Chương 51: Có người chống lưng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc xe tạm thời không di chuyển, mưa ngoài kia vẫn liên tục rơi trên cửa kính, Thiên Vĩnh cùng tài xế im lặng ngồi một chỗ, không dám hỏi cô muốn đi đâu.

Phác Tú Anh thút tha thút thít nức nở một hồi, thu lại nước mắt, nói khẽ: "Về nhà đi."

"Vâng." Tài xế đáp.

Thiên Vĩnh từ kính chiếu hậu nhìn trộm Phác Tú Anh, sau đó bắt đầu nhắn tin báo cáo cho ông chủ.

Ngày mưa nhiệt độ thấp khiến người ta ngủ rất ngon, nhưng cũng khiến người ta cảm thấy đáy lòng chùng xuống.

Phác Tú Anh ngồi trên sô pha, xem tập mới của "Thần tượng thiếu niên", nhìn biểu hiện của chính mình trong đó, lại nhớ tới lời anh hai nói.

Cô cảm thấy mình không khác gì một con thú cưng, vừa sinh ra đã được chăm sóc tỉ mỉ, lớn lên thì bị đem ra trao đổi lấy lợi ích, bán cho người khác.

Nuôi lớn lên vừa xinh đẹp vừa lễ phép, cũng chỉ vì để sau này có thể bán với giá tốt nhất.

Phía sau có tiếng bước chân.

Phác Tú Anh quay đầu lại, thấy Kim Tại Hưởng xuất hiện trước mặt cô.

Cô liền nhìn đồng hồ, phát hiện còn chưa tới giờ anh tan làm nữa.

Phác Tú Anh nhìn đồng hồ xong, ngửa đầu nhìn Kim Tại Hưởng.

Đây là "người mua" cô.

Kim Tại Hưởng nhìn trên mặt Phác Tú Anh có vệt nước mắt, nhíu mày.

Phác Tú Anh hỏi: "Anh không đi làm à?"

Kim Tại Hưởng: "Hôm nay tan làm sớm."

Phác Tú Anh nhìn anh.

Càng nhìn, càng thấy gay mũi.

Giống như ủy khuất chực trào ra, cô nhịn không được nữa, ngồi trên sô pha vươn tay ra với anh, hai hàng nước mắt lã chã rơi xuống: "Hu hu hu hu em muốn ôm một cái."

Anh vẫn bình tĩnh mà ôm lấy cô.

Phác Tú Anh ghé lên vai Kim Tại Hưởng mà sụt sịt mãi một lúc lâu.

Kim Tại Hưởng biết lúc nãy Phác Tú Anh đi gặp anh trai.

Anh đại khái cũng biết về hoàn cảnh gia đình phức tạp của Phác Tú Anh, nhưng anh cũng không có qua lại với hai người anh vợ này nhiều lắm, cũng không biết được tình cảnh trước kia của Phác Tú Anh ra sao.

Cũng có một vài tạp chí lá cải đăng tin, cái gì mà ân oán chồng chất, muôn vàn khúc mắc, nghe thì hấp dẫn nhưng không biết có bao nhiêu điểm đáng tin.

Phác Tú Anh thút thít xong, nằm dựa vào vai anh, nói nhỏ: "Anh cũng cảm thấy em không tốt sao?"

"Đúng là em một chút cũng không đạt tiêu chuẩn, em thích làm nũng, thích ôm ấp, thích hôn hít, thích nghe dỗ ngọt, em cũng không có đoan trang, lúc đi học còn trốn học đi xem idol biểu diễn, em cũng theo đuổi rất nhiều idol, ban đêm còn trốn trong chăn đọc truyện 18 cộng nữa." Cô càng nói càng nhỏ.

Kim Tại Hưởng mới đầu nghe còn thấy rung động, nhưng nghe đến đoạn sau thì liền không biết nói sao nữa.

"Có vẻ không có tiền đồ thật." Anh nhịn không được mà cười.

Phác Tú Anh vốn đào tim đào phổi ra tâm sự, tất cả đều là lời nói từ nội tâm của cô, kết quả anh lại không có chú ý đến cái việc đó.

Cô cảm thấy mình tìm lộn đối tượng để tâm tình rồi, liền giãy giụa muốn đi xuống: "Em không nói chuyện với anh nữa, anh thả em xuống."

Kim Tại Hưởng lập tức ôm cô chặt hơn: "Anh xin lỗi."

Phác Tú Anh quay đầu đi: "Hừ."

Kim Tại Hưởng ôm Phác Tú Anh ngồi lên trên sô pha, sờ đầu cô.

Từ lời nói của cô anh cũng mơ hồ đoán được vì sao sau khi gặp Phác Khiêm thì Phác Tú Anh lại buồn như vậy: "Em còn có anh."

Phác Tú Anh không chịu bị mua chuộc: "Có anh thì có lợi ích gì chứ."

Kim Tại Hưởng: "Làm vợ của Kim Tại Hưởng không có nhiều tiêu chuẩn, cái gì cũng được, muốn trốn học xem idol biểu diễn cũng được, muốn tùy tiện làm nũng muốn ôm muốn hôn cũng được."

"Vợ của Kim Tại Hưởng như thế nào thì Kim Tại Hưởng đều thích."

Phác Tú Anh nghe những lời này, tuy vẫn còn quay lưng lại với anh, nhưng mà sóng lưng cũng không còn căng nữa.

Kim Tại Hưởng vuốt tóc dài sau lưng cô: "Em là người nổi tiếng, tham gia một chương trình cũng không có gì sai, mọi người đều cảm thấy em rất đáng yêu, cái này cũng không có gì không tốt, đều không ảnh hưởng đến ai cả, cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc em xuất thân từ đâu, mang họ gì."

Phác Tú Anh trầm mặc, tuy cô đồng ý với quan điểm của Kim Tại Hưởng, nhưng vẫn nói: "Nhưng giờ anh nói mấy cái này với em để làm gì chứ?"

Kim Tại Hưởng bật cười: "Muốn anh nói chuyện với anh vợ không?"

Phác Tú Anh không lên tiếng, nhưng dùng hành động thể hiện đồng ý.

Giống như hồi còn đi học, cô bị đàn chị lớp trên ăn hiếp, nhưng lúc đó cũng không nói gì, quay đầu đi tìm đàn anh cùng lứa với đàn chị tới nói chuyện.

Kim Tại Hưởng dùng tay ôm lấy eo của Phác Tú Anh, nói bên tai cô: "Em có muốn tự mình nói chuyện với anh ta không?"

Phác Tú Anh sửng sốt một chút, nhìn Kim Tại Hưởng, vẻ mặt không tin.

Để cô nói á?

Cô nào dám chứ. Cô từ nhỏ đã sợ, lớn lên cũng chỉ có thể khóc thầm sau lưng thôi.

Phác Tú Anh lắc đầu như trống bỏi, nhìn Kim Tại Hưởng đầy căm giận.

Lừa đảo, toàn là lừa đảo hết. Hôm qua mới ăn cô sạch sẽ không còn miếng xương, hôm nay cô nhờ anh ra mặt giúp cũng từ chối, cái số chó cắn này thật đau.

Kim Tại Hưởng vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ.

Ở trước mặt anh thì cái gì cũng dám làm, nhưng gặp anh trai thì liền lúng túng.

Kim Tại Hưởng: "Không sao, có anh chống lưng cho em."

"Trước kia không dám, nhưng giờ có anh chống lưng cho em rồi, sao giờ còn sợ nữa?"

Phác Tú Anh nghe xong, nhìn Kim Tại Hưởng, biểu tình nghi ngờ.

Kim Tại Hưởng gật đầu, nhìn cô với ánh mắt cổ vũ.

Phác Tú Anh cắn môi, lúc này mới quyết tâm.

Cô bây giờ có ông xã rồi, không phải là ông xã plastic nữa, hai người còn có tình cảm rất tốt.

Nhà mẹ đẻ của cô có thể đấu với Kim gia thì ngược lại, Kim Tại Hưởng cũng có thể đấu lại với nhà mẹ đẻ của cô.

Kim Tại Hưởng cầm điện thoại của Phác Tú Anh ra, mở ra số của Phác Khiêm.

"Có thể từ từ được không?"

Phác Tú Anh khẩn trương nắm tay Kim Tại Hưởng, đang định nói anh cho cô sắp xếp câu chữ một chút, ai dè Kim Tại Hưởng đã bấm số gọi đi rồi.

Chưa tới hai tiếng, bên kia đã bắt máy.

"Anh hai."

Phác Tú Anh gọi một tiếng.

Phác Khiêm "Ừ" một tiếng: "Có chuyện gì sao?"

Phác Tú Anh nắm chặt tay Kim Tại Hưởng: "Cái kia, anh đã lên máy bay chưa?"

Lộ Khiêm: "Chuẩn bị check-in rồi."

"Vâng." Phác Tú Anh vốn dĩ căng thẳng nói không ra lời, Kim Tại Hưởng liền ôm cô vào lòng, lưng cô áp lên ngực anh, lúc này đột nhiên Phác Tú Anh như được tiếp thêm dũng khí.

Phác Tú Anh hít sâu một cái: "Cũng không có chuyện gì lớn, em chỉ muốn nói là chuyện tham gia chương trình là em muốn tham gia, em biết anh không vui, em cũng biết là chuyện này không tốt đẹp lắm, nhưng cũng không có tệ như anh nói."

"Em cũng có suy nghĩ của em, cũng có sở thích của em."

"Những lời anh nói như vậy thật sự không dễ nghe, dù gì em cũng là em gái của anh, cũng mang họ Phác, em tự biết chừng mực. Lời anh nói làm em đau lòng."

"Ông xã của em cũng sẽ không vui." Cô còn không quên bổ sung một câu.

Đầu bên kia có vẻ ngây ngẩn.

Phác Tú Anh nói xong, nắm chặt điện thoại, toàn thân kích động nhịn không được.

Cô không đợi người bên kia đáp lại, nói nhanh: "Anh trai, gặp lại sau."

Phác Tú Anh kết thúc cuộc gọi, trái tim nhỏ trong lồng ngực đập thình thịch.

Rõ ràng là không có ngữ khí gì, nhưng mà những lời này một khi đã nói ra, trong lòng cảm thấy thoải mái như vừa mới thắng một trận cãi nhau long trời lở đất.

Phác Tú Anh quay đầu lại, thấy Kim Tại Hưởng đang nhìn cô với ánh mắt "Có vui vẻ không?" "Có vừa lòng không?" "Bây giờ thấy có chồng lợi hại chưa?"

Cô ôm chặt lấy cổ anh.

Tình cảm kích động không giấu nổi nữa rồi.

Hóa ra có người chống lưng cho mình hoành hàng ngang dọc chính là cảm giác này!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro