#NT3: Là em muốn (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


trời ơi mấy bữa nay app lỗi không vô được😭
nhờ 1 bạn trên tiktok mà giờ mới vào up nốt truyện, sợ bay truyện vcll huhu
______________________________

Thạc Trân hoàn toàn kiệt quệ, Thái Hanh rửa sạch rồi bón cơm cho y.
Hắn tới gần hơn, ôm Thạc Trân nằm xuống.
"Hai tháng tới... đừng làm..." Thạc Trân vô cùng buồn cười, mơ mơ màng màng nói.
"Sao vậy?" Thái Hanh hôn lên mắt y, ghé sát vào hỏi.
"Những tháng cuối..." Y gắng gượng giữ vững tinh thần, rúc vào trong ngực Thái Hanh, dịu dàng nói: "... Không thể làm nữa, dễ sinh non."
Vẻ ỷ lại của y kích thích Thái Hanh, hắn quay đầu đi không nhìn y nữa: "Sao bảo sáu tuần trước ngày dự sinh mới không được quan hệ? Còn hai tuần nữa..."
"Đúng vậy!" Thạc Trân oán giận: "Nhưng lần nào anh cũng quá mạnh bạo."
"Anh không nhịn được." Thái Hanh vẫn muốn ngắm Thạc Trân thêm nữa.

Hắn quay đầu, nhìn đối phương buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt: "Anh cũng muốn làm em thật dịu dàng, nhưng anh không nhịn được."
Hắn ấn tay Thạc Trân xuống nửa người dưới của mình: "Nó quá quyến luyến em, giống như anh vậy, lúc em lạnh lùng cũng muốn, mà khi em ngoan ngoãn cũng muốn."
"Chia phòng ngủ."
"Không được." Sao Thái Hanh có thể đồng ý, ngay cả trong mơ hắn cũng muốn ngủ cùng Thạc Trân.
"Vậy từ hôm nay trở đi anh phải nhịn."
"Nếu như là vì em muốn thì sao?" Thái Hanh xoa ngực y, gần đây hắn cứ cảm thấy nơi này đang chứa rất nhiều nước.
"Không thể nào." Thạc Trân khẳng định.
Thái Hanh không nói, hung hăng nhéo đầu vú Thạc Trân, ôm y chuẩn bị say giấc nồng.
Nửa đêm, ngực Thạc Trân vừa căng vừa xót, sự ẩm ướt làm y bừng tỉnh.
Y chảy sữa.
Cả người Thạc Trân căng cứng, không ngờ cảnh tượng xấu hổ này lại tới nhanh như vậy.
Từ khi mang thai, cơ thể y đã trải qua đủ sự thay đổi, rõ nhất chính là ở ngực và mông. Sau khi mông y to lên, lỗ sau cũng bắt đầu tự động phân bố dịch ruột non. Lúc nhận ra ngực mình lớn hơn, y cũng bắt đầu sợ hãi mình sẽ tiết ra sữa. Thái Hanh sẽ phát điên mất.

Thạc Trân thở dài, định mặc kệ ngủ tiếp. Nhưng sữa tiết ra càng lúc càng nhiều, đến sáng chắc chắn Thái Hanh vừa sờ sẽ phát hiện ra ngay lập tức.

Thạc Trân ngồi dậy, đến phòng tắm xử lý. Khác với Omega sau khi sinh mới có sữa, tuyến sữa của Beta sẽ bắt đầu phân bố trong những tháng cuối, vì thế thời gian có sữa cũng ngắn hơn Omega. Thạc Trân nhìn phần ngực dính sữa của mình, bó tay không biết nên làm thế nào.

Thạc Trân run run cầm lấy phần ngực căng trướng của bản thân, từ từ nhắm hai mắt lại, không dám nhìn khuôn mặt dâm mỹ trong gương của mình, chuyện này quá xấu hổ.

Y cởi áo ngủ, trước ngực hiện lên toàn những dấu hôn của Thái Hanh, đầu vú cũng bị cắn đến mức vừa đỏ vừa sưng. Dưới nhịp tay của y, sữa không ngừng chảy ra từ núm vú đỏ tươi, lướt qua quầng vú ửng hồng, chảy xuống năm ngón tay siết chặt.Bất ngờ, Thạc Trân cảm thấy có người đang nhìn mình.

Y hoảng sợ, vội vã quay đầu lại, thấy Thái Hanh đang thở nặng nề đứng ở cửa.
"Em đang làm gì?" Ánh mắt hắn tối đen, nhìn chằm chằm Thạc Trân đang vắt sữa từ đầu vú, hỏi gằn từng tiếng.
"Em, em..." Thạc Trân hoảng hốt buông tay ra, phần ngực chứa sữa vì động tác của y mà rung rung, nhìn vừa đáng thương, vừa bất lực.
Thái Hanh đi tới, từng bước như đang dẫm lên trái tim Thạc Trân, y muốn chạy trốn theo bản năng. Nhưng người kia ngay lập tức vượt lên, nắm lấy vai y ấn vào tường.
Hắn cởi hẳn áo ngủ của Thạc Trân, mặc kệ bờ vai trắng mịn đang giãy dụa dưới tay mình.
Nhìn đầu vú ướt đẫm của đối phương, máu nóng của hắn lập tức dâng lên, lý trí trôi xa ngàn dặm.
"Đừng..." Thạc Trân đẩy hắn: "Anh đợi đã, đợi con ra đời đã..."
"Đợi cái gì?" Giọng Kim Thái Hanh có phần hung bạo: "Em tình nguyện vắt bỏ cũng không cho anh ăn sao?" Hắn cúi đầu, ngậm lấy ngực Thạc Trân, vừa cắn vừa hút đầu vú sưng đỏ.
Hắn không kiểm soát tốt lực, đầu lưỡi như có xước măng rô, liếm Thạc Trân vừa đau vừa ngứa. Thạc Trân đẩy hắn ra, nhưng đầu vú đã thuần phục trước, không ngừng tiết sữa cung cấp cho Thái Hanh.

Răng nanh Thái Hanh làm đau đầu vú, Thạc Trân kéo ngực mình ra khỏi miệng Thái Hanh, "ba" một tiếng, núm vú được rút ra, nhưng một lượng sữa lớn lại bắn thẳng lên mặt hắn.
Thạc Trân thầm kêu không ổn, quả nhiên nhịp thở của Thái Hanh càng dồn dập.

Hắn vươn đầu lưỡi liếm sữa bên môi, chép miệng, giọng khàn khàn: "Tiểu Trân, để anh hút..."
Thạc Trân cảm nhận được sự hiện diện nóng bỏng của cây gậy thịt trước nơi riêng tư của mình dù đã cách một lớp quần, y thở hổn hển từ chối: "Không, không được... Đêm nay làm nhiều quá rồi..."
Cơ thể người mang thai rất mẫn cảm, Thái Hanh đã đòi hỏi y quá nhiều. Thạc Trân đã bắn đến mức gậy thịt vẫn còn nhâm nhẩm đau, y không muốn làm nữa.
"Anh chỉ uống sữa của em." Mắt Thái Hanh trộn lẫn tơ máu: "Anh không vào..."
Thạc Trân không tin hắn, nửa người trên của y hiện đang trần trụi, một tay y che bụng, một tay che ngực, nói: "Lạnh, rất lạnh... Thả em ra, để em về..."
"Lạnh không?" Thái Hanh xả nước ấm vào bồn tắm, ôm y ngồi vào, nói: "Ngâm mình, ngâm mình một lát sẽ không lạnh nữa."
Nói xong, hắn cởi quần Thạc Trân ra rồi lại kéo quần mình xuống, gậy thịt tráng kiện nảy ra, ào ào rỉ nước khi thấy Thạc Trân.
Thái Hanh ngồi xuống, để chân Thạc Trân quấn quanh thắt lưng mình.Ngực y vừa rời khỏi khoang miệng của hắn chưa bao lâu đã bị hơi lạnh trong phòng tắm kích thích, co cụm lại thành đóa hoa khô.

Thái Hanh cúi người, không nhịn được hà hơi vào núm vú, Thạc Trân bị hắn hà hơi đến nổi da gà, đầu vú rỉ nước. Thái Hanh như nhặt được bảo bối, khoang miệng hầm hập vội ngậm lấy ngực y, đầu lưỡi linh hoạt như người cá chơi đùa đầu vú Thạc Trân, sau đó hung hăng mút mạnh một hơi. Lập tức, sữa của Thạc Trân tràn ra, sảng khoái đến mức nơi nào đó cũng ngẩng đầu, lỗ nhỏ phía sau như có cảm ứng, cũng bắt đầu to gan tiết ra dịch ruột dâm mỹ. Nhận ra y động tình, Thái Hanh đưa tay xuống, đi vào lỗ sau của y.
"Không... Đừng..." Thạc Trân nắm chặt cổ tay của hắn: "Thật sự, không bắn được..."
"Vậy đừng bắn." Thái Hanh liếm mặt y, hôn lên đầy sắc dục.

Hắn ngậm lấy cánh môi ẩm ướt, đựa đầu lưỡi dính vị sữa vào trong miệng y: "Tiểu Trân, xem anh bắn, em xem anh bắn là được..."
Nói xong hắn điên cuồng dính sát lại, tùy ý cắn cánh môi Thạc Trân, hút mạnh lưỡi y. Họng Thạc Trân như bị chặn lại, ngay cả tiếng nức nở cũng không rõ ràng, chỉ có tiếng thở dốc vừa ngắn vừa rõ. Thái Hanh nhân cơ hội cắm ngón tay vào lỗ nhỏ của y, hai ngón tay mở rộng vách huyệt.

______________________________
1 chap nữa thoai là end gùiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro