Quyến rũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối đó, Taehyung sau khi từ quầy lễ tân về phòng đã thấy SeokJin đang đứng ngoài ban công.


- "Ngoài này lạnh như vậy. Sao anh không vào trong" - Vừa nói vừa khoác lên người anh một chiếc áo phao lông vũ dài đến gối.

SeokJin không nói, chỉ quay sang nhìn cậu một hồi. Rồi tiến lại vòng tay ôm quanh eo, vùi mặt vào lồng ngực ấm áp của người kia.

Taehyung đưa tay ôm lấy người anh, tận hưởng mùi hương bạc hà trên mái tóc.

- "Anh sao thế? Có chuyện gì sao?"

SeokJin lắc đầu.

- "Không có chuyện gì. Muốn ôm em thôi."

- "Thật may vì em yêu anh, Taehyung."

Cậu cúi đầu hôn vào trán anh.

- "Thật may vì anh cũng yêu em, Seokjinnie."

Taehyung đêm qua, thực sự đã suy nghĩ rất nhiều. Có nhiều chuyện muốn hỏi anh, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. Và cũng không biết bắt đầu như thế nào, nhưng đến khi nhìn khuôn mặt anh đang say giấc. Ngoan ngoãn và an yên biết bao nhiêu, mọi thắc mắc lại chẳng muốn nghĩ đến nữa. Anh không nhận ra mình chắc chắn có nguyên do, mà giờ có hỏi cũng không có câu trả lời.

Thôi đành như vậy, chỉ cần ở bên cạnh, chăm sóc, yêu thương anh như bây giờ, đã rất tuyệt vời rồi. Mọi chuyện cứ theo lẽ tự nhiên đi.

- "Taehyung à! Chúng ta sau này sẽ thế nào?"

Taehyung đưa một tay lên vuốt mái tóc mềm của anh

- "Sẽ cứ như bây giờ."

- "Thật không?"

- "Hôm nay anh sao thế?"

SeokJin không nói nữa, ngửa mặt nhìn người kia. Khuôn môi mềm mỏng lại nở ra một nụ cười còn đẹp hơn tranh vẽ. Một lúc sau mới nhỏ giọng nũng nịu một câu.

- " Bế anh vào trong nhà đi."

Nghe một câu này, đáy lòng Taehyung càng mềm nhũn, biết dành ra bao nhiêu yêu thương mới đủ để cưng chiều anh. Cúi mặt nhìn sâu vào đôi mắt anh, nhìn đến sống mũi, bờ môi, mỗi vị trí đều muốn đem hàng nghìn lần ghi nhớ để khắc ghi từng đường nét này vào tim. Vòng tay quanh thân thể anh vì vậy càng thêm ghì chặt.

- "Anh đúng là yêu nghiệt!."

SeokJin nghe câu này, liền đẩy người kia ra.

- "Vì sao nói anh như vậy?"

Và cậu dĩ nhiên không cho anh cơ hội rời mình.

- "Anh rất ít soi gương phải không?"

- "Mỗi ngày đều soi."

- "Vậy anh có nhìn ra được gì không?"

- "Nhìn thấy mình trong gương."

- "Anh nghĩ giá trị nhan sắc của mình sẽ được mấy điểm."

SeokJin gãi gãi cằm ngẫm nghĩ một hồi mới trả lời.

- "Anh thấy mình cũng ưa nhìn. Cho khoảng 6 điểm đi."

Taehyung nghe anh nói câu này. Nghiêng đầu hôn vào nốt ruồi nhỏ ở khoé môi anh.

- "Nhất định nhận 6 điểm thôi?"

- "Thế em nghĩ được mấy điểm. Lấy em làm thang điểm 10. Thì anh được 6 điểm thôi."

Cậu có chút ngạc nhiên.

- "Lấy em làm thang điểm 10???"

SeokJin đưa tay lên chỉ vào từng đường nét trên người Taehyung.

- "Mắt rất đẹp này! Sống mũi vừa thẳng vừa cao! Môi rất mềm! Nước da rất trắng! Bờ vai rất rộng! Và cả.. Lồng ngực này.. Thực sự rất ấm áp."

Nói đến đây, SeokJin cúi sát mặt vào cổ Taehyung hít hà mùi hương thân thể vô cùng khác biệt này. Dùng răng cắn nhẹ vào phần yết hầu nhô cao trên cần cổ trắng mịn.

- "Tất cả về em đều rất xuất sắc. Em mới đúng là yêu nghiệt."

Taehyung nghe những lời anh nói, cùng hành động của anh lúc này. Khao khát trong lòng lại quá sức chịu đựng mà trỗi dậy. Giữa bầu trời đêm đông tối đen như mực, đôi mắt anh rực sáng còn hơn cả ánh sao trời. Mà giờ phút này nhìn vào đó, màu yêu thương đã nhuốm sâu từ đáy mắt. Nghiêng đầu đặt cánh môi mềm vào đôi hàng mi khẽ chớp, cảm nhận con ngươi đen láy to tròn lay động.

Cậu ôm anh ghì chặt vào lòng.

- "Anh là yêu nghiệt đang muốn giết chết em."

Hai người cứ như vậy, đứng giữa ban công lộng gió của tiết trời đông rét buốt. Nhưng trong lòng lại tràn ngập tư vị yêu thương ấm áp đến lạ thường của cái hôn ngọt ngào nơi đầu lưỡi. Rất lâu sau đó, cậu mới dừng lại mà nhẹ nhàng cúi người bế anh vào phòng.

SeokJin cứ như vậy, vô cùng ỷ lại mà nhận sự yêu thương chiều chuộng của người kia. Đặt người nằm xuống giường, Taehyung cúi người thơm vào trán anh, nhẹ giọng nói.

- "Anh ngủ trước đi. Em làm thêm một số việc rồi vào với anh. Chịu không?"

SeokJin có chút mệt mỏi, gật đầu đồng ý. Nhưng trước khi để cậu rời khỏi, như chợt nhớ ra việc gì đó, anh vội níu tay.

- "Taehyung "

- "Anh sao thế?"

- "Ngày mai có thể cho anh đi chơi cùng Sumi không?"

Taehyung nhìn anh mỉm cười, cúi người véo nhẹ sống mũi.

- "Để xem tối nay biểu hiện của anh thế nào đã."

Nói rồi không chờ anh phản ứng, mà lập tức rời khỏi giường về bàn làm việc.

Đến lúc quay trở lại giường thì đã rất khuya, SeokJin đã ngủ được một giấc dài rồi. Nhìn khuôn mặt anh say giấc. Cậu muốn một đời này đều mỗi ngày sẽ như vậy. Nhẹ nhàng chui vào trong chăn, đem anh ôm chặt.

SeokJin thấy động liền khẽ trở mình, dụi dụi đầu vào ngực người kia. Tìm một vị trí thoải mái, dễ chịu nhất, thêm một lúc mới nằm im.

Hơi ấm bao quanh, SeokJin được một đêm ngon giấc. Buổi sáng tỉnh dậy thì đã 6h, cảm nhận được vòng tay đang ôm mình từ phía sau lưng. Anh mới nhẹ quay người nhìn Taehyung nhỏ giọng.

- "Chào buổi sáng."

Vì đã lỡ hẹn với Sumi, SeokJin quả thực không hề muốn thất hứa. Nhưng nghĩ lại biểu cảm dính người của Taehyung chiều qua. Anh lại có chút lăn tăn.

Với Sumi thì rất muốn đi gặp, nhưng lại chỉ dành được hai ngày để đến thăm Taehyung. Anh cứ nằm nghĩ mãi chưa biết phải làm sao.

- "Anh đang nghĩ gì thế?"

Cậu đã tỉnh giấc được một lúc rồi, nhưng thấy anh cứ nằm im mãi nên giờ mới lên tiếng.

- "Em dậy rồi?"

- "Vâng...." - Nói xong kéo người anh áp sát, còn cố tình gác một chân lên người.

- "Em là muốn đè chết anh sao?"

Vừa nghe anh nói xong, cậu liền đẩy người nằm sấp trên anh.

- "Như thế này mới là đè chết" - Nói rồi cúi mặt hôn anh thật lâu.

SeokJin vòng tay ôm thân thể người phía trên, chủ động tiếp nhận nụ hôn cuồng luyến. Cơ thể hai người áp sát, mọi đụng chạm đều như muốn cọ ra lửa. Nếu cứ tiếp tục thế này, cả hai biết chắc chắn chuyện kế đến sẽ là gì.

- " Anh vẫn còn đau lắm."

Cậu đương nhiên hiểu ý anh, yêu anh nhiều bao nhiêu thì càng thương anh, xót anh nhiều bấy nhiêu. Nhìn vào đôi mắt giờ phút này đã chứa đầy tư vị tình ái ấy, Taehyung nhỏ giọng nói.

- "Em biết."

Cậu cúi xuống hôn anh thêm lần nữa rồi mới chịu dứt ra. Tất cả mọi cám dỗ của khoái cảm giờ phút này đều vì anh mà đem đè nén.

- "Chúng ta còn nhiều thời gian. Thương anh lắm"

Nói xong, đẩy người nằm xuống cạnh anh, đem anh ôm chặt.

- "Anh xin lỗi."

- "Ngốc! Có gì mà xin lỗi."

- "Taehyung..!"

- "Dạ!"

- "Taehyung..!"

- "Anh sao thế?"

- "Anh yêu em"

- "Em cũng yêu anh.."

- "Taehyung..."

- "Vâng"

- "Hôm nay anh có thể đi chơi cùng Sumi không. Lỡ hẹn rồi, không muốn thất hứa."

Taehyung nhoẻn miệng cười.

- "Em có nói không cho anh đi sao?"

- "Nhưng anh đi về em không được giận."

- "Em cũng nhớ không có nói để anh đi một mình."

- "Ý em là sao?"

- "Đồng ý cho anh đi mọi nơi. Nhưng phải có em đi cùng."

Taehyung nói rồi liền trở mình, tung chăn bước xuống giường.

- "Như vậy không tiện lắm" - SeokJin trên giường nói với theo.

- "Không tiện để anh ôm ấp, khoác vai bá cổ hay sao?"

- "Vậy thôi anh không đi nữa."

Lúc anh nói xong câu này cậu đã đi vào đến phòng tắm. Anh chỉ đành lẩm bẩm nói thêm vài câu cho một mình mình nghe.

- "Đi chơi với bạn còn có cái đuôi bám theo. Mặt thì cứ lạnh như tiền giống em. Thì anh biết chơi thế nào.. hừm.."

Lúc Sumi tới đón SeokJin dưới sảnh khách sạn, thì bất đắc dĩ phải đón thêm cả vị Kim tổng nhà mình. Vừa xuống xe, cô đã kéo anh ra một góc hỏi nhỏ.

- "Vì sao Kim tổng lại đi cùng cậu thế?"

- "Trùng hợp vừa ra đến cửa liền gặp em ấy. Không cần để tâm đâu, cậu ấy rất dễ tính..."

SeokJin không biết làm sao đành nghĩ ra vài câu chống chế nghe hoài cũng không hợp lý. Sumi mang một tâm trạng cực kỳ khó hiểu sau khi nghe câu trả lời, nhưng rất nhanh bị anh lôi đi.

- "Thôi thì sống chung với lũ."

Sumi thầm an ủi bản thân như vậy. Nhưng kết thúc buổi đi chơi, Taehyung bắt đầu thấy hối hận thầm ao ước.

- "Lẽ ra mình không nên đi."

Vốn dự định ban đầu, sẽ đi cùng anh để show một chút ân ái, đánh dấu chủ quyền rồi đem người về. Nhưng mọi chuyện đều đi theo một hướng khác khi anh và Sumi gặp nhau. Vui vui vẻ vẻ, hi hi ha ha suốt cả buổi, xong anh còn để cô khoác tay khi đi đường nữa. Hai lỗ tai đều muốn xì khói. Mặt đã lạnh như hầm băng -20 độ. Nhưng cả hai người kia đều xem như không có cậu. Chỉ thi thoảng SeokJin sẽ quay ra hỏi cậu vài câu.

Cậu mang trong mình cảm giác của "quý phi bị thất sủng" nguyên gần một ngày như vậy, vô cùng ấm ức. Nhưng chưa dừng lại ở đó, đã đặt vé máy bay 9h tối nay, mà SeokJin còn muốn đồng ý đi ăn tối cùng Sumi nữa.

- "Sumi tiểu thư! SeokJin nhà tôi mệt rồi. Tôi đưa anh ấy về trước".

Taehyung mặt lạnh như tiền mang người trở về đến khách sạn. Không rằng không nói, vừa mở cửa đã đem anh ôm chặt.

- "Anh cố tình muốn chọc tức em phải không?"

SeokJin vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ.

- "Anh không có."

Đối với SeokJin mà nói, Sumi vừa như em gái, vừa là tri kỷ, tâm giao, rất thân thiết, rất hiểu nhau.

- "9h tối nay bay mà anh còn muốn đi cùng chị ấy."

- " Chỉ là đi ăn thôi mà"

Cậu gục sát đầu vào người anh.

- "Nhưng em tiếc thời gian ở bên anh"

SeokJin lúc này như mới hiểu ra

- "Khi nào em trở lại Seoul chúng ta mỗi ngày đều sẽ bên nhau mà."

- "Nhưng mấy tiếng nữa lại phải xa anh rồi. Anh không nhớ em sao?"

Nghe cậu nói câu này, một cảm giác vô cùng có lỗi dâng lên, SeokJin nghiêng đầu hôn môi.

- "Anh xin lỗi."

- "Giận anh rồi."

Sumi có chút khó xử, đưa tay vuốt nhẹ sống lưng an ủi. Hai người quyến luyến đến tận giờ đưa SeokJin ra sân bay, dặn dò đủ thứ. Vì để anh đi về đêm khuya thực sự không an tâm.

Taehyung ở lại Degu thêm 3 tuần nữa thì trở về Seoul. Nhưng ngày cậu lên máy bay, thì làm đủ kiểu cũng không liên lạc được với SeokJin. Anh nắm rõ lịch trình nhưng cũng không đi đón. Xuống sân bay có một chút hụt hẫng, cậu phải tự bắt taxi về.

Đặc khu nhà họ ở lại không cho phép taxi vào trong, Taehyung lững thững kéo vali đi bộ. Về gần đến cổng đã nhìn thấy dáng SeokJin đang ôm Tannie ngồi ở bàn trà trong sân, trong lòng vừa vui vừa có chút giận dỗi.

Trên đường về đã vô cùng lo lắng nhỡ may anh gặp chuyện gì, giờ về nhìn thấy người an toàn ngồi trong sân tâm trạng đã có chút thả lỏng. Nhưng chưa đi thêm được quá 3 bước, thì đã có một bàn tay bụm chặt miệng, hương thơm dịu mát vô cùng thân thuộc vờn quanh.

- " Đừng lên tiếng.... Đi theo anh."

Giọng nói này, đã quen thuộc tới mức, không chỉ được ghi nhớ bằng thính giác, mà còn luôn hiển hiện trong trái tim nằm sâu nơi ngực trái kia.

Vậy.. Người đến..Thực sự là ai???
--------

- "Taehyung !"

Chỉ cần hai chữ này, mỗi lần nghe anh gọi tên mình, luôn cảm nhận được ngàn vạn yêu thương chất chứa. Giọng nói của SeokJin vốn dĩ vẫn luôn ấm áp như chính con người anh vậy.

Làm sao cậu có thể không nhận ra?

Giữ người đi giật lùi ba bước, SeokJin  mới thả bàn tay mình ra. Vừa xách vali, vừa nắm tay người dắt đi nhanh về một ngã rẽ tối gần đó.

Taehyung không kịp phản ứng, trước khi người kia quay đầu, chỉ kịp nhìn thấy đôi đồng tử màu xanh lục cực kỳ nổi bật trong bóng đêm. Cảm nhận chắc chắn người này là ai? Taehyung nghe lời không lên tiếng, chỉ lặng lẽ để người cầm tay dắt theo. Nhìn bóng lưng anh từ phía sau, mọi đường nét xuất sắc ở góc nghiêng, vẫn luôn đẹp đẽ dù đã bị màn đêm cố tình che giấu.

Cậu nhớ tới hình ảnh rất nhiều năm trước đó, anh trai cũng cầm bàn tay mũm mĩm của mình dắt về nhà, giữa con đường ngập tràn sắc trà hoa nở rộ. Taehyung khẽ mỉm cười, âm thầm lên tiếng.

- "Chính xác là anh".

SeokJin kéo Taehyung về cuối con ngõ, nơi một chiếc ô tô màu đen tuyền đang đợi. Anh mở cửa xe đẩy cậu vào trong, lấy một gọng kính đeo vào che đi màu mắt rồi mới khởi động xe rời khỏi. Trên đường đi cả hai người đều không lên tiếng.

Taehyung cũng không hỏi, không tò mò, không thắc mắc, chỉ im lặng ngồi ở ghế phụ, nhưng chủ động nắm lấy tay anh. SeokJin dùng lực siết chặt bàn tay đang nắm lấy mình, lặng lẽ mỉm cười.

Xe dừng lại trong tầng hầm của một khách sạn lớn, anh thành thục sử dụng thang máy chuyên dụng bấm xuống một tầng duy nhất sáng đèn trên bảng điều khiển.

Thang máy vừa mở cửa thì dọc hành lang đều xếp hàng dài vệ sĩ mặc đồng phục và bộ đàm gắn bên tai. Vừa nhìn thấy SeokJin bước ra từ thang máy đã đồng loạt cúi đầu.

Lúc này, SeokJin cùng Taehyung vẫn nắm tay sánh bước đi dọc hành lang. Check thẻ mở cửa vào một căn phòng, anh cũng không kìm nén nhớ nhung thêm nữa, mà đem người ôm chặt, chủ động hôn môi.

- "Anh nhớ em lắm".

Taehyung lúc này cảm nhận đôi môi mềm mỏng quá sức thân thuộc. Dứt nụ hôn mong nhớ ấy mới đưa tay tháo cặp kính màu trên mắt anh. Nhìn thật kỹ vào đôi đồng tử khác biệt, vươn tay khẽ miết vào đuôi hàng mi dày của SeokJin.

- "Doạ em rồi."

SeokJin vừa nói vừa nghiêng mặt dựa vào lòng bàn tay cậu.

- "Vẫn rất đẹp mà".

- "Có gì muốn hỏi anh không?"

SeokJin mỉm cười nói, nhưng Taehyung nghe vậy liền lắc đầu.

- "Không gì quan trọng bằng anh cả"

Chỉ nghe một câu này, đối với anh giờ đây, lực sát thương còn lớn hơn hàng triệu lần bất cứ một câu nói lãng mạn, hay một hành động cưng chiều nào khác. Đem người đối diện cuồng nhiệt hôn, muốn trao đi toàn bộ tư vị ngọt ngào nơi đầu lưỡi.

Taehyung cảm nhận xung động mãnh liệt dâng lên trong lòng, cùng những nhớ nhung và yêu thương đang dày xéo. Môi lưỡi vẫn giao triền không dứt, thuận tay tháo bỏ tầng tầng lớp lớp áo dày đang mặc ngày đông, xoay người mang anh đặt lên thành sofa dài rộng trong phòng, để anh ngồi dựa lưng vào thành ghế, cậu quỳ gối ngồi phía trên anh.

Cúi mặt nhìn màu mắt xanh có phần lạ lẫm, nhưng yêu thương nơi đồng tử vẫn luôn vẹn nguyên in hằn bóng hình mình trong đó. Cảm nhận vẻ đẹp này lại càng ngàn vạn lần yêu nghiệt. Taehyung cúi người hôn lên mái tóc đen sóng mềm mại, đôi mắt xanh đã nhuốm đầy mùi vị tình ái khát khao, sống mũi thanh cao khơi gợi trăm ngàn dục vọng, khoé môi mềm mỏng có hôn đến ngàn vạn lần cũng không nỡ dứt ra.

Yêu thương giờ đây lấy gì ra để có thể cân, đo, đong, đếm.

Nghiêng đầu hôn lên vành tai trơn mát mẫn cảm, rồi đi xuống đến cần cổ thon dài. Mọi đụng chạm đều làm SeokJin không đừng được mà phát ra những thanh âm rên rỉ khe khẽ.

- "Ưm..mmm! Tae....hyung"

Mỗi khi nghe anh nỉ non bên tai gọi tên mình, Taehyung đã cảm nhận như chính mình đang lạc vào trầm luân mê đắm. Mười ngón tay đã đan vào nhau ghì chặt, cậu dùng lưỡi khuấy đảo khắp khoang miệng anh để tìm kiếm mật ngọt ái ân.

Dứt cánh môi mềm, đem bàn tay vô lực thả ra, mới hạ thấp người hôn lên bờ vai anh, nơi xương quai xanh hãm sâu cực kỳ gợi cảm. Bàn tay vẫn không ngừng vuốt ve sống lưng trơn nhẵn, láng mịn. Cánh môi căng mọng cùng đầu lưỡi không an phận mà đi tìm kiếm những điểm nhạy cảm trên thân thể đối phương.

Điểm hồng trước ngực từ khi nào đã vì kích thích mà vươn mình trỗi dậy, càng khiến cho người đối diện dâng trào xúc cảm muốn yêu thương. Taehyung thành thục dùng hai điểm này làm khơi gợi dục vọng cao trào. Đầu lưỡi ướt át không ngừng khẩy lên khẩy xuống.

SeokJin chỉ còn biết ôm chặt người cắn môi nín nhịn, chỉ thi thoảng quá mức chịu đựng mới phát ra một vài thanh âm ngắt quãng.

- "Ah...hhhh".

- "Tae...hyung... "

- "Xin...em..đấy"

Taehyung ngừng lại động tác, ngẩng mặt nhìn biểu cảm động tình quá mức kích kích của anh, ghé sát tai anh hỏi nhỏ.

- "Có muốn em không?"

SeokJin giờ phút này như cảm nhận bản thân chính mình đã lạc vào chín cửa hồng luân. Tất cả mọi giác quan chỉ còn tập trung vào khát khao khoái cảm.

Mắt vẫn luôn nhắm chặt cảm nhận những đụng chạm thân thể quá mức đê mê này. Nghe người hỏi một câu không cách nào muốn từ chối.

SeokJin mở mắt nhìn người đang dùng ánh mắt mong chờ nhìn xuống.

- "Em giờ phút này vẫn còn muốn trêu chọc anh sao?"

Taehyung rời bỏ điểm hồng trước ngực, vươn người hôn môi anh.

- "Trả lời em! Không cho anh xấu hổ".

SeokJin nhếch lên khoé miệng, dùng lực đem vị trí hai người hoàn toàn đảo lộn.

- "Em thử nói xem. Có muốn anh hay không?".

Cậu không chờ anh nói hết câu, một lời chắc nịch.

- "Chưa bao giờ không muốn".

SeokJin cảm nhận một câu nói yêu thương trong lúc gần gũi đem lại biết bao nhiêu xúc cảm chiếm hữu mãnh liệt. Để Taehyung đưa tay sờ lên khuôn ngực rắn rỏi, dẻo dai của mình. Sờ đến hai điểm hồng sớm đã bị người làm cho thức giấc, dùng lực kéo người anh áp xuống. Lần nữa bao trọn một điểm nhỏ trong khoang miệng ấm áp của chính mình mà mặc sức cưng chiều.

- "Ahh..aaa....Taehyung..."

- "Anh.....Anh khó chịu lắm".

Cậu bế thốc anh đứng dậy, thành thục giúp hai người cởi bỏ toàn bộ những vướng víu còn xót lại trên thân thể. Áp anh ngồi lại xuống sofa, mới khuỵu gối ngồi giữa hai chân anh.

Cả thân thể bài khai trước mắt người kia, SeokJin có một chút xấu hổ mà đỏ bừng hai má. Nhưng như vậy lại càng làm cho Taehyung thêm hưng phấn, muốn đem tất thảy bản thân mình mang ra chiều chuộng anh. Dùng đôi môi mềm mọng lướt từ đầu gối lên, mỗi điểm đi qua đều để lại những dấu vết ái tình đỏ sẫm. Làm cho làn da mềm phía trong bắp đùi Tiêu Chiến mỗi lần cảm nhận cánh môi ấy đi đến đâu, người lại khẽ run lên đến đó.

Cự vật lúc này đã vì khoái cảm mà sớm ngẩng cao đầu. Liền được bàn tay to lớn, ấm áp của người kia bao trọn, không ngừng xoa nắn, vuốt ve.

SeokJin ngửa cổ dựa lên thành ghế sofa, tay không ngừng xoa mái tóc nâu mềm của cậu. Nhưng tâm hồn thì đã trôi nổi trên 6 phần lục giới, không còn biết chọn điểm bấu víu ở nơi đâu. Duy chỉ một chút nhỏ xíu của ý chí còn xót lại, giúp anh mở miệng khe khẽ phát ra một vài thanh âm.

Taehyung quỳ hai đầu gối ngồi trước anh, mở mắt ngắm nhìn phân thân đang cương cứng, yêu anh bao nhiều liền muốn đem vật này bảo bọc bấy nhiêu. Nghĩ là làm, tay vòng quanh eo SeokJin  không ngừng vuốt ve, cúi mặt ngậm trọn cự vật của anh vào miệng.

SeokJin có chút hoảng hốt, lập tức muốn bật dậy, liền bị người kia ghì eo giữ chặt ngồi ngay ngắn trên ghế. Cúi nhìn cậu vẫn đều đặn phung ra nuốt vào, phân thân căng cứng của chính mình đang được người ra sức cưng chiều. Yêu thương giờ này đều muốn vì người dâng hiến.

Khoái cảm mỗi lúc tăng càng mạnh mẽ, các thớ cơ từ khi nào đã căng cứng không buồn nhúc nhích, SeokJin gồng mình kìm nén chính bản thân mình. Nhưng vòm miệng ấm áp của người kia quá mức câu nhân, vừa ẩm thấp vừa ướt át, làm cho anh không cách nào chống đỡ nổi nữa. Miệng không ngừng thở gấp, bàn tay bấu chặt lớp đệm trên ghế.

- "Anh muốn ra..."

Taehyung nghe được câu này, động tác lên xuống càng mạnh mẽ, giúp anh thoải mái phóng thích lần đầu tiên. SeokJin  hoảng hốt vì không kịp đẩy cậu ra ngoài đã thoát lực hoàn toàn trong khoang miệng người kia, có chút lúng túng vội cúi người xem xét.

Taehyung sau đó có chút sặc, tinh dịch đã tràn qua miệng mà rớt cả xuống sàn. Nhưng cũng không buồn để ý, mà leo người ngồi lên trên anh, cúi mặt nồng nhiệt hôn môi. Đem khoang miệng vẫn còn tanh nồng mùi vị ái ân mà ra sức quấn lấy nhau. Qua một lúc thành công rút đi toàn bộ sinh khí trong cánh phổi phập phồng của SeokJin, mới thả anh ra.

- "Của anh rất ngọt."

Vừa nói m vừa đưa tay vuốt ve gò má nóng ran. Nhưng không chờ SeokJin lấy lại tinh thần, đã bật dậy đem anh xoay vòng quỳ gối trên sofa, để hai tay anh chống vào thành ghế. Cúi người gập sấp trên lưng anh, một tay vòng về trước xoa nắn vòng eo nhỏ nhưng cực kỳ dẻo dai, một tay bao trọn cự vật vớt vát chút tinh dịch còn xót lại, thành thục dùng làm chất bơi trơn mà một đường miết đi về phía cửa động nhỏ đang e ấp nằm khép sau hai cánh mông trắng căng tròn của anh.

SeokJin còn chưa qua khỏi cơn khoái cảm đầu tiên, vẫn cảm nhận bản thân đang lênh đênh trôi dạt trên làn sóng trùng trùng điệp điệp ngoài khơi xa. Tận đến khi cậu thành công đặt một ngón tay mát lạnh vào sâu trong hậu huyệt rồi, anh mới giật mình bừng tỉnh.

- "Lạnh..."

- "Thế này sẽ giúp anh bớt đau".

Âm giọng trầm ấm phả hơi nóng rực bên tai, anh chỉ còn biết nguyện ý nghe theo, không làm ra hành động nào kháng cự.

Nội bích sâu ấm, chật hẹp, gợn từng nếp uốn non mịn trong phút chốc bị Taehyung khi dễ mà ngoan ngoãn từ từ hé mở. Ngón tay thon dài không ngừng rút ra đâm vào liên tục, mang đến cảm giác trống trải vô cùng khó chịu.

SeokJin đưa một cánh tay lên miệng cắn chặt để tránh mình phát ra những âm điệu xuýt xoa thỏa mãn. Nhưng bản thân lại không đừng được mà thèm muốn cảm giác chật hẹp hơn.

Một ngón, hai ngón....rồi ba ngón tay thành công chen chúc trong cửa động chật hẹp. Có chút chướng và đau đớn, nhưng lại cũng đi kèm đó là thỏa mãn, đê mê. Taehyung tất nhiên cũng cảm nhận đủ những ân ái mà mình đang mang lại cho anh. Bản thân từ đầu đến giờ cũng đã phải cố sức mà kìm nén.

Mọi đường nét trên gương mặt anh, mọi cấu tạo trên thân thể anh, mọi cử chỉ anh hành động, mọi âm thanh khe khẽ anh phát ra. Tất cả không chỉ dùng ngũ quan để ghi nhớ, mà đã khảm sâu bằng yêu thương nơi ngực trái.

- "Bây giờ đã chịu nói muốn em chưa?"

Nói rồi cậu liền rút tay ra khỏi cửa động. Cảm giác hụt hẫng và vô cùng bế tắc, SeokJin chưa nói, mà dùng hành động để bày tỏ ham muốn của bản thân mình. Anh quay người ôm chặt, rồi cuồng nhiệt hôn môi, để phân thân của chính bản thân mình cọ xát với cự vật to lớn, nóng hổi của người

SeokJin đã gấp gáp đến độ không cách nào ẩn nhẫn được nữa. Bao nhiêu lời vẫn luôn kìm nén liền một lèo nói hết ra. Nhận được những câu nói này, cùng biểu cảm cầu hoan quá mức kích thích của anh. Taehyung vô cùng thỏa mãn mà nhếch nhẹ khóe môi.

- "Ngoan! Sẽ làm anh thỏa mãn"

Nói rồi xoay người anh trở về tư thế cũ, đem đỉnh đầu khất đang hừng hực phát lực mà đưa đến cọ qua cọ lại nơi cửa động.

Taehyung  dẫn dắt anh đi lên chín tầng xúc cảm hư ảo nhu thực vô cùng kỳ diệu. Bàn tay to lớn vẫn giữ chặt chiếc eo dẻo dai của anh, nhẹ nhàng tìm kiếm điểm nhạy cảm nhất trong động nhỏ.

Ban đầu lực động chậm rãi, từ từ giúp anh làm quen, nhưng đến khi nghe tiếng anh rên rỉ mỗi lúc một nhanh một gấp gáp thì bản thân cũng không thể nào nhẫn thêm được nữa. Tư thế này vô cùng phù hợp vừa giúp cậu có những cú thúc nhanh và chuẩn xác nhất, vừa giúp duy trì thể lực sung mãn lâu dài.

SeokJin gồng hai cánh tay giữ vững thân thể để không bị trượt người về phía trước. Nhưng xúc cảm cao triều mỗi lúc một dâng cao càng làm thân thể anh dần dần mất lực.

Cũng không có sức lực mà đem ra kìm nén bản thân thêm nữa. Anh để mặc cái miệng hư hỏng của bản thân mình tự do mà phát ra những tiếng kêu rên dâm mỹ làm đỏ mặt người. Nhưng Taehyung trong lúc này, càng nghe âm giọng của anh lại càng thỏa mãn.
-------

Nhìn bãi chiến trường hai anh em bày ra, cúi mặt nhìn khuôn mặt bản thân yêu thương đang nằm gọn ghẽ trong lồng ngực. Miệng khẽ mỉm cười hạnh phúc, đem anh bế vào phòng tắm, xả nước ấm làm sạch cho cả hai, rồi mới bế anh đặt lên giường.

Cảm giác cực kỳ mỏi mệt làm SeokJin  không thể mở mắt, cứ mặc người nâng niu chiều chuộng. Tận đến khi đã nằm gọn trong tầng chăn bông mềm mại, áp sát người vào thân thể ấm áp của người kia.

Anh mới từ từ mở mắt, nhỏ giọng nói.

- " Anh yêu em".

====================

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro