Chap 55: Vì sao duy nhất [end]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sóng yên biển lặng qua một thời gian. Một ngày nọ, Kim Taehyung chợt ngỏ ý rủ Jungkook đi cắm trại.

Đó là một ngọn núi rất cao, đường leo núi vừa gập ghềnh vừa lắm bậc thang, cực kì tốn sức. Bọn họ leo suốt cả buổi chiều, lúc thành công đến nơi trời cũng đã tối.

"Đến rồi!"

Jeon Jungkook liền thở phào nhẹ nhõm, cùng lúc phát hiện nhiệt độ quanh đây đặc biệt thấp, mấy cơn gió mang chút sương thổi qua lạnh đến phát run. Ngoài dự đoán, nơi đây lại rất vắng vẻ, dường như chỉ có duy nhất hai người họ cùng một túp lều và một cái kính viễn vọng mà thôi.

"Đây là..."

"Chẳng phải lúc trước em nói muốn đi ngắm sao băng sao?"- Kim Taehyung vừa trả lời vừa khoát cho Jungkook thêm hai lớp áo ấm, còn kĩ lưỡng đem khăn choàng quấn quanh cổ cậu kín bưng.

"Khi ấy lâu rồi mà, giờ thì còn sao băng đâu mà ngắm..."- Jungkook nhớ lại có phần tiếc nuối. Song cậu vẫn hít hít không khí trong lành, vui sướng đến hai mắt cong cong thành hình trăng khuyết.

"Không có sao băng, nhưng có cái đặc biệt hơn muốn cho em xem."

Trời càng tối nhiệt độ càng xuống thấp, Taehyung nhanh chóng giục cả hai chui vào lều để giữ ấm.

"Trời hôm nay nhiều sao quá!" - Jungkook nằm sấp, chống cằm ngắm bầu trời đêm đẹp đẽ sáng ngời lấp lánh mà không khỏi cảm thán.

"Thích không?" - Taehyung nằm bên cạnh cậu, bật cười.

"Thích lắm luôn!" - Phấn khích reo hò.

Hắn với tay kéo chiếc kính viễn vọng lại gần, sau đó đưa cho Jungkook.

"Em nhìn cái này đi."

Jungkook vui vẻ nhòm vào, không ngờ thấy được rất rõ những vì sao sáng. Bên tai nghe tiếng Kim Taehyung thì thầm.

"Em có thấy ngôi sao phía bên trái không? Cái sáng nhất ấy."

"Thấy thấy! Ngôi sao này đẹp quá!" - Jungkook hớn hở đáp lại.

"Ừ, anh đã mua nó cho em đó. Nó có tên là Jeon Jungkook."

Người kế bên nghe xong liền ngẩn cả người, lại là biểu cảm hai mắt tròn xoe không thể tin nhìn hắn. Đúng là vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu, khiến Kim Taehyung không thể ngừng yêu chiều, hắn xoa xoa hai bầu má có phần ửng hồng vì lạnh của đối phương, nghiêm túc nói một câu.

"Bây giờ không có sao băng, thế anh dùng ngôi sao Jeon Jungkook để ước nhé, được không?"

"Như vậy cũng được sao?"- Jungkook vẫn chưa kịp tiếp thu xong, bộ dạng ngây ngô như đứa trẻ mà hỏi một câu.

"Tất nhiên rồi, chẳng phải ngôi sao Jungkook cũng xinh đẹp, rực rỡ và may mắn như sao băng đó sao?"

Không biết vì lạnh hay do lời của người kia mà hai bờ má Jungkook bỗng hây hây đỏ. Cậu không muốn tiếp tục chủ đề ngại ngùng này nữa nên đành thuận theo ậm ờ.

"Được rồi, anh muốn ước thì ước, chúng ta cùng ước."

Thấy người bên cạnh hiếm khi nghiêm túc, hai tay đan lại nhắm mắt ước nguyện, Jungkook cũng đành làm theo.

Thật ra cậu cũng chẳng cần cái gì, chỉ cầu cho tất cả mọi người xung quanh mình luôn bình an và hạnh phúc, như thế đã đủ mãn nguyện rồi.

Ước xong thì thấy Taehyung đã nhìn mình tủm tỉm mỉm cười, cậu buộc miệng hỏi hắn một câu.

"Anh ước gì thế?"

Không ngờ ý cười trên môi hắn càng đậm hơn, hắn nghiêng người khiến khoảng cách cả hai ngày một gần lại, gần đến mức Jungkook suýt nữa quên cả thở. Vào khoảnh khắc âm thanh trầm ấm vụt qua khỏi miệng, cũng là lúc Jungkook cảm nhận được một thứ gì đó lành lạnh xỏ vào ngón tay áp út của mình.

"Anh ước Jungkookie nguyện ý cưới anh làm chồng."

Người nọ nghe xong câu này lập tức ngẩn cả người, lại cúi đầu ngây ngốc nhìn chiếc nhẫn bạc đính một hạt kim cương nhỏ xíu, không phô trương mà vô cùng tinh tế. Sau đó, bỗng dưng hai mắt long lanh lạ kì, cuối cùng vẫn không nhịn được mà rơi nước mắt.

Kim Taehyung dịu dàng lau từng giọt trong suốt trào ra khỏi mi mắt của người đối diện, nhẹ nhàng hỏi lại một câu.

"Jeon Jungkook, chúng mình kết hôn nhé?"

Jungkook bặm chặt môi để không bật ra tiếng nức nở, chỉ có thể liều mạng mà gật đầu.

Nhìn thấy cảnh này Taehyung lại càng vừa buồn cười lại vừa thấy thương. Hắn kéo cậu ôm vào lòng, bàn tay vỗ đều trên tấm lưng run rẩy.

"Ngoan, đừng khóc nữa."

Gặp gỡ rồi rung động, chia ly rồi tương phùng, quãng đời còn lại, chúng ta sánh vai nhau cùng đi.

"Cảm ơn em, Jeon Jungkook."

Kim Taehyung đã từng là một người đứng trên vạn người, đã từng là vị vua ngạo mạn quyền lực nhất. Nhưng ở vị trí cao vời vợi ấy, mấy ai biết được, vị vua này thế mà lại rất cô độc.

Một ngày nọ, cuối cùng cũng có một người xuất hiện, từng bước từng bước, dìu hắn bước xuống thế gian, nếm trải dư vị của hồng trần, từ đó tận hưởng một đời trọn vẹn hỉ, nộ, ái, ố.

"Cảm ơn anh, Kim Taehyung."

Thật ra, không hẳn chỉ có vị vua kia được giải thoát, mà chính người dìu hắn xuống cũng đã được chạy khỏi tù ngục của chính mình. Những giam cầm của quá khứ, những tù túng chật hẹp trong suy nghĩ của bản thân, nhưng nhờ gặp được vị vua kia, mới có thể dũng cảm tự mình thoát khỏi gọng kìm. Tìm được ý nghĩa sống, vươn vai nắm giữ từng ngày.

Suy cho cùng, chúng ta ngay từ phút ban đầu đều không phải những con người hoàn hảo. Nhưng định mệnh đã sắp đặt, cho những con người có phần khiếm khuyết ấy gặp nhau, để rồi hoàn thiện cho nhau hơn, phấn đấu từng ngày trong tương lai để có thể giành lấy hạnh phúc.

Nếu không có Jeon Jungkook, sẽ không có Kim Taehyung của hiện tại.

Nếu không có Kim Taehyung, sẽ chẳng có Jeon Jungkook của bây giờ.

Chúng ta vì có nhau, mới có thể có được một kết thúc viên mãn nhất.

Nếu Kim Taehyung là một Dải thiên Hà rộng lớn, Jeon Jungkook nguyện chỉ làm một vì sao nhỏ nhạt màu để có thể dõi theo hắn.

Nếu Jeon Jungkook là một vì sao sáng, Kim Taehyung nguyện là Dải Thiên Hà có một vì sao.

End chap 55.

| HOÀN CHÍNH VĂN |

200918 - 130521


Hic cái longfic con ghẻ tui lết từ gần 3 năm tới giờ cuối cùng cũng hoàn thành rùi TT
Thật sự đến giờ mình cũng không tin nổi là mình đã hoàn nó luôn á hmuhmu

Thật sự cảm ơn mọi người rất nhiều, những người đã cùng mình từ những chương đầu tiên hay kể cả sau này cũng vậy (nói chung mọi người bất chấp những lỗi sạn, sự teenfic trẻ trou ngập tràn của cái fic mà đến được đây là tui biết ơn dữ dội lắm rùi á).

Mặc dù miệng luôn chê là đứa con ghẻ, nhưng không thể phủ nhận rằng mình đã bỏ rất nhiều công sức và thời gian của mình vào ẻm mới đi được tới chương cuối cùng này.

Ya và cuối cùng, mọi người hãy chờ đợi các extra sắp tới nhé. Sau khi hoàn toàn văn mình sẽ quay lại sửa cỡ 10 chương đầu để fic có thể hoàn thiện hơn nữa ò v ó)/

Cảm ơn đã theo dõi DẢI THIÊN HÀ CÓ MỘT VÌ SAO của hantemory và chúc mọi người có một ngày tốt lành💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro