😼

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Choi Beomgyu của 2 tháng trước vừa nhận nuôi một chú mèo đen.

Thật ra là một ngày nọ, khi đi làm về, Beomgyu thấy một chú mèo đen đang ngồi chễm chệ ở trước cửa. Chú mèo có hai cái tai linh hoạt với đôi mắt to tròn lanh lợi. Thấy Beomgyu, chú mèo kêu meo meo vài tiếng rất dễ thương. Beomgyu vốn thích những loài vật nhỏ đáng yêu như vậy nên lập tức ngồi xuống vuốt ve mèo. Lông mèo mượt lắm, với cả chiếc vòng cổ màu đỏ trên cổ mèo đã giúp Beomgyu biết rằng đây không phải là mèo hoang. Mà phải tội không biết chủ nhân của nó là ai, thế là Beomgyu đành ôm mèo vào nhà.

- Đáng yêu quá đi mất, hay là em ở lại với anh một thời gian nhé? Lúc nào tìm ra chủ của em thì anh lại đưa em về. Anh là Choi Beomgyu, anh 24 tuổi lận đó, không biết mèo bao nhiêu tuổi rồi ta? - Beomgyu ngồi nói với mèo như thể nó có thể hiểu vậy.- A, mà anh nên gọi mèo là gì ta...- Beomgyu giở chú mèo lên, mắt nhìn vào chỗ nhạy cảm để xem thử là mèo đực hay mèo cái - A, là mèo đực, hay gọi em là Terry đi, gọi em là Terry nhé mèo đáng yêu. Vậy Terry ở lại với anh tạm đã nhé!

Thế là Beomgyu lương ba cọc ba đồng thế mà lại nuôi thêm một chú mèo ở trong nhà. Tất nhiên là không có tiền để sắm sửa đủ thứ rồi, Beomgyu chỉ có thể chia nửa phần ăn của mình ra cho mèo Terry thôi. Trộm vía mèo rất ngoan, không bao giờ đi vệ sinh bậy ở trong nhà, mình mẩy luôn sạch sẽ thơm tho, không một chút mùi hôi nào. Beomgyu lấy làm lạ, sao lại có một chú mèo sạch sẽ đến như vậy chứ? Thế cũng tốt, thế là tối nào Beomgyu cũng có thể ôm Terry lên giường để ngủ chung cả.

Chớp mắt một cái mà đã 2 tháng trôi qua rồi. Thật không ngờ Terry đã đồng hành cùng Beomgyu trong suốt khoảng thời gian 8 tuần ấy. Tuy là một khoảng thời gian không dài, nhưng sự có mặt của Terry trong 2 tháng này đã là một chỗ dựa tinh thần cho Beomgyu. Mỗi lúc Beomgyu đi làm về, mở cửa ra là sẽ thấy mèo Terry chễm chệ ngồi đó, chậm rãi bước đến cọ cọ vào chân em. Em hay bị stress khi làm việc, hôm nào có nhiều uất ức là tối đến lại ôm Terry mà khóc thút thít. Mèo Terry như hiểu nỗi lòng của Beomgyu, đưa tay mèo mềm mềm lên chạm chạm tóc em như xoa đầu an ủi.

Như mọi hôm, Beomgyu đi làm về thì lại hớn hở mở cửa ra, chờ đợi bóng dáng nhỏ bé kia lại cọ cọ vào chân mình. Nhưng khác với mọi hôm, hôm nay, mở cửa ra, bóng dáng mà Beomgyu mong chờ không xuất hiện.

- Ể? Terry ahh! Terry của anh đâu rồiiii? - Beomgyu cất đồ đạc xong thì vội chạy đi tìm.

Hoá ra Terry đang ở trong phòng ngủ. Trên chiếc giường nhỏ của Beomgyu, Terry đang cọ cọ và đạp đạp chiếc chăn bông, bộ mặt không mấy thân thiện lắm.

- A, Terry kia rồi! Để anh tắm xong lại ra chơi với Terry nhá! - Beomgyu vui vẻ cười khi thấy mèo Terry trên giường.

Tắm rửa xong xuôi, ăn tối no nê rồi, Beomgyu vẫn chưa vội chơi với Terry. Em mở máy tính, làm nốt công việc, đến tận 9h thì mới tắt máy, leo lên giường nằm ườn ra.

- Terry sao hôm nay trông uể oải thế? - Beomgyu bế Terry lên đặt trên bụng mình mà cưng nựng. - Ahh, người Terry ấm quá nè! Terry chườm bụng cho anh chút đi!

Beomgyu tinh nghịch vén áo mình lên, để Terry ấm áp nằm trên bụng. Hơi ấm từ lông mèo khiến anh dễ chịu, nằm lim dim. Nhưng Terry thì không nằm yên. Chú mèo thế mà nhe răng cắn nhẹ vào bụng làm em giật mình.

- Nè, đừng có cắn anh!

Beomgyu nhấc Terry lên.

- Ể? Cái gì đây?

Beomgyu nhìn thấy phía dưới chỗ nhạy cảm của mèo đen nhô ra một thứ gì đó màu hồng sậm, lại có chút gai nữa thì rất tò mò, nhìn nhìn ngó ngó một hồi lại đưa tay chạm vào.

Bùm!

Bỗng nhiên từ đâu ra một làn khói trắng và một tiếng nổ phát ra. Beomgyu giật mình, nhắm mắt ho sặc sụa. Khi mở mắt ra, mèo Terry đã biến đi đâu mất, để lại Beomgyu nằm dưới thân một chàng trai nào đó.

Beomgyu hoang mang nhìn chàng trai này. Cậu có khuôn mặt đẹp trai lắm, với chiếc mũi cao ơi là cao cùng đôi môi đỏ mọng và đôi mắt to tròn, cậu này khiến Beomgyu liên tưởng ngay đến mèo Terry. Nhưng thứ đáng bận tâm là cậu đang khoả thân, không mặc gì trên người hết, khiến đống cơ bắp lồ lộ ra trước mặt Beomgyu.

- C-c-cậu là ai vậy? - Beomgyu lắp bắp hỏi. - T-Terry...Terry đâu? 

- Làm gì có Terry nào, em là Kang Taehyun! Sống chung với nhau hai tháng, vậy mà bây giờ lại không nhận ra em sao? - người kia cất giọng.

- E-e-em...- Beomgyu không thốt nên lời.

- Anh hay gọi em là mèo Terry đấy, nhưng không, em là Kang Taehyun! 

- K-Kang Taehyun? - Beomgyu hoài nghi nhắc lại.

- Đúng vậy, và anh có biết anh vừa chạm vào thứ gì của Kang Taehyun đây không? 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taegyu