thần chú thứ 14: em gọi đó là "chai sần"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☆ Đó là dòng máu đáng quý chứ không có bùn với đất gì ở đây hết ☆

...

Choi Yeonjun không phải là một phù thủy thuần chủng, mẹ em chỉ là một cô gái Muggle sinh sống tại một thị trấn ven biển yên bình và vô tình rơi vào lưới tình với ba em - một phù thủy đang làm việc trong Ủy ban giải thích Hiện tượng Ma thuật cho Dân Muggle.

Bọn họ gặp nhau lần đầu trong lần ông Hajun đang làm nhiệm vụ tại ngôi làng của mẹ Choi. Theo lời ba kể, lúc ấy ông đã bị cô gái tên Chohee - tức là mẹ em, hớp hồn ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Đó là một chiều tà bên bãi biển, gió biển lồng lộng thổi bay chiếc khăn turban thơm mùi oải hương đến bên ông Hajun và cũng cơn gió ấy cũng đó mang định mệnh của ông đến bên đời.

Cho đến tận bây giờ, ông Hajun vẫn thường hay bông đùa rằng sao lại có thứ tình dược mạnh mẽ như mùi oải hương ấy nhỉ. Những lúc đó bà Chohee vẫn thẹn thùng đánh nhẹ vai chồng và họ lại nói cười ríu rít như đôi chim ri mới cưới.

Yeonjun rất ngưỡng mộ tình yêu của ba mẹ, đối với em tình yêu của họ thật thiêng liêng và đáng quý. Thế nhưng kể từ lúc em bắt đầu biết nhận thức, em đã nghe người ta bàn tán nhiều về họ, nào là không tương xứng, không môn đăng hộ đối, họ trề môi bêu rếu mẹ em yếu ớt và vô dụng, họ lắc đầu tiếc nuối cho ba em khi một vị phù thủy mạnh mẽ như ông lại quá mù quáng.

Những lúc ấy Yeonjun đều cãi lại, mẹ luôn mắng em mỗi khi em như thế, bà Chohee dạy em làm vậy là hỗn láo nhưng em mặc kệ. Em chẳng cần biết hỗn với láo là gì, em chỉ biết bọn họ đang nói xấu ba mẹ em, chà đạp lên thứ tình yêu em hết lòng ngưỡng mộ.

Cứ thế 14 năm trời em sống với những lời đàm tếu ấy, đến khi em nhập học Hogwarts thì lại càng khủng khiếp hơn khi tên mình bị gắn mắc với hai từ "máu bùn" bẩn thỉu. Với lòng tự tôn của bản thân, Yeonjun không ít lần chống đối và cãi cự, suốt năm học đầu tiên số lần tay em dính máu không thể đếm xuể.

"Mẹ tao là Muggle thì sao chứ? Bà ấy rất xinh đẹp và hiền lành. Chúng bây có biết đến thứ được gọi là 'kiên cường' không? Đó là thứ mà người dân Muggle đã dạy cho tao, sự kiên cường ngàn đời chảy trong huyết mạch họ, truyền từ đời này sang đời khác. Đó là dòng máu đáng quý chứ không có bùn với đất gì ở đây hết. Bùn với đất chính là những lời thốt ra mõm chó của chúng mày đấy lũ khốn." - Đây là câu nói em đã nhiều lần hét thẳng vào bản mặt của bọn bắt nạt.

Em hét nhiều, đâm ra lại đau họng, đến lúc đó một mới bàng hoàng nhận ra mọi thứ vẫn như vậy, những câu từ xúc phạm vẫn hàng ngày bủa vây lấy em như đám rắn độc, cứ bám riết không buông.

Họng em rát buốt nhưng mọi thứ vẫn tiếp diễn, thế thì tội gì cứ phải hét lên như thế?

Dần dà Yeonjun học được cách phớt lờ, em làm ngơ mọi thứ và không còn dễ kích động như trước, nghĩ lại thì những lúc em la hét hay vẫy vùng thì chỉ như con kiến trong biển lửa, trông thật ngu ngốc và thảm hại làm sao.

Thay vào đó Choi Yeonjun chọn nụ cười để đáp trả. Khi em cười thì bọn bắt nạt sẽ bị chọc tức đến đỏ mặt, đó cũng là một cách thể hiện sự khinh bỉ của em với bọn chúng.

Khi em cười thì người ngoài sẽ không cảm thấy thương hại em, em ghét việc bị người khác đối xử tốt hơn chỉ vì rủ lòng nhân từ, em không cần.

Hơn hết, khi em cười thì sẽ không ai biết được em đang vỡ vụn như thế nào.

Yeonjun gọi đó là "chai sần".

.
.
.

-Nào nào quên bọn khốn đó đi, tớ đói bụng rồi chúng mình đến nhà ăn đi.

Yeonjun chạy lên trước kéo tay cả ba người còn lại đi khiến họ cũng chẳng thể làm gì hơn được nữa.

Đến nhà ăn, không khí đã khá hơn, hơi ấm bốc lên từ những cốc trà thảo mộc và vị ngọt từ bánh bí đỏ thành công giúp tâm trạng cả đám được cải thiện hơn rất nhiều.

Beomgyu bỗng lôi từ trong túi ra một gói bánh quy gấu chiêu đãi mọi người khiến ai cũng thích thú. Giống như Taehyun, ai cũng bị hớp hồn bởi những chiếc bánh vừa đáng yêu vừa thú vị này, khi biết được đây là công thức do Beomgyu sáng tạo ra thì giá trị của bánh quy gấu càng tăng vọt.

Kai ăn liền tù tì 3 chiếc bánh, còn Yeonjun hình như rất thích nhìn bản mặt cau có của nó nên say mê bẻ đôi từng cái một và những miếng ấy sẽ lần lượt vào bụng Kai ngồi cạnh. Thấy vậy Taehyun quay sang vui vẻ nháy mắt với cậu.

"Tớ đã bảo mà" - hắn nói khẽ.

Beomgyu cười tươi gật đầu. Thật ra trên đường về Hogwarts vào buổi đi chơi ở làng Hogsmaede thì Taehyun đã bảo cậu hãy dùng bánh quy gấu này để kết thêm được nhiều bạn mới, chúng diệu kì như thế này thì chắc chắn hiệu quả. Beomgyu liền nghe theo, lúc nào trong túi của cậu cũng thủ sẵn bánh quy để có thể chia sẻ cho bạn bất cứ lúc nào.

Yeonjun đã bẻ đôi hơn nữa số bánh trong túi, em khúc khích cười.

-Nhìn mặt bọn nó tức giận thú vị thật đấy. Có phải được phỏng theo mặt Beomgyu lúc bồ tức giận không nhỉ?

-Cũng đúng, tớ là người làm ra bọn chúng mà.

Taehyun gật gù.

-Hèn chi nhìn quen quen, lúc nãy khi thấy Yeonjun bị bắt nạt thì nét mặt của Beomgyu cũng y hệt vậy nè.

-Ái chà để ý giữ hen - Kai ngồi cạnh trêu chọc liền bị Taehyun cốc thẳng vào đầu.

Yeonjun cười lớn, vỗ vai Beomgyu.

-Vậy là bồ giận bọn chúng lắm à?

-Phải, không nhắc thì thôi chứ nhắc đến lại bực hết cả mình rồi đây này.

-Không riêng gì Beomgyu đâu, tớ với Taehyun cũng tức lắm nè, bồ tốt vậy lại bị bắt nạt, bọn Slytherin khó ưa thật sự, à trừ bồ ra.

Yeonjun sững người nhìn ba người bọn họ, trong lòng lại dâng lên một cỗi ấm áp, không ngờ lại có người vì em mà bất bình như thế.

Mắt Beomgyu hừng hực khí thế, cắn mạnh miếng bánh trên tay.

-Ước gì được nhai đầu bọn chúng rồm rộp như bánh vậy.

-Nếu giận như vậy thì chẳng phải cách tốt nhất là trả thù hay sao?

Taehyun chỉ bâng quơ nói ra suy nghĩ trong đầu nhưng không ngờ đám người kia lại tin thật. Kai vỗ bồm bộp vào vai hắn còn Beomgyu không ngừng dơ nút like tán thành, Yeonjun dù chỉ cười mỉm nhưng trong lòng đã hào hứng đến tột độ.

-Phải làm sao mà cho bọn chúng nhớ mãi đến già mới hả dạ Huening Kai đây.

-"Già" sao? - Beomgyu nghiêng đầu, một tia suy nghĩ lóe lên trong đầu cậu.

-Này, mấy bồ có nhớ đến Ageing Potion mà giáo sư Snape mới dạy lúc nãy không?

.
.
.

Thiết nghĩ ngày hôm nay cần đi vào sổ sách. Một ngày tớ cứ nghĩ là bình thường nhưng không, hôm nay là một ngày rất thần kì và quý giá.

Radio công phá vũ trụ đã quay trở lại 😭 chẳng biết nói gì hơn ngoài hạnh phúc, quá hạnh phúc, quá phấp phới kịch trần banh nóc. 😭😭🌷💖🌷💖 yêu Taegyu lắm ấy!

Ngoài ra, hôm nay tớ cũng đã có 1 thành tựu nho nhỏ. Tớ quá hài lòng rồi, rất biết ơn, không biết nói sao nữa, giờ tớ đang rất hạnh phúc. Cảm ơn vì đã công nhận và ủng hộ tớ!

Tớ đã nói điều này nhiều lần rồi nhưng tớ vẫn cứ muốn nói hoài. Rằng, tớ cảm ơn và trân trọng mọi người rất nhiều 😭 tớ hạnh phúc khi mọi người biết đến với cái tên "j.an" tớ vui lắm 😭🥺

Một lần nữa cảm ơn mọi người lắm lắm. Yêu nhiều!🌷💖

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro