Không có tiêu đề

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chờ khi Han Sokyung về nước, đã là sự việc của một tháng sau.

Khi Han Sokyung về nước, Kim Taehyung đã tự mình đến sân bay để đón cô, nhiệt độ trong không khí đã giảm xuống không ít, nên thời tiết tương đối lạnh, anh còn cố ý mang theo một cái áo khoác đặt ở trên tay, anh sợ bạn gái nhà mình sẽ ăn mặc quá ít.

"Thật may là hôm nay không bị chặn đường." Kim Taehyung đón người từ sân bay về một cách khá thuận lợi.

"Bọn họ không biết lịch trình của em, em đã mua vé máy bay tạm thời." Han Sokyung không thích bị nhiều người vây quanh, bởi vì cô cảm thấy không khí sẽ loãng đi.

Có rất nhiều người nổi tiếng đi tới đi lui ở sân bay, nhưng cũng không có ai tới đón cả, không phải là do bọn họ không nổi tiếng, mà là bọn họ không để bị lộ hành trình, nên họ cũng đi lại giống như những người bình thường khác.

Sau khi lên xe, Han Sokyung mới cởi chiếc khăn trên cổ ra, khi cô vừa xuống máy bay, cô sợ lạnh nên cố tình lấy khăn vây lại.

"Gần đây không cần phải ra nước ngoài nữa đúng không?" Trong khoảng thời gian này, Kim Taehyung chủ yếu chỉ gọi điện thoại cho Han Sokyung, điều này khiến anh cảm thấy nhột nhột, muốn chạm vào người cô, mà không phải là luôn cách nhau qua một cái điện thoại.

"Tạm thời thì không cần." Han Sokyung không nói quá chắc chắn, nếu như có thông báo thích hợp, cô vẫn sẽ tiếp nhận nó: "Có một công ty điện ảnh và truyền hình trong nước đã mua bản quyền của bộ phim mà em vừa thực hiện, bọn họ muốn làm lại bộ phim này."

Trong những năm gần đây, tiểu thuyết IP trở nên rất phổ biến, có rất nhiều công ty đã trực tiếp quay phim truyền hình chuyển thể từ tiểu thuyết, còn một số khác lại mua bản quyền của những phim truyền hình ăn khách ở nước ngoài và đang chuẩn bị làm lại chúng.

Khi Han Sokyung ở nước ngoài, cô đã nghe người của đài truyền hình KBS nói về chuyện này, bộ phim này mới chiếu không bao lâu, bọn họ sợ chậm tay sẽ không mua được nên liền nhanh chóng mua bản quyền ngay.

Nhưng chuyện này cũng không liên quan gì đến cô cả, dù có làm lại, thì người ta cũng chả mời cô đến diễn lại làm gì. Cô tựa lưng vào ghế ngồi, xoa xoa tay.

"Không phải JH Ent." Hai ngày trước, Kim Taehyung nghe Jeon Jungkook nói công ty Blue scarecrow đã mua bản quyền của bộ phim này: "Vị kia của nhà họ Lee có khả năng muốn diễn lại nhân vật của em."

"Cái gì?" Han Sokyung cho rằng mình đang nghe nhầm, phong tục của nước B khác với trong nước, hơn nữa bối cảnh của phim 《 You Under the Clear Sky 》 cũng là ở nước ngoài, và phong cảnh cũng là ở nước ngoài, các đạo diễn của nước B luôn thích làm như vậy để cho phim truyền hình được đẹp hơn.

Tuy nhiên, phong cách của các đạo diễn trong nước lại không phải như thế, một số thì cẩu huyết, một số thì lại nặng tình, tình hình hai nước khác nhau, cơ chế xét duyệt của quảng điện cũng khác nhau, Lee Somin bị điên rồi, chỉ để bước đi trên con đường mà cô điên rồi.

"Có thể là muốn cố gắng đánh bại em trong cùng một nhân vật." Kim Taehyung duỗi tay xoa đầu Han Sokyung, cười khẽ: "Em sốc à?"

"Cô ta không cảm thấy việc này thực sự rất ngu xuẩn sao?" Han Sokyung cũng thật phục Lee Somin, uổng công cho cô ta nghĩ ra biện pháp như vậy, chẳng lẽ cứ phải thích đối đầu với cô như thế này hay sao?

"Nếu cô ta thích đóng thì cứ đóng, tiền kiếm được cũng không phải là của em, mệt cũng không phải là tiền của em." Đa số người xem đều thích những người đóng trước, nhưng thật ra nếu như Lee Somin bị bắt bẻ, vậy ngàn vạn lần cũng đừng tìm đến cô.

Jung Hyun về sớm hơn Han Sokyung vài ngày, anh muốn tới đón cô, nhưng đáng tiếc là anh lại không biết thời gian cụ thể khi cô trở về Hàn Quốc. Khi nhìn thấy Kim Taehyung đưa Han Sokyung về nhà, anh lạnh lùng liếc nhìn Kim Taehyung một cái.

"Xem ra anh cũng rất thức thời." Jung Hyun buồn bực, thế nhưng Kim Taehyung lại thừa dịp anh ở nước ngoài để làm cho em gái anh đồng ý hẹn hò anh ta, còn ngay ngày hôm sau đã trực tiếp công khai mối quan hệ của hai người: "Còn không mau giúp em gái tôi mang đồ vật vào đi."

"Vậy anh mang vào đi." Vì để cho anh họ vui vẻ, cô chỉ có thể để Kim Taehyung mang vào, Han Sokyung cười khẽ, vừa lúc mời anh vào uống một ly trà.

"Chờ đã." Jung Hyun gọi Kim Taehyung lại: "Muộn như vậy rồi, anh về trước đi. Đưa hành lý đây cho tôi."

"Tôi không vội ở lại đây trong chốc lát đâu." Kim Taehyung không đem hành lý đưa cho Jung Hyun, muốn đuổi anh đi sớm như vậy, không có cửa đâu.

Jung Hyun ảo não, sớm biết vậy đã không mở miệng. Thật vất vả mới tìm lại được cô em gái xinh đẹp này, vậy mà rất nhanh cô đã bị bắt cóc bởi một con sói ác độc.

Trong tháng này, bộ phim truyền hình về tiên hiệp của Lee Somin cũng đã đóng máy, và cô còn chụp quảng cáo đại ngôn cho sản phẩm của công ty nhà họ Lee nữa.

Có thể là do cô còn là thiên kim nhà họ Lee nên thời điểm quay chụp đại ngôn, đạo diễn còn rất tập trung vào vai diễn của cô, ngược lại lại cho một nữ diễn viên nổi tiếng khác làm nền cho Lee Somin.

Ngoài ra, nữ diễn viên kia và Lee Somin còn thêm nhau trên SNS và theo dõi nhau trên IG.

Trên thực tế, nữ minh tinh kia cũng không muốn tiếp xúc với Lee Somin, nguyên bản đang là đại ngôn tốt, cuối cùng lại biến thành làm nền cho người khác, cái này làm cho cô rất không thoải mái, cô đã trở thành đá kê chân cho người khác được nổi tiếng.

Người khác cũng rất dễ hiểu lầm cô, cho rằng cô làm như vậy là để lấy lòng Lee gia.

Nếu không phải vì hợp đồng đã ký thì Song Da Eun đã sớm làm loạn rồi, đúng với tính chuyên nghiệp của một ngôi sao, cô vẫn tiếp tục quay chụp đại ngôn tiếp.

Sau khi quảng cáo được phát sóng, fans hâm mộ của cô tự nhiên đã nói đến việc Lee Somin yêu cầu những người nổi tiếng có tên tuổi làm lá chắn cho cô ấy ngay sau khi cô ấy vừa xuất đạo, sự việc như vậy cô không cần phải xen vào, đã có các cư dân mạng nói hộ cho cô rồi.

Nhưng Lee Somin lại không cao hứng cho lắm, cho rằng Song Da Eun lấy tiền làm việc, đó là công ty của nhà họ Lee bọn họ, nên việc cô quay chụp đại ngôn cho công ty nhà mình cũng là chuyện cực kỳ bình thường, hơn nữa Song Da Eun cũng đã đồng ý về chuyện này.

Vì vậy, cô liền ở trên IG @SongDaEun, cái này làm cho Song Da Eun xấu hổ đến không chịu được.

Vì không muốn tự rước lấy họa, Song Da Eun cũng không trả lời quá nhiều, chỉ nói là dựa theo hợp đồng mà làm việc.

Đội ngũ quan hệ công chúng của Lee Somin đã nắm bắt sự việc này để tăng cường độ lộ diện cho cô, đem cô đẩy đi lên, một điều khá xấu xí.

Việc này đã làm cho Song Da Eun tức giận đến mức chỉ biết nghiến răng nuốt nước bọt mà nuốt vào, liền nói với người đại diện của mình rằng cô sẽ không bao giờ đứng chung sân khấu với Lee Somin nữa, cô không thể chơi với người ta, vì vậy chỉ có thể trốn tránh đi.

Khi Han Sokyung trở về nước, vấn đề này đã phát triển đến kết thúc. Bởi vì cô trở về nước, nên đội ngũ quan hệ công chúng của Lee Somin đã tận dụng điều này một lần nữa, so sánh những bức ảnh của cô ở sân bay với những bức ảnh trang điểm tinh tế của Lee Somin, nói rằng Lee Somin lấn áp cô, còn nói rằng sớm hay muộn thì Lee Somin cũng sẽ thể đánh bại cô.

Việc cọ nhiệt độ này làm cho cư dân mạng cảm thấy không nói nên lời, Han Sokyung người ta vừa mới trở về nước, trang điểm tùy ý, phỏng chừng còn chưa trang điểm thì đã bị người ta lấy ra so sánh rồi.

Chính vì vậy, nhiều cư dân mạng cho rằng trang điểm thường ngày của cô nàng còn xinh hơn cả ảnh trang điểm, gần đây Lee Somin đã phát quá nhiều bản thảo khiến thẩm mỹ của mọi người có chút mệt nhọc.

Khi biết Han Sokyung đã trở về, Lee Somin liền cố ý đến nhà họ Park, nói là muốn cùng Park Jimin bọn họ cùng nhau đi ăn tối, nhưng thực ra là do cô sợ vị hôn phu của mình sẽ đến tìm Han Sokyung.

Park Jimin nhìn ra được nội tâm của Lee Somin, cho dù anh ta có đến đoàn phim để thăm cô, tặng đồ cho cô thì cô vẫn cứ nhìn chằm chằm Han Sokyung, thậm chí còn để Blue scarecrow mua bộ "You under the Clear Sky" do Han Sokyung đóng chính nữa, và cô còn muốn đóng cùng vai nữ số một, cùng người ta diễn một nhân vật giống như nhau.

Anh cảm giác từ sau khi đối phương tiến vào giới giải trí, dường như cô đã phát điên rồi, trước đây cô cũng không nghi thần nghi quỷ như bây giờ, nhưng bây giờ lại có đủ các loại ảo tưởng.

Làm sao anh biết được sau khi Lee Somin bước vào giới giải trí, cô đã nhìn thấy rất nhiều sự việc, nghe chuyện bát quái cũng nhiều hơn, suy nghĩ của cô cũng ngày càng nhiều hơn, cô sợ rằng Park Jimin chỉ đối tốt với cô ở bên ngoài, nhưng trong lòng vẫn không thể nào quên được Han Sokyung, và cô còn thêm Park Jimin vào các tác phẩm điện ảnh và truyền hình như 《xx trở về 》, vì cô sợ rằng vị hôn phu của cô sẽ bị đoạt mất.

"Sắp xếp thế nào rồi?" Gần đây bà Park rất đau đầu, vốn dĩ sau khi Lee Somin tiến vào giới giải trí, bà muốn tung tin đồn thất thiệt cho người khác, để bọn họ có thể giải trừ hôn ước với nhà họ Lee.

Nhưng không ngờ nhà họ Lee lại cẩn thận như vậy, đem những chuyện liên quan đến Lee Somin đều áp xuống hết, không có gì to tát, cũng không có ai cố tình đào bới chuyện của cô ở trên mạng.

Không nổi tiếng quả nhiên là không nổi tiếng, chỉ cần tùy tiện áp xuống là có thể dập tắt được, không ai đào bới chuyện của cô ta, cũng là bởi vì cô ta không nổi tiếng.

Do mối quan hệ công khai của Kim Taehyung với Han Sokyung, Bà Park đành phải nghỉ ngơi và để Park Jimin theo đuổi Han Sokyung một lần nữa, nhưng điều này cũng thể không ngăn nổi bà chướng mắt Lee Somin.

"Ngày mai sẽ có phát sóng trực tiếp một trò chơi." Bây giờ có chỗ nào có thể gia tăng tỉ lệ lộ diện, có thể làm cô nổi tiếng, cô liền đi làm: "Mấy ngày trước cháu vừa quay một đại ngôn. Hai ngày này cũng phải tập một chút thao tác của trò chơi, bọn họ nói sẽ có người cùng tổ đội với cháu, liền tính em hoa thủy cũng không có việc gì. Anh Jimin, anh có muốn chơi với em hay không? Nó rất đơn giản."

"Anh không chơi trò chơi." Park Jimin đã ăn xong hết rồi, cầm lấy khăn ăn xoa xoa miệng: "Em muốn phát sóng trực tiếp thì cứ phát sóng trực tiếp đi."

"Không tới, kia thật đáng tiếc." Lee Somin tiếc nuối.

"Đợi lát nữa anh sẽ đưa em về." Park Jimin nhìn nhìn bát cơm trước mặt Lee Somin, cô ăn thật chậm, còn đang nói chuyện nữa.

Nhà họ Jung không lạnh lẽo như nhà họ Park, ở đây tương đối náo nhiệt, ngay cả Kim Taehyung cũng ở lại nhà họ Jung để ăn cơm.

Sau khi ăn xong bát cơm của mình, Kim Taehyung còn đưa Han Sokyung ra bên ngoài tản bộ.

Thời tiết tương đối lạnh, Han Sokyung gần như vùi nửa đầu vào cổ áo, trên tay cũng đeo găng tay: "Vào thời điểm này năm ngoái, em đã mua vài bộ quần áo mới."

"Còn năm kia thì sao?" Kim Taehyung đã gặp Han Sokyung hơn một năm trước, sau đó mới chậm rãi chú ý tới cô.

"Năm kia không có tiền." Han Sokyung cảm khái, khi đó chỉ biết thay quần áo và giặt quần áo của mình, thỉnh thoảng thì mặc lại bộ quần áo đã thay lần trước.

Cô nghèo đến mức không có biện pháp, ăn cơm thiếu tiền, phòng trọ cũng thiếu tiền, nên cô chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi không mua quần áo trước, sau khi kiếm được một chút thì mới dám đi mua.

"Cũng không thể tìm ai để vay tiền, nên trước mắt chỉ có thể cố gắng vượt qua. Cũng chính là khi đó, em càng thêm quyết tâm dựa vào mặt để kiếm cơm."

"Nếu anh gặp được em sớm hơn, em sẽ không cần phải vất vả như vậy." Kim Taehyung nghe ra được ý tứ của Han Sokyung, phỏng chừng năm đó cô đã trải qua một khoảng thời gian rất tồi tệ.

"Không, nếu anh gặp em sớm hơn, em sẽ không giống như bây giờ." Cho dù sau này gặp được nhau, cũng không đợi gặp lại sau khi trở về nước, Han Sokyung không nghĩ rằng gặp anh sớm hơn là sẽ thay đổi được mọi chuyện lúc trước: "Còn Husky thì sao? Đúng rồi, còn có con mèo màu cam mà anh đã nuôi trước đây nữa."

"Husky chỉ cần có xương có thịt là nó sẽ ngoan ngoãn ở đó, còn con mèo màu cam kia đã mập thành một quả bóng rồi." lần trước, khi trở về nhà và nhìn thấy con mèo cam, suýt chút nữa Kim Taehyung đã không nhận ra nó rồi, con mèo màu cam thật sự là rất béo, rõ ràng là cái đầu nhỏ như vậy, nhưng thân hình lại béo như thế: "Gió có hơi lớn, em có lạnh không?"

Kim Taehyung muốn đi cùng Han Sokyung nhiều hơn, nhưng anh cảm thấy cơn gió lạnh đang ập đến, anh không thể chịu đựng được thân hình lo lắng của người yêu, anh sợ cô sẽ bị cảm lạnh.

"Em mặc rất dày, không lạnh, còn anh thì sao?" Han Sokyung nhìn về phía Kim Taehyung, đối phương có vẻ mặc ít hơn.

"Không lạnh, rất ấm." Kim Taehyung đã sớm mặc quần áo ấm vào, anh sợ sẽ hắt hơi khi đi ra ngoài cùng với cô, anh không muốn vì lý do riêng mà phải quay lại lúc nửa đường.

"Hôm nào có rảnh, em đi gặp mẹ chồng tương lai, mẹ của anh đi."

Han Sokyung dừng lại, có chút ngượng ngùng nhìn về phía Kim Taehyung: "Chúng ta mới hẹn hò bao lâu, phải gặp phụ huynh sớm như vậy sao?"

"Anh đã nhìn thấy cha mẹ, ông bà và anh em họ của em." Kim Taehyung nghiêm mặt.

Khóe miệng Han Sokyung khẽ co giật, rõ ràng là Kim Taehyung chỉ mới nhìn thấy họ khi đi tìm cô vào lúc sáng, hơn nữa lúc trước khi hai người còn chưa hẹn hò thì bọn họ cũng đã gặp qua nhau.

Bỗng nhiên, cô phát hiện đối phương thật không biết xấu hổ, bọn họ vừa mới hẹn hò hôm nay, ngày hôm sau gia hỏa này liền chạy đến nhà họ Jung, còn chạy đến nơi tổ chức hoạt động tuyên truyền rồi công khai tin tức hai người đang hẹn hò, lúc này cô vừa mới về nước thì lại muốn lừa cô để gặp mẹ của mình.

"Sớm một chút trông thấy, như vậy anh mới có cảm giác an toàn." Kim Taehyung ho nhẹ, ánh mắt sáng quắc mà nhìn Han Sokyung, có chút xót xa: "Mỗi ngày đều có người tỏ tình ở dưới IG của em rồi bảo em hãy vứt bỏ anh. Nói anh trừ tiền là vô dụng, nên nếu không giải quyết với em sớm hơn thì anh sẽ không yên tâm."

"Hả?" Han Sokyung ngoáy ngoáy lỗ tai, cô không nghe nhầm đi, anh mà là phế vật, vậy thì còn cô phế đến tới trình độ nào nữa.

"Không đính hôn, không kết hôn, bọn họ cũng bằng không anh được dùng thử em." Từ khi hẹn hò với Han Sokyung, rõ ràng là không phải lúc nào anh cũng được nhìn thấy đối phương, anh chỉ có thể nhìn thấy cô ở trong mơ, mơ thấy anh đè lên cô, mơ thấy cô thở không ra hơi, thân thể cô trắng nõn quyến rũ như sóng biển, Kim Taehyung cho rằng mình sẽ tiến thêm một tấc.

Thời gian hai người bên nhau tuy ngắn ngủi nhưng anh đã nhiều lần theo đuổi cô, thầm thích cô từ lâu, ngày đêm đều nghĩ về cô.

Trong mơ cũng thường xuyên mơ thấy cô, chỉ cùng cô làm ra những điều đó.

Mặc dù Han Sokyung chưa trải qua những chuyện đó, nhưng khi nghe đối phương nói, cô cũng biết anh đang nói tới cái gì, gương mặt ửng đỏ: "Anh muốn chiếm tiện nghi của em."

"Để không chiếm tiện nghi của em, chúng ta nên sớm đính hôn một chút." Kim Taehyung dắt tay Han Sokyung, muốn cho cô đồng ý với anh: "Chẳng sợ có chiếc nhẫn đính hôn mang ở trên tay, để cho anh nhìn vật nhớ người."

"Anh học ở đâu cách nói nhiều lời như vậy." đột nhiên Han Sokyung vỗ mạnh vào tay Kim Taehyung, cố ý trừng lớn đôi mắt liếc anh một cái: "Đợi một thời gian nữa, chờ cảm tình ổn định một chút."

"Oh? Vậy bây giờ có chỗ nào không ổn định?" Kim Taehyung nhướng mày, ngữ khí chua xót: "Em sẽ không nghĩ muốn chia tay với anh, rồi đi tìm một người đàn ông khác đi?"

Han Sokyung hừ nhẹ một tiếng, đá vào bắp chân của Kim Taehyung, nghĩ cái gì vậy, cô làm sao có thể là người như vậy được chứ.

Chỉ là cảm thấy bọn họ phát triển quá nhanh, làm cho cô có cảm giác không chân thật, từ khi cô đồng ý hẹn hò với anh chỉ mất một tháng, cô vẫn đang ở nước ngoài quay phim, bọn họ cũng không tính là đã chính thức ở chung với nhau.

"Chúng ta còn không có một tuần để gặp nhau, cho dù là gọi điện thoại." Han Sokyung không hiểu vì sao Kim Taehyung lại lo lắng như vậy: "Không phải là không có ai muốn anh, anh gấp cái gì."

"Anh lo lắng." Kim Taehyung dừng một chút: "Ấy, tiểu huynh đệ của anh cũng đang lo lắng, anh là người trong sáng như vậy, vậy mà chỉ vì em mà gần như phát điên, chỉ điên đối với một người là em mà thôi."

Này càng nói càng kỳ, làm cho Han Sokyung cảm thấy như bọn họ ở bên nhau đã lâu, mất công bọn họ còn nói anh tham công tiếc việc, rõ ràng anh là người đen tối như vậy, lại còn nói mình trong trắng.

Bên kia, Park Jimin đã đưa Lee Somin về tới nhà, tới cửa rồi, vốn dĩ anh không muốn đi vào, nhưng cuối cùng lại bị Lee Somin nhiệt tình kéo vào.

Gần đây nhà họ Lee tương đối điệu thấp, ngoại trừ Lee Somin. Cha Lee sợ nhà họ Jung bất mãn với nhà mình, sợ bị trả thù, sau lại biết được nhà họ Jung không có ý định đối phó với nhà họ Lee, mới làm ông thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng cũng không dám tùy ý đối đầu với nhà họ Jung nữa, chính là những việc làm của Lee Somin đã khiến cho ông rất bất lực.

Khi cha Lee thấy Park Jimin đến, không tránh được nói với anh chút lời: "Somin là vì cháu mới tiến vào giới giải trí, bác không ngăn cản con bé, nhưng bác cũng hy vọng cháu đừng làm cho con bé thất vọng."

Mặc dù nhà họ Jung không trả thù nhà họ Lee, nhưng thu nhập của công ty quả thực không được như trước nữa, may mà nhà họ Lee vẫn còn hợp tác với công ty của nhà họ Park, và công ty cũng sẽ từ từ khôi phục lại.

Vậy nên, cha Lee cũng không nói lời quá nặng nề đối với Park Jimin.

"Cháu chưa bao giờ yêu cầu Somin bước vào giới giải trí, nếu như các bác không yên tâm về cô ấy, vậy hãy để cô ấy rút lui." Park Jimin trực tiếp nói điều này trước mặt nhà họ Lee, thâm tình bình tĩnh, không có chút khẩn trương nào, một chút đều không giống như đang đối mặt với cha vợ tương lai: "Han Sokyung là người của nhà họ Jung, cháu không kiến nghị các người buộc chặt cô ấy để lăng xê."

Người như Lee Somin, làm sao có thể so được với Sokyung, thế nhưng còn dám cọ nhiệt với Sokyung, hạ thấp Sokyung đi, đây là điều mà Park Jimin không thể chịu đựng được, nhà họ Lee bọn họ tựa như đang nhắc nhở anh, nhắc anh với Sokyung không có khả năng, bởi vì chẳng những anh đã đính hôn, mà hiện tại vị hôn thê của anh còn đang tranh cãi với cô ấy.

"Đây là chuyện của tiểu bối các cháu, giới giải trí cũng chính là như vậy, bác tin rằng những người trong nhà họ Jung nhất định không thèm để ý. Nếu như để ý, bọn họ đã sớm có hành động rồi." Mẹ Lee không hài lòng với lời nói của Park Jimin: "Han Sokyung vẫn do chúng ta nuôi lớn, nó sẽ không dám vong ân phụ nghĩa đối với chúng ta."

"Tùy bác vậy." Park Jimin không nói lại chuyện này nữa.

Lee Somin đang ngồi một bên cảm thấy không vui vẻ, quả nhiên là Jimin vẫn để ý tới cô ta.

Sau khi Park Jimin rời khỏi nhà họ Lee, anh liền lái xe đến nhà họ Jung, lần này anh không thấy Kim Taehyung và Han Sokyung đi cùng nhau nữa, bởi vì hai người đã về nhà hết rồi.

Park Jimin đứng ở bên ngoài nhà họ Jung một hồi lâu, ngẩng đầu nhìn lên căn phòng nơi Han Sokyung đang ở, anh không dám gọi điện thoại cho cô vì sợ sẽ bị cô từ chối.

Han Sokyung không biết Park Jimin đang đứng ở dưới lầu, sau khi tắm rửa xong, cô liền ôm ipad lên lướt IG, sau đó nhìn thấy bản thảo báo chí của Lee Somin nói cô ta lấn áp cô, lấn áp thì lấn áp đi, cô không quan tâm.

Chỉ là cô đã sớm nhìn thấy một nữ nghệ sĩ của AB Ent đã được chứng thực trên IG, cái tên này có vẻ hơi quen, hình như cô đã từng nghe Hong Jeona nói qua rồi.

Đến buổi tối, Hong Jeona liền nhìn thấy nữ nghệ sĩ mà mình đã từng mang, cũng chính là nữ nghệ sĩ tiểu tam đã ấn tym bài khen ngợi Lee Somin lấn áp Han Sokyung trên IG.

Cái gì vậy, lúc trước Sokyung chuẩn bị ký hợp đồng với AB Ent, nhưng mà bởi vì cô ta nên mới không ký được, thế nhưng bây giờ cô ta lại còn ngu ngốc ấn thích.

Tym đi, Tym đi, hai mắt Hong Jeona hơi híp lại, hiện tại người kia vẫn là một nữ minh tinh nổi tiếng, nhưng mà Han Sokyung cũng không kém, lại có tác phẩm tiêu biểu, bên ngoài còn có bạn trai là Kim Taehyung, đối phương không dám ra tay tàn nhẫn, bằng không cô ta sẽ không đăng lại IG nói trượt tay.

"Chị Hong, là cô ta sao?" Han Sokyung gọi điện thoại cho Hong Jeona, một tay cầm nó, tay khác lại hoạt động con chuột: "Cái kia tym......"

"Là cô ta." Không đợi Han Sokyung nói xong, Hong Jeona đã nghiến răng nghiến lợi: "Cô ta chính là không thể gặp được chị, bây giờ thấy em nổi tiếng, liền nhìn em không vừa mắt. Em nhớ cẩn thận một chút, người này tâm cơ thâm trầm, bề ngoài tỏ ra rất tốt với em, nhưng bên trong lại ngấm ngầm tiêu tiền thuê tài khoản tiếp thị để hack em."

"Vậy thì em đối đầu với cô ta cũng không thành vấn đề." Han Sokyung không có khả năng sẽ luôn ở nước ngoài để phát triển, nên sau khi trở về nước thể nào cũng gặp những người như thế này, bây giờ người ta lại trực tiếp trở mặt, cô cũng không cần phải khách sáo với người ta làm gì, nhân tiện giúp Hong Jeona báo thù, cô không tin cô ta thật sự trượt tay đâu.

Cô sẽ không bởi vì người ta trượt tay mà nhân nhượng cho người ta được, khi cô về nước muốn ký hợp đồng với AB Ent, cô đã bị đối phương hạ độc thủ, này xem như là lần thứ hai rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro