dư vị người để lại nơi em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



nhắc đến dải ngân hà người ta sẽ liên tưởng đến vô vàn vì sao cùng nhau bừng sáng cả một màn trời đêm, kì lạ thay dải ngân hà của em chỉ cần hiện hữu một vì sao mang tên người là đủ.

***
nước mắt rơi xuống, chạm vào nơi đầu lưỡi, mặn chát, còn có chút đắng. trước đây thật không nghĩ đến  nước mắt còn có dư vị như vậy, phải chăng những lúc yếu lòng nhất chính là lúc ta nhạy cảm nhất, đến giọt nước mắt cũng có thể cảm nhận được nhiều tư vị.

ánh đèn đường nhập nhòe xuyên qua khung cửa sổ, nơi góc phòng tối tăm mà ánh sáng không thể chiếu tới, em ngồi đó, lạc lõng, cô độc trong chính ngôi nhà đã từng vô cùng ấm áp và ngọt ngào.

  "anh yêu em"

   "anh sẽ chăm sóc cho em"

        "anh sẽ bên em cho đến lúc lâm chung"

từng câu nói vụt qua trong tâm trí em, chậm rãi ăn mòn sức chịu đựng vốn đã không còn nguyên vẹn của em. nhưng em ơi, liệu em có thấu rằng những câu nói kia chẳng khác gì lời thề non hẹn biển sáo rỗng, hiệu lực của chúng e là sẽ chẳng dài lâu, ắt sẽ có ngày người chẳng còn bên em nữa.

thân ảnh chỉ còn sót chút sức sống của em giờ đây thật mỏng manh, từng giọt từng giọt lặng lẽ rơi xuống. đã tự dằn lòng không nên vì người mà thêm khổ sở nhưng có lẽ sự hiện diện của người đã khắc sâu vào tâm trí em, thật khó để có thể quên đi hoặc là nói em sẽ không thể nào mà quên người.

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro