huy hoàng. Cho nên, ngài chính là sứ giả như lời cha ta nói." Du hồn long dăng kỵ sĩ Phí Tư cung kính nói.

Tiêu Ngự hiểu được, sứ giả như lời của du hồn long dăng kỵ sĩ Phí Tư nói, chính là người chấp nhận nhiệm vụ này.

Chứng kiến du hồn long dăng kỵ sĩ, Tiêu Ngự nhớ tới thần đèn trong thần thoại Aladdin, người cao lớn khôi ngô này cùng với thần đèn có phải giống nhau không.

Du hồn long dăng kỵ sĩ Phí Tư ánh mặt thâm tình nhìn tòa thành thị cổ xưa, trong ánh mắt toát ra thần sắc bi thương cùng hoài niệm, nhưng lập tức, liền bị một loại thần sắc kiên nghị thay thế, trịnh trọng nói:"Long dăng kỵ sĩ Phí Tự nguyện ý nghe ngài sai khiến."

Tiêu Ngự gật đầu, nhiệm vụ kế tiếp hẳn là sẽ rất khó khăn, Tiêu Ngự một người là không thể hoàn thành, nếu không đầu não cũng sẽ không an bài người người như Phí Tư trợ giúp.

Tiêu Ngự đi ra phía ngoài trạch viện, một bên hướng tới long dăng kỵ sĩ hỏi sự tình liên quan đến dã thác thành, vì giảng giải trên sách của nhiệm vụ dù sao cũng có hạn.

Nghe Phí Tư giảng giải, trong đầu Tiêu Ngự hiện ra một vài bức tranh thảm khốc, mấy trăm du hồn long dăng kỵ sĩ thề bảo vệ quê nhà, và mấy trăm lần cùng người nạp đức anh dũng chiến đấu, từng người chết trận trên sa trường, cuối cùng dã thác thành, hiện tại cũng là di thất chi thành, trở thành cứ điểm của người nạp đức, về phần sau này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mọi người nạp đức như thế nào biến thành bán vong linh, Phí Tư cũng không biết.

Nhìn tòa trạch viện này, long dăng kỵ sĩ Phí Tư thì thầm ngâm nga:

Dạ thâm liễu, da lan hoa tiểu tiểu đích khai phóng, phủ mạc tâm ái đích kỵ sĩ thương, mĩ lệ đích cô nương, ngã tức tương khứ viễn phương..."

(Đêm đã khuya, hoa lan lặng lẽ nở, kỵ sĩ yêu thích vuốt ve trường thương, cô nương xinh đẹp, ta sắp đi về phương xa)

Mặc dù thanh âm của nghe không được hay lắm, nhưng là trong tiếng hát ẩn chứa tình cảm sâu kín làm người khác dung động.

Bài hát này miêu tả một người kỵ sĩ vì bảo hộ quê nhà, từ biệt cô gái mình yêu thích, đi ra chiến trường, tiếng hát du dương và truyền cảm nhẹ nhàng bình dị bên tai Tiêu Ngự.

"Tên bài hát này là gì vậy?" Nghe long dăng kỵ sĩ Phí Tư hát hết bài, Tiêu Ngự hỏi.

"Dạ lan hoa." Long dăng kỵ sĩ Phí Tư nói.

"Tên thật là lạ."

share by kiemhiepcac.net

"Dạ lan hoa tượng trưng cho nối nhớ mong cùng tình yêu trong sáng vô cùng, mỗi khi màn đêm phủ xuống, dạ lan hoa sẽ theo gió bay múa, theo gió bay về phương xa, gửi gắm nỗi nhớ nhung của mọi người tới người mình yêu." Long dăng kỵ sĩ Phí Tư giải thích nói.

Tiêu Ngự không khỏi nhìn thoáng qua long dăng kỵ sĩ Phí Tư, trên nét mặt kiên cường này, có một thoáng bi thương khó tả, có lẽ hắn cũng đang nhớ tới người thân.

"Thủ vệ quê nhà, thủ vệ người yêu." Long dăng kỵ sĩ chứng kiến xuất hiện một cái bóng dáng màu đỏ, thương kỵ sĩ trong tay giương lên, một con long dăng rất lớn bỗng dưng xuất hiện trong không trung, long dăng kỵ sĩ Phí Tư cưỡi trên người long dăng, lao xuống phía dưới, thương kỵ sĩ trong tay huy vũ tạo ra liên tiếp các màu sắc đẹp đẽ, bao trùm lên hồng y giáo sĩ này. Thương kỵ sĩ của long dăng Phí Tư đâm xuyên qua ngực tên hồng y giáo sĩ, điên cuồng đem hồng y giáo sĩ này xé ra thành từng mảnh nhỏ.

Giết chết hồng y giáo sĩ, long dăng kỵ sĩ Phí Tư điều khiên long dăng bay về phía bên cạnh Tiêu Ngự.

"Đáng tiếc không được chia kinh nghiệm." Tiêu Ngự thở dài một hơi.

Ngươi có biết long dăng kỵ sĩ ở ngoài dã thác thành kia không?" Tiêu Ngự hỏi.

"Đó là cháu đời thứ 71 của ta, hắn phụ trách nghênh tiếp và chỉ dẫn sứ giả. Hắn cũng giống chúng ta là long dăng kỵ sĩ thủ hộ tòa thành thị này." Long dăng kỵ si Phí Tư nói.

Cháu đời thứ 71, Tiêu Ngự lộ ra vẻ mặt cổ quái. Bộ dáng của long dăng kỵ sĩ Phí Tư thoạt nhìn cũng rất trẻ, mà lão đầu kia ở ngoài dã thác thành thoạt nhìn có lẽ cũng đã bảy mươi tám mươi rồi. Tuổi tác thực tế của hai người, chênh lệch thật nhiều! Nguyên lai lão đầu chỉ là một người chỉ dẫn giả. Tiêu Ngự còn tưởng ràng là một nhân vật trọng yếu chứ, xem ra trước kia chính mình đã nghĩ nhầm rồi.

"Kế tiếp chúng ta sẽ đi đâu?" Tiêu Ngự hỏi, Tiêu Ngự đối với tòa thành thì này không quen thuộc. Không biết kế tiếp nhiệm vụ nên làm như thế nào, chỉ có thể để cho long dăng kỵ sĩ Phí Tư chỉ dẫn cho mình. Tiêu Ngự đoán được nội dung kế tiếp của nhiệm vụ hẳn là muốn Tiêu Ngự phối hợp dọn sạch người nạp đức bán vong linh trong thành thị.

"Chúng ta phải đi xuống tư lạc đức chi thành, ở dưới mặt đất của thành thị này, là hang ổ của người nạp đức." Long dăng kỵ sĩ Phí Tư trong đôi mắt hiện lên một đạo quang mang sắc bén.

Phía dưới tòa thành thị này còn có một thành thị? Trong lòng Tiêu Ngự giật mình. Chả lẽ kế tiếp của nhiệm vụ là đem người nạp đức của tư lạc đức chi thành ở dưới mặt đất tiêu diệt sạch sẽ? Nội dung của nhiệm vụ này thật là nhiều.

Tiêu Ngự cùng long dăng kỵ sĩ từ trong hẻm nhỏ đi ra, về tới đường chính của trung tâm dã thác thành, theo như lời của Phí Tư đi đến cửa vào của tư lạc đức chi thành ở dưới đất.

Trong dã thác thành cũng không phải tất cả là hồng y giáo sĩ, tuyệt đại bộ phận các địa phương đều chỉ có một ít lam y giáo sĩ tuần tra. Là một ít quái vật tinh anh bình thường cấp hai mươi.

"Xem ra phụ cận cái hẻm nhỏ kia là khu vực trọng yếu, mới an bài nhiều hồng y giáo sĩ như vậy." Tiêu Ngự nghĩ thầm, để cho long dăng kỵ sĩ Phí Tư đứng ở một bên, còn mình an tâm giết đám lam y giáo sĩ này.

share by kiemhiepcac.net

Cấp bậc rất trọng yếu, đám lam y giáo sĩ là quái pháp hệ. Lực công kích rất mạnh, nhưng phòng ngự rất thấp, giá trị kinh nghiệm lại phi thường phong phú, gấp khoảng ba lần quái bình thường cấp hai mươi, Tiêu Ngự an tâm giết đám lam y giáo sĩ này, chuẩn bị ở chỗ này giết nhiều quái một chút.

Long dăng kỵ sĩ Phí Tư mặc dù lo ngại tốc độ chậm chạp của Tiêu Ngự, nhưng cũng không có biện pháp, hắn tất nhiên phải nghe theo lời nói của Tiêu Ngự, hắn không rõ, tại sao Tiêu Ngự không cho hắn ra tay.

Tiêu Ngự dọn sạch lam y giáo sĩ ở phụ cận. Nhìn giá trị kinh nghiệm một điểm lại một điểm đinh đinh một tiếng, trên mặt đất rơi ra một miếng ngọc bích. Tiêu Ngự cầm lấy xem một chút, là một miếng thâm lam bảo thạch.

Thâm lam bảo thạch: Giá trị ma pháp +30. Dùng để gia công bảo thạch, khảm nạm, công trình học.

Nghe nói trước mắt một miếng thâm lam bảo thách đều bán được giá cao là năm trăm kim tệ, xem như là một kiện đồ vật không tồi.

Tiêu Ngự cất thâm lam bảo thạch vào trong hành trang, tiếp tục giết quái, một mặt tiến tới đích, ngoại trừ miếng thâm lam bảo thạch này, Tiêu Ngự vẫn kiếm được không ít lam trang và lục trang, hẳn là có thể bán được không ít kim tệ. Đánh hắc tái làm cho Tiêu Ngự kiếm được không ít tiền mặt, Tiêu Ngự không cần phải đến diễn đàn giao dịch để tiêu thụ kim tệ rồi, mà phải chuyên tâm thụ thập thật nhiều kim tệ dùng để tăng thực lực của bản thân lên, thực lực của bản thân tăng lên, có thể thông qua đánh hắc tái kiếm được nhiều tiền hơn, chuyện này Tiêu Ngự vẫn còn phải tính toán.

Bận rộn gần ba giờ, hệ thống truyền đến âm thanh nhắc nhở thăng cấp.

"Lại lên một cấp." Tiêu Ngự nhìn thoáng qua bảng thuộc tính, trước mắt cấp bậc là cấp hai mươi hai.

Sau khi lên cấp hai mươi hai, Tiêu Ngự so với đám quái bình thường nay cao hơn hai cấp, giết chết quái bình thường cấp hai mươi này hiệu quả càng rõ ràng, tốc độ giết quái nhanh hơn không ít, nhưng đồng thời giá trị kinh nghiệm đạt được lại hạ xuống.

Tiêu Ngự đang chuẩn bị tiếp tục tiến về phía trước, phía xa một đội ngũ bóng dáng màu đỏ hướng tới Tiêu Ngự cùng Phí Tư đi lại đây.

"Tích tích, phát hiện hồng y giáo sĩ, số lượng 30, đang tới gần..." Người máy nói. Giáo sĩ, Tiêu Ngự là tuyệt đối không đối phó được.

"Phí tư, giao cho ngươi." Tiêu Ngự quay đầu lại nhìn về phía Phí Tư nói, hắn không thể giết chết nhiều hồng y giáo sĩ như vậy, đối với Phí Tư có thể giết chết đàm hồng y giáo sĩ này không, Tiêu Ngự cũng có chút lo lắng, nếu Phí Tư chết, không thể nghi ngờ là nhiệm vụ thất bại.

Đám hồng y giáo sĩ phát hiện Tiêu Ngự cùng Phí Tư, lập túc hùng hổ hướng bên này đánh tới.

Phí Tư vung trường thương kỵ sĩ trong tay, lao tới đám hồng y giáo sĩ.

Suy nghĩ của Tiêu Ngự xoay chuyển, hắn không thể cứ đứng như vậy. Cho dù là không thể giúp được cái gì, cũng phải xông lên giết chết mấy tên hồng y giáo sĩ.

Long viêm phá!

share by kiemhiepcac.net

Thương kỵ sĩ trong tay Phí Tư nổi lên hỏa diễm màu đỏ rực rỡ, xông lên phía trước đâm tới một tên hồng y giáo sĩ, phốc, hỏa diễm phun ra, tên hồng y giáo sĩ này toàn thân bị cháy sạch. Thương kỵ sĩ tỏng tay Phí Tư huyễn hóa ra nhiều đáo hoa nhọn, trùm tới tên hồng y giáo sĩ này, trong nhất thơi huyết vị bắn khắp nơi. Hồng y giáo sĩ này bị mũi nhọn xé thành từng mảnh nhỏ.

"Nguyên lai máu của bán vong linh cũng là màu đỏ." Tiêu Ngự nghĩ thầm.

Chứng kiến Phí Tư giết chết một hồng y giáo sĩ, đám hồng y giáo sĩ này càng thêm điên cuồng, đánh về phía Phí Tư.

Thần chi thẩm phán!

Một cột sáng từ trên trời giáng xuống. Đem tên hồng y giáo sĩ trong đó hóa thành tro tàn.

Nếu như xông lên liều mạng đối phó như vậy với đám hồng y giáo sĩ , không thể nghi ngờ là muốn chết, Tiêu Ngự nhớ lại, chính mình cũng không phải cái cũng kém, bởi vì có thần dụ chi thư có hiệu quả hạ thấp thuộc tính đối với quái hệ bất tử, Tiêu Ngự không cần làm gì, chỉ cần tới gần đám hồng y giáo sĩ này. Tiềm Hành tới địa điểm hỗ trợ Phí Tư chiến đấu kịch liệt, mặc dù làm như vậy rất nguy hiểm.

Hơn hai mươi tên hồng y giáo sĩ phát uy thật là kinh khủng, bọn họ bao vây Phí Tư lại, không ngừng lấy vũ khí trong tay công kích Phí Tư. Đồng thời đối mặt với nhiều hồng y giáo sĩ như vậy. Phí Tư chiến đấu đúng là có phần cố hết sức.

Thiên long trảm!

Thương kỵ sĩ trong tay Phí Tư biến ảo thành một con địa long to lớn, hướng phía dưới chém xuống, lực lượng bá đạo đem hồng y giáo sĩ chém thành hai nửa, xé rách thành từng mảnh nhỏ.

Chứng kiến Phí Tư liên tục chém giết mấy tên hồng y giáo sĩ, Tiêu Ngự không khỏi líu lưỡi, người này thật đúng là mạnh mẽ, Tiêu Ngự cẩn thận tới gần, rốt cuộc thần không biết quỷ không hay đi tới trung tâm chiến trường, tất cả hồng y giáo sĩ đều không có phát hiện sự tồn tại của Tiêu Ngự, đám hồng y giáo sĩ này đã bị lực lượng nào đó áp chế. Thuộc tính phần lớn hạ xuống. Phí Tư chiến đấu trở lên ung dung thoải mái hơn rất nhiều.

Sau mấy lần, Phí Tư liên tục chém chết sáu tên. Hơn nữa Tiêu Ngự giết chết một tên, trên chiến trường vẫn còn lại hai mươi ba tên hồng y giáo sĩ, huyết lượng của Phí Tư tổng cộng là 21000, bị mất mất 8000.

share by kiemhiepcac.net

Long quyển liệt sát!

Phí Tư chợt quát một tiếng, thương kỵ sĩ trong tay quét ngang ra ngoài, thương kỵ sĩ làm không khí va đập, phát ra tiếng rít bén nhọn, bức lui hơn mười tên hồng y giáo sĩ, đâm vào trong cơ thể một tên hồng y giáo sĩ, điên cuồng mang thương đem tên hồng y giáo sĩ kia chia thành bốn mảnh bị ném bay lên trời, quyền trượng trong tay rơi xuống hướng tới lưng Phí Tư đập xuống.

"Không tốt!" Tiêu Ngự hô nhỏ một tiếng, nếu Phí Tự bị hồng y giáo sĩ đánh rơi khỏi long dăng sẽ gặp phải phiến toái, chứng kiến hồng y giáo sĩ hướng phí tư đánh tới, Tiêu ngự một chiêu Thần Chi Tài Quyết phóng ra ngoài.

Huyết lượng tên hồng y giáo sĩ kia vốn còn lại không nhiều lắm, sau khi bị Thần Chi Tài Quyết công kích, bay ngược ra ngoài, ngã trên mặt đất.

Phí tư lúc này mới ý thức được phía sau có người đánh lén, quay đầu ánh mắt hướng tới Tiêu Ngự cảm kích, vung thương kỵ sĩ trong tay lên, tiếp tục đánh mạnh tới tên hồng y giáo sĩ khác.

Bởi vì thi triển một chiêu kĩ năng công kích, trạng thái ẩn hình của Tiêu Ngự biến mất, mấy tên hồng y giáo sĩ phát hiện Tiêu Ngự, quát tháo đánh tới Tiêu Ngự.

Tật Phong Bộ!

Tiêu Ngự một chiêu Tật Phong Bước ngăn cản công kích của mấy tên hồng y giáo sĩ này, nghiêng người né tránh.

Long viêm trảm!

Một đoàn hỏa long hướng bên này đánh tới, đem một tên hồng y giáo sĩ truy kích Tiêu Ngự nuốt vào. Trên người tên hồng y giáo sĩ nổi lên hỏa diễm nóng rực, phát ra tiếng hét thê lương, thân thể từ từ co lại, cuộn mình trên mặt đất, biến thanh một khối thi thể cháy đen.

Mấy tên hồng y giáo sĩ này không hề thấy e ngại chút nào, vẫn như cũ dũng cảm quên mình đánh tới phía Phí Tư.

Tiêu Ngự tiến vào trạng thái Tiềm Hành, cuối cùng tránh khỏi sự truy kích của hồng y giáo sĩ.

Rống, long dăng phát ra một tiếng gầm mạnh mẽ, một đôi móng vuốt bắt lấy một tên hồng y giáo sĩ, hung hăng xé ra, đem tên hồng y giáo sĩ này chia thành hai nửa.

Phí Tư chợt quát một tiếng, thương kỵ sĩ trong tay đầm vào đầu một tên hồng y giáo sĩ, làm đầu tên hồng y giáo sĩ bị đục thành lỗ.

Phí Tư cùng đám hồng y giáo sĩ đang kịch liệt chiến đấu. Công kích của Phí Tư bá đạo vô cùng. Trường thương trong tay phảng phất như một con cự long ngân sắc nhảy múa. Đem đám hồng y giáo sĩ lần lượt từng người giết chết. Dưới sự vây công của đám hồng y giáo sĩ. Huyết lượng của Phí Tự không ngừng giảm xuống.

Thỉnh thoảng Tiêu Ngự dùng Thần Chi Tài Quyết công kích hồng y giáo sĩ. Hỗ trợ Phí Tư. Trên chiến trường vẫn còn lại mười một tên hồng y giáo sĩ. Phí Tư cũng chỉ còn lại 6000 huyết lượng.

"Không tốt. Phí Tư sẽ thua mất." Tiêu Ngự cảm giác không ổn. Bởi vì Phí Tư bị gắt gao ngăn chặn. Bị vây công ở bên trong. Căn bẳn không thể chạy trốn. Nếu cứ như vậy. Phí Tư khẳng định sẽ bị giết chết.

Rống. Phi Tư quát to một tiếng. Một kích Long Quyền Liệt Sát thi triển ra. Bức lui sáu tên hồng y giáo sĩ. Đem một tên hồng y giáo sĩ chém thành mảnh nhỏ.

Phí Tư vừa thoát khỏi vây công. Sáu tên hồng y giáo sĩ lại đi tới vây quanh.

"Nếu Phí Tư chết. Nhiệm vụ sẽ thất bại." Tiêu Ngự lao tới một tên hồng y giáo sĩ ở phía trong. Tới bên người tên hồng y giáo sĩ. Một chiêu Muộn Côn đánh ngất tên hồng y giáo sĩ này. Sau đó Độn Hình đánh tới một tên hồng y giáo sĩ ở phía ngoài. Một chiêu Thâu Tập đánh trúng mục tiêu.

Tiêu Ngự chỉ có thể làm vài chuyện có hạn. Chỉ có thể ảnh hưởng tới công kích của đám hồng y giáo sĩ này. Hỗ trợ Phí Tư. Tiêu Ngự một chiêu Tật Phong Bộ nhằm một tên hồng y giáo sĩ thứ ba. Một chiêu Dịch Cốt.

Tạc Kích!

Tấn Kích!

Tiêu Ngự liên tiếp đánh trúng mấy tên hồng y giáo sĩ. Sau khi một kích đắc thủ liền nhanh choáng thoát ra. Tránh khỏi truy kích của mấy tên hồng y giáo sĩ. Vừa lộn một vòng. Bôi độc giảm tốc lên chủy thủ của tay trái ở trên người một tên hồng y giáo sĩ đánh trúng vài cái. Tên hồng y giáo sĩ kia lập tức trúng độc. Tốc độ trên phạm vi lớn hạ xuống.

Ba phút trôi qua. Tiêu Ngự một chiêu Thần Chi Thẩm Phán công kích lên trên người một tên hồng y giáo sĩ còn đầy máu. Đem tên hồng y giáo sĩ kia trực tiếp giết chết trong nháy mắt.

Tiêu Ngự đánh loạn quấy rối các bước tấn công của đám hồng y giáo sĩ. Công kích của đội ngũ hồng y giáo sĩ trở lên hỗn loạn. Đúng tại thời điểm này. Phí Tư lại vừa giết chết ba tên hồng y giáo sĩ.

Thần Chi Tài Quyết!

Tiêu Ngự một chiêu Thần Chi Tài Quyết. Giết chết một tên hồng y giáo sĩ còn ít máu.

Trên chiến trường vẫn còn lại sáu tên hồng y giáo sĩ. Tiêu Ngự chăm chú nhìn mục tiêu là một tên hồng y giáo sĩ còn ít máu. Một chiêu Bối Thứ công kích vào sau lưng tên hồng y giáo sĩ. Tên hồng y giáo sĩ kia bị đau. Xoay người công kích Tiêu Ngự. Tiêu Ngự thi triển một chiêu Phản Thủ Bối Thứ.

"Công kích góc dưới 0.5. Lệch dưới 0.3." Nhắc nhở của người máy không ngừng truyền vào đầu Tiêu Ngự. Khiến cho Tiêu Ngự trong lúc ứng phó với tên hồng y giáo sĩ này tự nhiên thoải mái.

Tiêu Ngự chỉ có thể làm được như vậy. Bị Tiêu Ngự quấy rối. Trên chiến trường chỉ còn lại có năm tên hồng y giáo sĩ. Phí Tư vẫn còn 2000 huyết lượng. Khả năng chiến thắng tăng lên.

Chỉ có năm tên hồng y giáo sĩ đang công kích Phí Tư. Phi Tư liền cảm thấy ung dung hơn nhiều. Thương kỵ sĩ trong tay lại nhảy múa trên không. Triển khai công kích. Lại càng dũng mãnh không thể đỡ được.

Thiên Long Trảm!

Thương kỵ sĩ trong tay Phí Tư khẽ phát ra một tiếng long ngân. Đâm tới một tên hồng y giáo sĩ. Giết chết tên hồng y giáo sĩ kia. Một đôi trảo của long dăng phía dưới cũng bắt được một tên hồng y giáo sĩ. Lợi trảo cứng như thép nhẹ nhàng xé thành hai mảnh.

Vẫn còn lại ba tên hồng y giáo sĩ. Phí Tư hét lớn một tiếng. Lại một kích xuyên thủng đầu một tên hồng y giáo sĩ. Sau đó nhằm về phía hai tên hồng y giáo sĩ còn lại.

Trí mệnh bạo phá!

Tiêu Ngự một chiêu Trí Mệnh Bạo Phá đâm vào trong cơ thể tên hồng y giáo sĩ kia. Thịch một tiếng trầm đục. Trên đầu tên hồng y giáo sĩ liên tục hiện lên hai điểm giá trị thương tổn. Ngã xuống mặt đất.

Tiêu Ngự vỗ vỗ tay. Cuối cùng cũng dẹp xong. Quay đầu lại nhìn thoáng qua Phí Tư. Phí Tư cũng đã dọn sạch hai tên hồng y giáo sĩ còn lại. Phí Tư vẫn còn lại gần 1000 huyết lượng. Tiêu Ngự thở phào một hơi. Nếu như chính mình không nhúng tay vào. Phí Tư rất có khả năng sẽ chết. Lần này gặp phải hồng y giáo sĩ. Chính mình đã có tác dụng mấu chốt. Quyết định sự thành bại của trận chiến này. Chỉ dựa vào Phí Tư là không được. Xem ra lát nữa trong lúc đối chiến chính mình phải vạn phần cẩn thận. Không cẩn thận một tí Phí Tư có thể sẽ chết.

Tiêu Ngự nhặt kiện vật phẩm rơi ra từ tên hồng y giáo sĩ do chính mình đối phó. Không thể ngờ lại là một kiến hộ thối tử trang. Còn có thể bán được một ít tiền.

Tiêu Ngự cất kiện tử trang hộ thối vào hành trang. Chờ Phí Tư khôi phục huyết lượng. Tiếp tục tiến lên phía trước. Dọc đường giết sạch lam y giáo sĩ.

Đi qua khu phố phồn hoa. Trung tâm khu phố có một cửa hàng khổng lồ khiến cho Tiêu Ngự chú ý. Kiến trúc cửa hàng này khí thế to lớn. Hơn nữa ngoài cửa hàng tự nhiên lại tụ tập bảy tên hồng y giáo sĩ. Bên trong cửa hàng số lượng hồng y giáo sĩ càng nhiều.

Gặp phải tình huống này. Tiêu Ngự hoàn toàn có thể vòng qua. Không quan tâm cái cửa hàng này. Nhưng là trong đầu Tiêu ngự không khỏi sinh ra một ít tâm tư. Ngoài cửa hàng này không thể ngờ lại có nhiều hồng y giáo sĩ thủ vệ như vậy. Không chừng bên trong cửa hàng có đồ gì tốt. Tiêu Ngự cũng không muốn bỏ qua dễ dàng. Vạn nhất bên trong có vật phẩm nhiệm vụ gì mấu chốt. Tựa như thần dụ chi thư giống nhau thì sao? Nếu bỏ qua. Nhiệm vụ chẳng phải là không có biện pháp tiếp tục?

Tiêu Ngự nhìn thoáng qua người máy. Người máy cũng không có bất cứ nhắc nhỏ gì. Người máy không dò xét được các vật phẩm bình thường. Trừ phi kiện vật phẩm bên trong ẩn chứa năng lượng cực lớn.

Mặc kệ bên trong có hay không có vật phẩm. Không tiến vào mà nói Tiêu Ngự sẽ không cam tâm.

"Phí Tư. Ta phối hợp với ngươi. Giết chết đám hồng y giáo sĩ này." Tiêu Ngự nói. Không khỏi có chút đỏ mặt. Chủ yếu lực chiến đấu vẫn là dựa vào Phí Tư. Tiêu Ngự bất quá chỉ là trợ thủ của Phí Tư mà thôi.

"Được. Sứ giả tôn kính." Phí Tư cưỡi long dăng lao tới. Thân thể thật lớn của long dăng đem đại môn ngăn chặn hơn một nửa.

Tiêu Ngự nhìn thoáng qua bên trong cửa hàng. Bên trong cửa hàng số người đang di chuyển. Bị Phí Tư làm huyên náo. Tất cả đều lao ra. Bên trong cửa hàng số lượng hồng y giáo sĩ tụ tập đông đảo. Số lượng chừng năm sáu chục tên.

"Bảo vệ đại môn. Đừng lao vao." Tiêu Ngự nhanh chóng nói. Nếu Phí Tự nóng nảy tiến vào đại môn như vậy thì xong hết rồi. Bên trong hồng y giáo sĩ như ong vỡ tổ lao tới. Không giết chết Phí Tư là không thể. Nhưng chỉ cần Phí Tư bảo vệ đại môn. Hoàn toàn có thể một người đã đủ giữ cửa ải. Vạn người không thể khai thông.

"Được. Sứ giả tôn kính." Long dăng kỵ sĩ Phí Tư cưỡi long dăng. Ngăn chặn đại môn. Sau khi đám hồng y giáo sĩ này chứng kiến Tiêu Ngự cùng long dăng kỵ sĩ Phí Tư. Tất cả đều lao lên. Hung tợn không sợ chết.

Long viêm trảm!

Long dăng kỵ sĩ Phí Tư chỉ huy long dăng ngăn chặn đại môm. Ở trước cửa công kích đám hồng y giáo sĩ hướng tới đây. Thương kỵ sĩ trong tay mỗi lần ra tay. Đều có một tên hồng y giáo sĩ bị mất mạng.

Tiêu Ngự thì loanh quanh ở phía trước chiến trường. Thỉnh thoảng đánh ngất một người. Hoặc là quấy nhiễu một chút. Giúp cho Phí Tư giảm bớt áp lực. Chờ Thần Chi Tài Quyết cooldown xong thì sẽ thi triển Thần Chi Tài Quyết. Giết chết một hai tên hồng y giáo sĩ ít máu. Về phần Thần Chi Thẩm Phán. Tiêu Ngự không có ý sử dụng. Nếu như không xảy ra tình huống khẩn cấp. Loại kĩ năng này tốt nhất vẫn nên giữ lại.

Hồng y giáo sĩ giống như thủy triều dâng lên. Nhưng một dám đều bị Phí Tư giết chết ở dưới long dăng.

Cửa bị ngăn trở một đám hồng y giáo sĩ. Nhưng bởi vì cửa rất nhỏ. Đám hồng y giáo sĩ này căn bản không lao ra ngoài được. Chỉ có thể bị ngăn cản ở một bên nóng nảy. Đám hồng y giáo sĩ phía trước một tên rồi một tên bị giết chết. Phía sau có rất nhiều hồng y giáo sĩ thế vào vị trí còn trống.

Đám hồng y giáo sĩ này trí tuệ rất thấp. Căn bản không biết tử vong là gì. Một đám dũng cảm quên mình. Nhưng hành vi của bọn chúng như vậy không thể nghi ngờ là ngu xuẩn. Một đám chỉ biết đi lên chịu chết.

Bởi vì một lần chỉ phải đối mặt với một ít hồng y giáo sĩ. Long dăng kỵ sĩ chiến đấu thật là thoải mái. Một thương rồi lại một thương chính xác đánh bay tên hồng y giáo sĩ xông đến. Nghĩ tới sứ giả cung cấp phương pháp này thật là thực dụng.

Phía trước chất một đống lớn thi thể của hồng y giáo sĩ. Đám thi thể này lại tạo thành công cụ che chắn cho Tiêu Ngự cùng long dăng kỵ sĩ Phí Tư.

"Chỉ cần mười phút. Hẳn là có thể dọn sạch toàn bộ hồng y giáo sĩ ở nơi này." Tiêu Ngự đếm một chút. Ước chừng vẫn còn lại hơn ba mươi tên hồng y giáo sĩ. Tốc độ đánh giết của long dăng kỵ sĩ vẫn rất nhanh.

Với sự sụp đổ này thi thể hồng y giáo sĩ dần dần tăng lên. Bên trong cửa hàng chỉ còn lại có sáu tên hồng y giáo sĩ đang cựa mình sắp chết.

Tiêu Ngự thấp giọng quát.

Tiêu Ngự vừa dứt lời. Phí Tư từ trên người long dăng kỵ sĩ nhảy xuống. Quơ thương kỵ sĩ trong tay. Tiến vào cửa hàng. Thương kỵ sĩ trong tay tỏa ra ánh sáng. Khí thế ngất trời. Thương mang quét thành hình vuông. Ba tên hồng y giáo sĩ bị thương mang xé rách thành mảnh nhỏ.

Long quyển liệt sát!

Ánh sáng từ thương kỵ sĩ trong tay Phí Tư tăng vọt. Bức lui hai tên hồng y giáo sĩ ra ngoài. Lại vừa giết chết một tên hồng y giáo chủ.

Thiên long trảm!

Phí Tư quát lạnh một tiếng. Một đạo ánh sáng rực rỡ từ trên thương hóa thành một con cự long. Chém xuống. Chém tên hồng y giáo sĩ thành từng mảnh nhỏ. Sau khi giết chết tên hồng y giáo chủ này. Trường thương hóa thành một con ngân xà. Đâm thẳng ra ngoài. Đâm xuyên thủng đầu tên hồng y giáo sĩ cuối cùng.

Tiến vào cửa hàng. Tiêu Ngự liếc mắt nhìn bày biện chung quanh một cái. Nơi này từng là một cửa hàng rất lớn. Bố trí rất lộng lẫy. Phỏng chừng chuyên môn bán bảo thạch. Nhưng hiện tại. Sớm đã vườn không nhà trống. Trên sân phủ kín các loại hài cốt. Nhìn trên sân trải rộng là các mảnh vỡ bảo thạch. Tiêu Ngự đau lòng không thôi. Muốn tìm được một miếng bảo thạch còn nguyên vẹn là khó có khả năng.

"Di. Đây là cái gì?" Ánh mắt Tiêu Ngự bị một viên hạt châu màu đen trên quầy hàng hấp dẫn. Miếng hạt châu này chỉ sợ là một kiện vật phẩm còn nguyên vẹn duy nhất của cửa hàng. Ước chừng to bằng quả trứng chim. Hắc trân châu tỏa ra quang mang u ám. Từng đợt từng đợt hắc sắc khí tức lơ lửng ở chung quanh hạt châu. Làm cho hạt châu này tăng thêm vài phần thần bí.

Tiêu Ngự ngửi một chút. Từng đợt hắc ám khí tức làm cho Tiêu Ngự có một loại cảm giác khoan khoái và quen thuộc. Tiêu Ngự thuộc vong linh tộc. Thường xuyên cùng vong linh quan hệ. Đối với vong linh hơi thở tự nhiên là phi thường mẫn cảm.

"Là vật phẩm hệ bất tử. Không trách được bán vong linh thích tụ tập ở chỗ này!" Trong lòng Tiêu Ngự mừng như điên. Hẳn là một kiện bảo bối. Nhìn hạt châu này. Tiêu Ngự không khỏi âm thầm cầu khẩn. Hy vọng không phải vật phẩm nhiệm vụ. Nếu như hạt châu này là một kiện vật phẩm nhiệm vụ thuộc tính dị thường. Tiêu Ngự sẽ điên mất. Máy chủ mỗi lần đều cung cấp các loại vật phẩm nhiệm vụ như thần dụ chi thư. Thoát khỏi phụ bản lại biến mất. Sẽ làm người khác điên mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro