Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hả?" Lisa ra vẻ vô cùng hứng thú:"Chuyện gì?"

Jennie chưa nói đã cười, "Có phải dì cũng nghĩ ba ba rất thông minh tài giỏi đúng không?"

Lisa nghĩ đến khuôn mặt Kim Tae Hyung xong không lường được, lập tức nói: "Đó là đương nhiên, ba con chính là ông chủ của dì nha!"

Jennie càng cười vui vẻ, sau đó lắc đầu như một bà cụ non: "Thực ra ba cũng lờ mờ lắm." Bé che miệng khẽ nói: "Ba thích nhất là ngủ nướng, sau khi đưa con đến trường xong là quay về nhà ngủ tiếp."

Lisa đen mặt. Công ty đồn đại anh xuất quỷ nhập thần, buổi sáng anh thường không ở văn phòng, chẳng lẽ chỉ vì anh buồn ngủ?

"Còn có nha, ba không chỉ thích trò chơi điền chữ, ba còn thích truyện tranh. Con trộm thấy trong nhà kho có một kệ sách truyện tranh, thật trẻ con!"

Lisa lại đen mặt. Tuy cô không thích trò chơi điền chữ, nhưng khi còn là học sinh cũng đã từng thích truyện tranh. Bây giờ bận rộn không còn thời gian xem, không ngờ Kim Tae Hyung cũng xem. Cô thật không thể tưởng tượng được bộ dáng anh cầm quyển truyện tranh ngồi đọc. Anh làm cho người ta cảm giác mình không ăn nhập gì với mấy truyện trẻ con này, muốn xem cũng chỉ có thể xem tác phẩm nước ngoài hoặc những sách kinh điển gì đó.

"Dì bất ngờ đúng không!" cô bé đắc ý nói,"Hơn nữa, thực ra ba không nhớ được mặt người khác, thế nên nói chuyện với mọi người vô cùng lạnh nhạt. Kỳ thật là không nhận ra người ta!"

Lisa há miệng thở dốc, người này đúng thật là Kim Tae Hyun sao? Sẽ không phải bị sinh vật ngoài hành tinh chiếm hữu thể xácnchứ?

"Ba còn mơ hồ đến mức sinh nhật mình cũng không nhớ, mỗi lần đều do chú Teddy làm bánh sinh nhật. Nhưng mà ba nhớ rõ sinh nhật mẹ con."

Cô kỳ quái hỏi: "Sao con biết?"

"Bởi vì con phát hiện tới ngày đó ba ba sẽ mua một cái bánh ngọt nhỏ, sau đó ăn cùng với ảnh chụp một người."

Lisa càng ngạc nhiên: "Ảnh chụp? Vậy con nhìn được hình dáng mẹ con không?"

Jennie khoa tay múa chân một chút: "Nó nằm trên mặt dây chuyền đeo trên cổ ba ba. Bên trong có ảnh chụp mẹ con. Thế nhưng ba ba chưa bao giờ cho con xem, ngay cả sờ cũng không cho con sờ. Dì biết không, bình thường ba không bao giờ nổi nóng với con, nhưng con mà nhắc tới cái đó, ba ba sẽ không vui, con cũng không bao giờ dám nhắc lại nữa."

Lisa nghe xong cũng hiểu được phần nào. Mẹ Jennie tám phần là mất, nếu không Kim Tae Hyung sao lại không giữ nổi một người phụ nữ? Huống chi nghe cô bé nói, anh đối với mẹ bé là có tình. Nghĩ tới đây, Lisa bỗng hiểu được phần nào tính cách thay đổi thất thường cùng với thói quen vô cùng biến thái của anh.

Nếu cô gái mình yêu sinh con vì mình rồi qua đời, loại đả kích này có thể hủy diệt một người đàn ông bình thường, anh cũng có một mặt bình thường. May mắn Jennie lớn lên không giống mẹ, bằng không Tae Hyung chưa hẳn sẽ yêu chiều cô bé như bây giờ. Nếu mỗi ngày đều gặp khuôn mặt mình nhớ mong, tình cảm thật sự có thể trở nên lệch lạc.

Một lớn một nhỏ này líu ra líu ríu bên trong gần nửa ngày. Bên ngoài Kim Tae Hyung cuối cùng cũng phải đến gõ cửa phòng tắm, anh ở bên ngoài hỏi: "Đã lâu như vậy còn chưa tắm xong sao? Mau tắm rồi còn ra, Jennie còn phải luyện đàn."

Hai người bên trong nhìn nhau cười trộm, Lisa lớn tiếng nói với người bên ngoài: "Biết rồi, đi ra ngay."

Sau khi tắm rửa xong, cô bé đàn cho Lisa nghe một bản nhạc bé mới luyện. Có lẽ được thừa hưởng năng khiếu của cha, bé thông minh làm người ta phải ghen tị. Trước khi đi ngủ, Lisa kể bé nghe truyện cổ tích, sau khi giúp Jennie ngủ, cô mới nhẹ nhàng rời khỏi phòng, đến phòng sách của anh.

Kim Tae Hyung ngồi sau bàn làm việc, cúi đầu nghiên cứu trò chơi điền chữ. Không biết anh có bao nhiêu nhiệt tình đối với trò chơi này, không bao giờ chán. Ngọn đèn trên bàn chiếu rọi khuôn mặt tuấn mỹ của anh, có lẽ vì vừa tắm xong, tóc còn ướt, tản ra hương thơm tươi mát. Dường như khi anh chau mày, cúi đầu sẽ thấp thoáng lộ ra dây chuyền đeo trên cổ, tỏa ra ánh sáng bạc nhàn nhạt, hiện lên vài phần bí ẩn. Anh thường dùng bút xóa sửa chữa, thoạt nhìn như một chàng trai ảo não làm bài tập, đơn giản mà vẫn có thể khiến người ta phải liếc nhìn. Có thể bị ảnh hưởng bởi những lời nói vừa rồi của Jennie, Lisa bỗng cảm thấy trên người anh mất đi vài phần sắc bén làm người ta sợ hãi, dường như không phải không thể tới gần.

Cô đứng ở cửa một lúc, anh hình như vẫn không phát hiện cô, hoặc không định mở miệng trước.

Vì vậy, cô nói: "Jennie đã ngủ rồi."

"Ừ." anh đáp lời.

"Trò điền chữ?"

Tae Hyung ngẩng đầu, bình thường Lisa sẽ không chủ động nói chuyện với anh. Vẫn luôn trong giới hạn công việc, nên anh hơi ngạc nhiên.

Thấy anh không đáp, cô lại hỏi thêm:"Không phải sao?"

Tae Hyung hơi đăm chiêu quan sát nét mặt cô, qua một lúc, lại cúi đầu, nói: "Em nói không thích chơi mà."

Lại là giọng điệu bảo người ta tránh xa vạn dặm, dường như bộ dáng vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.

Nhưng đối với người thay đổi thất thường như anh, Lisa cũng không để ý, ngồi xuống sô pha như cũ: "Cho tôi một quyển."

"Tự lấy đi!"

Lisa liền tự lấy một quyển, thuận tay mở ra, bên trong đều là nét chữ của anh. Nét chữ của anh không giống với con người lợi hại sắc bén của bản thân anh chút nào, sạch sẽ thanh tú, không qua loa. Nét chữ như một con người có nội tâm ấp ám và bình ổn, tựa hồ không phải từ tay Kim Tae Hyung.

"Trò này dường như khá đơn giản."

"Ừ."

Anh vội nghiên cứu đề bài trong tay, tỏ vẻ không quan tâm tới lời nói của Lisa. Cô vô tình hỏi: "Thật ra tôi vẫn muốn hỏi anh, vì sao anh lại thích thứ này?"

Ngòi bút Tae Hyung tiếp tục viết, miệng trả lời: "Nó giúp tôi suy nghĩ. Gặp phải vấn đề khó khăn, tôi sẽ chọn đề bài khó để làm."

"Có chuyện gì anh có thể trao đổi với người bên cạnh, cũng có thể nói với tôi, biết đâu tôi có thể giúp được anh." Mắt Lisa nhìn về phía trước, giống như thuận miệng nói.

Kim Tae Hyung gấp sách lại, nhìn cô cố ý ăn mặc đơn giản, thở dài: "Nếu muốn cảm ơn tôi thì đừng tự buộc mình vào cái giới giải trí này."

"Ai muốn cảm ơn anh!" Lisa cả kinh, nhanh chóng phản bác, sau khi nói xong liền sửng sốt, nhìn vẻ mặt "nhìn thấu em" của Tae Hyung, có phần ảo não đành mặc kệ: "Tôi đi đây."

"Không tiễn."

Thật là một người đàn ông không có phong độ.

Lisa cười giả lả, nói: "Gặp lại."Nhưng mới đi tới cửa, cô lại quay ngược trở lại.

Kim Tae Hyung tựa lưng vào ghế ngồi, giống một học sinh ngoan chờ cô mở miệng.

Lisa hơi chần chừ, tựa như lo lắng không biết có nên nói ra hay không, cuối cùng cô quyết định lấy hết can đảm nói: "Tôi... thật ra tôi biết anh không tin tôi, nên vẫn dùng hợp đồng trói buộc tôi, nhưng mặc kệ anh có tin hay không, tôi vẫn phải cho anh thấy thái độ của mình. Tuy tôi không phải mẹ của Jennie, quan hệ với anh cũng không tốt, nhưng với Jennie là trăm phần trăm tâm ý, tôi sẽ không làm tổn thương con bé. Anh có thể không cho phép tôi thành người nhà, nhưng tôi sẽ coi con bé như người nhà của mình."

Tae Hyung suy xét lời nói của cô một lần, tìm ra trọng điểm: "Em nghĩ rằng con bé là con mình sao?"

Lisa còn chưa trả lời, Kim Tae Hyung đã cười rộ lên, cười đến cực kỳ châm chọc: "Em không sợ người đàn ông kia lại đến đây tranh giành người yêu, náo động cái nhà này?"

Lisa giật mình, chỉ nghe anh lại mở miệng, rất không đồng tình, thậm chí hơi khinh miệt: "Đừng quên, em là người đã có gia đình, em vĩnh viễn không thể cho con bé tình thương toàn tâm toàn ý của người mẹ, mà Jennie, cũng không cần thứ tình cảm mơ hồ này."

Lisa nghiêm mặt nửa ngày không nói nên lời, cuộc nói chuyện của hai người lại kết thúc trong phiền muộn.

Sáng sớm hôm sau, cô đến đoàn phim, tối qua cô bị anh làm cho tức giận không ít, cả đêm ngủ không ngon, đến nỗi buổi sáng rời giường vẫn nén giận đầy một bụng. Lúc này Min Yoo Ah chợt tiến vào phòng hóa trang của cô, khuôn mặt đánh phấn trắng đến mức không còn tia máu.

Lisa cũng không ngạc nhiên, nhưng lúc này cô đang khó chịu, vì vậy giọng điệu cũng không tốt lắm, nói với người trong gương:"Chuyện gì?"

Yoo Ah cũng không vòng vo, thấp giọng nói: "Món đồ đó đâu?"

Lisa phản ứng lại, lập tức xoay người: "Cô thành công?"

Min Yoo Ah giơ quyển nhật ký da bò trong tay: "Tôi muốn thứ đó."

Lisa bình thản lấy từ trong ví một cái USB, đến trước mặt cô ta: "Đưa tôi."

Hai người trao đổi, lại đều tự kiểm tra một lần, sau khi xác nhận không có sai sót, Yoo Ah nói: "Cô định khi nào ra tay?"

"Thứ này rất tốt!" Lisa gõ gõ vào quyển nhật ký trong tay, cười bí hiểm: "Đến lúc đó cô sẽ biết. Yên tâm, cố gắng của cô sẽ không uổng phí."

Min Yoo Ah nhìn khuôn mặt xinh đẹp như tranh của Lisa đánh giá một phen. Gương mặt trang điểm tinh tế, vẻ ngoài mỹ lệ, trăm phần trăm mỉm cười, trăm phần trăm dịu dàng, cô ta luôn xuất hiện trước mặt mọi người với sự tao nhã mê người như vậy. Cho dù trên người cô ta có nhiều tin đồn, bạn cũng không thể nắm được nhược điểm của cô ta. Nhưng mà, một người phụ nữ như vậy, rốt cuộc có một trái tim như thế nào, phải chăng trong lòng cô ta bất cứ kẻ nào cũng có thể trở thành công cụ cho cô ta lợi dụng? Phải chăng trong lòng cô ta thật sự không tồn tại một ai, cho dù là Kim Tae Hyung, hay cả con gái anh? Sau khi qua lại cùng cô gái này, Yoo Ah không khỏi có ý nghĩ như vậy.

Vì thế, Yoo Ah theo bản năng mà nói ra ý nghĩ của mình: "Cô thật đáng sợ."

"Ha ha, đa tạ." Lisa mỉm cười dịu dàng, trong tay cầm cây quạt phẩy nhẹ, bước từng bước quay lại chỗ ngồi.

"Cô và Kim Tae Hyung là người yêu? Là cô đuổi Whee In đi?"

Min Yoo Ah cuối cùng cũng hỏi ra vấn đề phức tạp nhất, cô biết chuyện này có bao nhiêu bí mật, nhưng cô không kìm được.

Lisa khẽ mở đôi mi thanh tú, nhìn thẳng vào người trong gương: "Tôi khen gan cô đủ lớn, chưa ai dám đứng trước mặt tôi hỏi câu này. Tôi cũng muốn nhắc cô, nếu là người thông minh, đừng nên biết sai mà còn cố phạm. Nể tình chúng ta ngồi chung trên một con thuyền, tôi nhắc cô một câu, đừng chọc vào Kim Tae Hyung!"

Min Yoo Ah cố tình khiêu khích nói: "Cô rất có thủ đoạn, nhưng mấy chuyện này chẳng lẽ không phải đều dựa vào bản lĩnh sao?"

Trong lòng Lisa cảm thán một câu, mấy cô gái trẻ không biết nên không sợ, đều nghĩ anh là một người đàn ông dễ đụng vào.

Lisa cũng lười nói nhiều: "Lời tôi nói đến đây, nghe hay không là việc của cô."

Nói xong, Lisa thật sự không hề để ý đến Min Yoo Ah. Nhưng Yoo Ah nhìn vẻ mặt thờ ơ của cô, cùng với vẻ tự tin như xem Kim Tae Hyung vốn là vật sở hữu của mình. Lúc này cô ta đã lấy lại được đoạn phim kia, nên cũng không còn kiêng dè Lisa, vì thế nói: "Nếu có một ngày Kim tổng không cần cô, ngàn vạn lần mong cô đừng hận tôi!"

Lisa mặt không đổi sắc: "Nếu thực có ngày như vậy, tôi sẽ chúc mừng cô."

Quay phim lại tiếp tục, thời tiết càng ngày càng nóng, kiên trì trong gần bốn tháng, "Looper" cũng sắp hoàn thành. Hôm nay Lisa kết thúc công việc sớm hơn, bởi vì Jung Kook đi cùng chủ nhiệm đến Mĩ vừa về nước, gia đình chuẩn bị một bữa cơm chào đón đơn giản. Khi cô đến nhà chồng, Jung Kook đã tới rồi, đôi mắt trông hơi thâm quầng, có lẽ do sai lệch múi giờ.

Kẻ thù gặp mặt cho dù mắng chửi hay đánh nhau vẫn còn nói chuyện, nhưng hai người gặp mặt thì không ai nói với ai câu nào. Lisa rất vội, bởi vì ăn cơm chiều xong còn phải về quay tiếp, nên để nguyên mặt không tẩy trang. Khi cô vào cửa, anh chỉ nhìn cô một cái, sau đó tiếp tục xem ti vi.

Tại phòng bếp, mẹ anh rất bận rộn, thấy vẻ mặt không có việc gì làm được của cô, chống nạnh tức giận nói: "Cô đang làm gì thế?"

Lisa xòe bàn tay: "Không có chuyện gì làm."

Bà Jeon vội tới trước mặt Lisa, lạnh lùng nói:"Không có chuyện gì? Cô xuống bếp không phải giúp tôi sao?"

"Con sẽ không nấu cơm." Lisa thành thực trả lời.

"Vậy cô làm ơn đi rửa sạch cái bản mặt phấn son như quỷ của cô đi! Nhìn mặt cô như vậy, tôi chẳng thể nuốt nổi hạt cơm chứ đừng nói ănvới uống!"

Lisa ngồi im không nhúc nhích: "Lát nữa con còn phải đi quay thêm mấy cảnh, chưa thể tẩy trang."

Hai người phụ nữ bên này không ai nhường ai, giằng co nửa ngày. Bên kia Jung Kook làm như không thấy, chỉ tăng âm lượng ti vi lớn hơn.

"Quay phim?" Bà Jeon không nói hai lời ném ra mấy tờ tạp chí, "Cô đi ve vãn đàn ông mới đúng!"

Lại cái tin nhảm nhí gì đây?

Lisa nhìn lướt qua, một tiêu đề rõ ràng lọt vào trong tầm mắt "Lisa diễn cảnh nóng phim giả tình thật với Lee Eun Woong?", "Looper" – Kim Tae Hyung tự mình xuất mã diễn cảnh nóng ở phim trường"

Lisa lập tức ngồi thẳng lưng, cầm lấy một tờ tạp chí xem kỹ càng, vẻ mặt nghiêm túc: "Tin này đưa lên lúc nào vậy?"

"Hoảng cái gì, chẳng lẽ trên báo viết là thật hả?"

Đều là mấy tờ tạp chí nhỏ lẻ, nhưng chính vì thế mà nó dám đưa ra tin tức mà những tạp chí hạng trung không dám đưa tin. Chỉ là gần đây Lisa đã phân phó Ada không cho lọt ra ngoài tin tức dù nhỏ nhất, sao có thể rò rỉ thông tin lộ liễu như vậy? Lisa nghi hoặc vài giây, lập tức hiểu ra. Là Kim Tae Hyung, nhất định là anh ra lệnh thu hồi tạp chí, hễ có ai đưa tin về scandal của anh, anh sẽ không bỏ qua. Về mặt khác, mẹ chồng cô cũng lợi hại thật, vô cùng nhanh tay, thế mà cũng có thể mua được loại tạp chí không phát hành này.

"Cảnh nóng?" Jung Kook lập tức phản ứng lại: "Cùng Kim Tae Hyung?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro