Chương I: Tuyệt tình. 'Quá khứ đau buồn'

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"TaeHyung...anh có yêu em không?"

"YoonGi, giữa chúng ta chả là gì cả, tôi và cậu là kết hôn nhờ vào quan hệ chính trị giữa hai gia đình"-TaeHyung

"...Chúng ta không thể bắt đầu lại được sao, TaeHyung?"-YoonGi

"YoonGi, cậu cũng nên tự xem lại mình, hôn ước sắp kết thúc, gia đình cậu cũng sắp phá sản rồi, chúng nên chấm dứt từ đây"-TaeHyung

"Tae...TaeHyung à, chúng ta vẫn còn là vợ chồng mà..."-YoonGi

"YoonGi, tôi đã nói rồi, giữa chúng ta chả còn quan hệ gì nữa. Tôi cũng xin nói với cậu luôn, tôi hiện đang có một tình yêu mới, cô ấy đang ở Nhật Bản, sắp tới cô ấy sẽ đến đây, đường đường chính chính bước chân vào căn nhà này với tư cách là vợ sắp cưới của tôi!"-TaeHyung dõng đặc tuyên bố với khuôn mặt vui vẻ.

Nhưng ai biết được lời nói ấy, khuôn mặt vui vẻ mỉm cười ấy lại làm cho trái tim và niềm hi vọng nhỏ nhoi của ai kia đang dần chìm trong đống đổ nát. Cậu lên tiếng:
"TaeHyung...-"

"Thôi đủ rồi, tôi không muốn nghe gì thêm nữa. Hai ngày nữa cô ấy sẽ đến đây, trong khoảng thời gian đó, cậu hãy nhanh chóng thu xếp và rời khỏi đây liền đi. Đừng để cô ấy nhìn thấy cậu, sẽ sinh ra hiểu lầm."-TaeHyung nói rồi rời đi. Khi đi, còn gọi điện thoại với ai rồi cười nói vui vẻ như vậy. Khỏi đoán, cậu cũng biết đó là người phụ nữ của hắn ta.

Cậu chỉ muốn nói với hắn 'em có thai rồi, là con của anh đó', nhưng tại sao những câu chữ lại nghẹn trong cuống họng, không thể thốt ra thành lời. Cậu nghĩ nếu mình nói ra thì hắn sẽ trở về bên cậu, cùng cậu nuôi nấng đứa bé mãi mãi về sau như một cặp vợ chồng bình thường sao?

Nhưng sai rồi, thực tế không phải vậy, không hạnh phúc, êm ấm giống như tình tiết trong những cuốn truyện ngôn tình sến súa mà cậu thường đọc. Nó lại cực kì tàn nhẫn, nếu mà hắn biết cậu có con với hắn thì bằng mọi giá hắn sẽ tìm cách giết chết đứa con của cậu, phi tang chứng cứ chứng minh hắn trong sạch đối với cô người yêu mới của hắn.

Không ngờ hắn lại tuyệt tình đến vậy.

Cũng đã sống chung với nhau 5 năm rồi còn gì, ít ra hắn cũng nên quan tâm cậu một chút. Không ngờ, càng sống chung hắn lại càng tỏ vẻ ghét cậu càng nhiều. Hắn luôn kiếm trò làm nhục cậu.

Có lần, khi sang nhà chính để ra mắt cha mẹ chồng cùng với ông nội của hắn, hắn lại bày mưu tính kế. Ban đêm trói cậu lại, rồi đưa qua phòng anh trai hắn. À! Đúng rồi, nhắc mới nhớ, hắn còn có một anh trai, tuy giống nhau nhưng tính tình khác vô cùng.

Nếu mà nói hắn lãnh khốc, độc mồm và lăng nhăng thì anh trai hắn tính tình lại rất thanh nhã, điềm đạm, quý phái và hơn hết, anh hắn rất quý trọng cậu không biết vì lí đó gì.

Thôi quay lại vấn đề chính, hắn trói cậu bên phòng anh trai rồi nói với gia đình hắn, anh trai hắn với cậu có gian tình. Ai cũng vậy, không thích con dâu của mình có gian ý với người khác ngay trước khi cưới, đã thế còn là người trong nhà. Lúc đầu, còn tỏ ý vui vẻ, thân thiện. Lúc sau, ngay lập tức, gia đình hắn liền tỏ thái độ với cậu.

Thôi xong, lần ra mắt đầu tiên với ý định muốn tạo hảo cảm với nhà chồng

Tan nát.

Lần thứ hai, hắn cũng không tha cho cậu, lại cùng bạn bè mình bày trò hãm hại cậu. Ngay khi đi học về, một toán người bịt mặt kín mít vây quanh cậu, hăm dọa rồi bắt cóc cậu. Trước khi đi còn không lưỡng lự đánh ngất cậu. Lúc đó cậu vô cùng sợ hãi, trong tiềm thức chỉ còn mỗi hình bóng hắn, dù không dám nghĩ tới nhưng vẫn mong hắn đến cứu cậu.

Cuối cùng, hắn vẫn không tới. Nhưng ai biết được, người đứng sau vụ bắt cóc này, người ra lệnh những tên ôn thần hãm hiếp cậu rồi chụp ảnh, quay phim, khiến cậu bẽ mặt, chính là tên chồng sắp cưới khốn nạn cậu không thể ngờ tới-Kim TaeHyung.

Lúc đó, dù không biết mình đang trong tình cảnh hỗn loạn như thế nào nhưng cậu vẫn bất chấp gọi tên hắn, vẫn ý nghĩ đó mong hắn sẽ tới cứu cậu. Nhưng không ngờ rằng, người đến cứu cậu không phải là hắn mà là anh trai hắn-Jeon JungKook( sở dĩ khác họ là vì cùng mẹ khác cha. Anh trai TaeHyung sinh ra trước rồi sau đó mẹ hắn mới cưới cha hắn sinh ra TaeHyung. Dù không cùng dòng máu nhưng Jeon Jungkook sinh ra lại tài năng vẹn toàn, thừa hưởng trọn vẹn sắc đẹp của mẹ, còn TaeHyung hắn thì chả thừa hưởng được tí gì về cha hắn cả, nhưng được cái sát gái là giỏi).

Tại sao JungKook lại đến cứu cậu? Không phải trong trường hợp này TaeHyung mới là người thích hợp nhất sao? À, đúng rồi mà nhỉ, đây đâu phải truyện ngôn tình thuần tuý, trong sáng mà hạnh phúc cậu thường đọc.

Trong khoảnh khắc, cậu đã nghĩ tại sao mình không nên chết đi, chết trước khi gặp phải tên khốn kiếp Kim TaeHyung hắn, để bây giờ phải chịu tổn thương đau đớn như thế này. Cậu cười dài trong nước mắt rồi ngất lịm đi trong vòng tay ấm áp của Jeon JungKook.

Sau đó, Jeon JungKook đưa cậu đến bệnh viện, cả đêm bên giường bệnh chăm sóc cậu. Cậu đã mơ, trong giấc mơ ấy, cậu được TaeHyung yêu thương, bao dung, che chở và bảo vệ mình hết mực. Cậu mong mình không bao giờ tỉnh dậy, cậu rất muốn được nằm gọn trong vòng tay ấm áp của TaeHyung nghe những lời dịu dàng của hắn văng vẳng bên tai, và tất nhiên những lời dịu dàng đó chỉ dành riêng cho cậu.

Nhưng rồi trời cũng sẽ sáng, con người theo bản năng rồi cũng sẽ tỉnh dậy. Và rồi giấc mơ cũng từ đó mà tan biến mất. Khi tỉnh dậy, cậu chỉ thấy JungKook nằm đấy mà ngủ gật, khác với vẻ sang trọng quý phái thường ngày của anh, thay vào đó là sự dễ thương đáng yêu hết mức, trông cứ như một chú thỏ vậy.

Không kiềm chế được bản thân, lấy tay véo má anh một cái. JungKook giật mình tỉnh dậy, nhìn thấy đứa em dâu đang ngồi nhìn mình mỉm cười, JungKook cảm thấy vừa hạnh phúc lại vừa...đau lòng...

Thật ra JungKook là bị tiếng sét ái tình với YoonGi này ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi.

Đó là vào mùa thu khi anh đang học đại học, còn YoonGi thì học năm nhất sơ trung. Khi đang sang đường để đi học về, JungKook sơ ý để rớt cuốn sách tham khảo kiến thức văn học hiện đại. YoonGi lúc đó cũng đang sang đường, thấy JungKook rớt sách thì với gọi theo 'anh trai ơi, anh trai ơi, anh làm rớt cuốn sách này!' nhưng lúc đó, vì hai người còn cách một khoảng cách khá xa nên có lẽ JungKook đã không nghe được.

Thân hình nhỏ nhắn lúc đó chạy sang đường với mục đích để lượm cuốn sách giúp anh trai nọ mà không hề nghĩ tới hậu quả. Tín hiệu dành cho người đi bộ cũng đã hết, cũng là lúc nhường đường cho xe lớn đi, YoonGi lúc đó đã cầm được cuốn sách nhưng không may mắn là không kịp rồi. Một chiếc xe tải lao tới....RẦM!!!

JungKook theo bản năng nghe tiếng động lớn mà giật mình ngoảnh lại, trước mắt anh là một cơ thể cậu con trai bé nhỏ đang cố gắng gượng dậy trong vũng máu, vươn cánh tay đang cầm cuốn sánh tới chỗ anh, cất giọng run run

" Anh...trai, sách của anh...em đã...cầm được rồi..."-YoonGi cố gắng cười thật tươi, nhưng nụ cười ấy lại không được "tươi" cho lắm, cậu đang cố chứng tỏ rằng mình cực kì mạnh mẽ, cậu là đàn ông mà, cậu không sợ đau...

JungKook bàng hoàng chạy lại gần cậu, nắm tay cậu với khuôn mặt sợ hãi. Tình thế hiện đang rất nguy cấp, anh vội vã, luống cuống mà gọi thiên thoại cho xe cấp cứu. Sau đó, lại nhìn YoonGi, nắm tay cậu chặt hơn nữa. YoonGi thấy vẻ mặt sợ hãi của JungKook đang nhìn mình chằm chặp, cũng trở nên sợ hãi mà luống cuống cầm cuốn sách đưa cho JungKook một cách yếu ớt

"Em...em không có...làm gì đâu mà...cuốn sách...cuốn sách vẫn còn...nguyên vẹn. À...còn dính một tí máu...như...nhưng không sao đâu...vẫn...vẫn còn đọc được...m-"Chưa kịp nói hết câu, YoonGi không thể kiềm chế được nữa và ngất lịm đi.

JungKook đang cố gắng nghe rõ từng câu từng chữ mà YoonGi nói, không hiểu sao, anh lại trân quý nó như vậy, là vì cậu hi sinh mình vì anh sao. Nực cười, anh còn chả biết cậu là ai...lúc này, khi YoonGi đang dần mất đi ý thức, bất chợt nước mắt của JungKook lại rơi. Cậu sẽ đi sao...anh còn chưa kịp trả ơn cậu mà...

JungKook gào thét trong vô vọng, lúc đó xe cấp cứu đã tới đầy đủ, kịp thời đưa cậu lên xe, JungKook cũng theo sau.

Cũng may mắn vì túi khí của cậu đủ lớn để cứu sống bản thân, không thì cậu đã ra đi mãi mãi rồi, anh cũng vì thế mà được dịp trả ơn cậu, âm thầm bên cậu, chăm sóc cậu cũng đã xấp xỉ 10 năm rồi. Và anh cũng đã ôm mối tình đơn phương của mình, để chứng kiến cảnh người anh yêu đi yêu người khác...

               ~~~Hết chương I~~~
Chương I đến đây là kết thúc.
Bộ này chủ yếu là ngược, ngược vô cùng nhưng đôi chút cũng có yếu tố hường phấn trong đó. Không biết các bạn có chịu nổi không nhưng bản thân tôi lại cực kì thích ngược.
Nhưng rồi tui sẽ cố gắng nghĩ ra cái HE cho nó đỡ buồn. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ~~~💖💖💖
Kamsa😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro