Chap 14 ❤

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

45 phút trôi qua, và Beomgyu đã sẵn sàng để rời đi. Mặc dù không muốn, nhưng anh có một lớp học hơi sớm vào ngày mai (11 giờ sáng không phải là sớm), và anh không muốn phải dậy quá sớm để trở về ký túc xá của mình để tắm rửa và thay đồ. Hơn nữa, Taehyun sẽ đi trước 7 giờ sáng, vì vậy chẳng ích gì khi ở lại nếu anh không thể có những buổi tập luyện buổi sáng lười biếng với bạn trai chưa-phải-là-của-mình.

Về lại hiện tại, trong khi anh đang ngồi xỏ giày trên hành lang. Taehyun vẫn cứ đứng đó, không nhúc nhích!

Anh giận dỗi, nhìn chằm chằm vào cánh cửa, biết rõ rằng taehyun vẫn đang ở gần phía sau để tiễn anh. Sau đó, anh đột ngột quay người lại và nhìn chằm chằm vào Taehyun.

"Taehyun, tại sao em vẫn chưa đề nghị anh làm bạn trai của em?!" Anh chỉ buột miệng nói ra, bởi anh đã mòn mỏi chờ đợi mãi. (Cả tuần dường như không dài như vậy, nhưng anh đã trở nên thảm hại trong nhiều tháng).

Taehyun mở miệng, rồi ngậm lại, rồi lại mở ra, không thốt nên lời. Mặt và tai của cậu lại đỏ lên một cách đáng yêu, nhưng Beomgyu sẽ không để mình bị phân tâm.

"Là vì ​​em không thích anh? Hay em không muốn làm bạn trai anh và công khai mọi chuyện hay-"

"Không em làm mà!" Taehyun ngắt lời anh, đưa tay ra làm động tác xoa dịu. "Em chỉ nghĩ rằng ... anh muốn mọi thứ trôi qua chậm lại giữa chúng ta nên em sợ phải nói về nó hoặc kể về nó bởi vì ... em thích hôn anh và em sợ ... mọi thứ sẽ kết thúc nếu em nói điều gì đó ... "

Beomgyu cười và trợn mắt trước sự ngốc nghếch của cậu. "Taehyun, em nghĩ anh muốn mọi thứ trôi đi chậm lại ở chỗ quái nào vậy ?! Anh thực sự vừa đưa lưỡi của em xuống cổ họng của mình cách đây không đầy 5 phút." Mặt Taehyun càng đỏ hơn. "Và em thật may mắn vì anh vẫn chưa làm tình với em trước đó. Vậy nên hãy giúp anh, anh đã muốn điều đó trong nhiều tháng," beomgyu mím đôi môi sưng mọng, nhướng mày với taehyun.

Cậu bé kia hoàn toàn câm nín.

"Vậy?" Beomgyu nhắc. Anh sẽ không rời khỏi căn hộ này cho đến khi nhận được câu trả lời của cậu. 

Taehyun liếm môi, xoa xoa lòng bàn tay đầy mồ hôi vì thần kinh đang rất căng thẳng. "Beomgyu, anh... có muốn đi chơi với em không? Làm bạn trai của em nhé?" Cậu khẽ hỏi.

Như thể Beomgyu thực sự sẽ nói không vậy.

"Anh đã đợi em hỏi anh câu này mãi rồi," Beomgyu nở nụ cười hạnh phúc. Đôi mắt của anh chứa đựng rất nhiều niềm vui và cảm xúc, và anh nhào vào ngực taehyun, ôm chặt lấy cậu.

Taehyun bị sốc. Yeah, điều này không thể là thật đối với cậu. Điều gì đã khiến cậu trở nên dễ mến và thú vị? Tại sao chàng trai này lại muốn ở bên cậu nhiều như vậy? Cậu thậm chí không làm bất cứ điều gì đặc biệt.

Tuy nhiên, cậu sẽ không thắc mắc nhiều về điều đó, mà thay vào đó là tận hưởng khoảnh khắc này. Cậu ôm lại Beomgyu, hôn lên đỉnh đầu anh.

"Ngày mai lại đi chơi nhé? Em sẽ ra ngoài sớm hơn." 

"Tuyệt!" Beomgyu cười toe toét, đặt lên môi Taehyun một nụ hôn cuối cùng trước khi anh bước ra cửa. Anh đưa tay vẫy chào tạm biệt và sau đó biến mất.

Taehyun thở ra một hơi, không thể tin vào những chuyện vừa xảy ra. Cậu vỗ nhẹ lên đôi má vẫn còn ửng hồng của mình để cố gắng hạ nhiệt. 

Chà, bây giờ cậu là hoa đã có chủ rồi.

Vài tuần tiếp theo diễn ra vô cùng hoàn hảo. Beomgyu dành mọi giây rảnh rỗi có thể với Taehyun, và họ đã hẹn hò với nhau rất nhiều. 

Đôi khi taehyun ngắm nhìn môi của beomgyu khi anh ấy nói chuyện sôi nổi về điều gì đó và đồng thời nhấm nháp đồ uống của mình. Hôm nay anh ấy đã đánh bông kem ở khóe miệng, khiến taehyun đột nhiên muốn cúi vào và liếm nó đi. Điều đó làm cho beomgyu đứng hình trong một giây, và sau đó lao về phía trước để có được cho mình một nụ hôn thích hợp. 

"Bệnh tật," Yeonjun lắc đầu nói. 

"Anh chỉ đang ghen tị vì anh không thể làm điều đó với đôi môi thỏ của Soobin mà thôi," Beomgyu nhếch mép.

 "Anh mày không đến đây để bị mày khịa," Yeonjun trừng mắt đáp lại.

----------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro