thân xác ta, tựa que diêm tàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"đừng khóc nữa, hỡi alicée con yêu."

"tao đã bảo là câm miệng đi, nín chặt cái họng đang thốt lên mấy tiếng nấc khó chịu đó lại."

khốn nạn, mày trông hệt như ả đàn bà đó: lăng loàn, rách rưới, đen đúa đến thảm hại.

nhưng hỡi chúa, ngài thật biết trêu ngươi một con chiên "lương thiện, đức độ" như tôi đây. 

mày đẹp, đẹp đến nức lòng, đẹp đến ngu dại. đẹp đến mức tao phải phát điên mỗi khi nhìn thấy mày.

"nào, giờ thì mở cái miệng hôi hám của mày ra, sung sướng mà rên rỉ như một con điếm đi."

tuyệt lắm bé cưng, nụ cười của con thật đẹp, hệt như ánh mặt trời sa mạc gay gắt.

à không, nó giống sự hưởng thụ của mẹ con, mỗi khi lên giường với trai. thật đấy, con yêu à. nhưng con khác ả, chỉ một điểm, nhưng cũng đủ để hơn ả ta gấp trăm nghìn lần.

con thơm, thơm ngọt mùi gái còn trinh, trinh nguyên cái bóng nhẫy, trắng tròn. 

con ác lắm, con gái của ta.

con hấp dẫn ta, khiến ta như con sói đói, vồ tới, húp trọn lấy con - món mồi thơm ngon thịnh soạn.

"nhìn cha đi nào, con gái bé bỏng."

                                                                                         ៛

paris, đêm đông, lạnh giá thấu xương, nhưng làm sao lạnh bằng sự băng hoại lòng cô?

nước mắt rơi, trên gò má.

từng giọt, chua xót đến đau lòng.

"giá như, con không có ở trên đời. giá như, bàn tay tạo hóa đã đừng nhào nặn hình hài xấu xí này, để rồi chán ghét mà vứt bỏ nơi trần thế tăm tối. giá như, đừng đày đọa con, rồi dẫn con chìm sâu vào vũng lầy hoan ái dơ bẩn. giá như, đừng tra tấn thể xác con, rồi lần mò bóp nghẹn tâm hồn con như vậy."

nhưng trớ trêu thay, hai từ "giá như", làm sao thay đổi được sự thật phũ phàng?

alicée ngồi ngẩn ngơ trên cái bậc thềm trắng, đôi mắt vô hồn hướng về phía xa xăm. khuôn miệng cô còn đọng vết máu khô, trông hoang dại vô cùng.

bất giác, cô cười. cười trong điên dại, cười trong hoang tàn.

cười cho thân xác cô, cười cho phận đời bạc bẽo.

cô ngồi yên như thế, lặng yên nơi bậc thềm.

bỗng cái bụng cô nghểnh cao, dòng máu nóng đang chảy trong người cuộn trào đau đớn. âm ỉ, nhức nhối, quặn đau. cô bẩn thỉu, tanh tưởi, và đáng chết.

đứa trẻ được sinh ra, cất đôi ba lời rồi im bặt tiếng khóc. alicée cầm kéo, nhẹ nhàng cắt đứt đây rốn của con. 

con cô đây, cha cô đâu? ông ra ngoài chưa về.

"đau không con? lạnh không con? đừng sợ nhé." - aliceé thều thào 

nhưng sao nó im lặng thế? chẳng cất tiếng khóc như bao đứa trẻ khác?

nó tím tái, rồi lịm đi, cho đến lúc tắt thở.

nó chết rồi. đứa bé máu mủ của cô, chết rồi. mà chẳng kịp trả lời cô, cũng không thể nói lời từ biệt.

nơi bậc thềm, thấm đẫm màu máu đỏ tươi, hòa cùng những giọt nước mắt.

nơi bậc thềm, đọng lại xót xa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro