37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điền Chính Quốc lấy lại điện thoại, ho khan nói: "Bình thường lúc rảnh rỗi tôi sẽ xem, nhưng lại phát hiện mấy hôm nay chủ sở hữu này không cập nhật, tôi vẫn đang thắc mắc chuyện gì đang xảy ra, ai mà biết được, đó thật là một sự trùng hợp ngẫu nhiên."

Trên mặt Hùng Hùng không có biểu tình gì, nhưng giọng điệu lại rất vi diệu, nói: "Không ngờ cậu lại muốn xem thứ này."

"Cũng đúng, nếu không thì cậu đã không cưới một con hổ." Anh ta nghiêm túc phân tích tâm lý Điền Chính Quốc, cuối cùng nắm bắt được sở thích của cậu, nói: "Cậu thật sự không đến sở của chúng tôi sao? Về cơ bản thì nghi phạm, nạn nhân, hay thậm chí là cảnh sát, đều là động vật lông dài."

Điền Chính Quốc: "... quên nó đi." Cậu là người sẽ bị quyến rũ bởi mái tóc nhung lông sao? Mặc dù trái tim đã rung động một chút.

Điền Chính Quốc quay lại chủ đề chính, bắt đầu vào việc: "Nghe anh nói con mèo này mất tích cần anh đi tìm, vậy ra nó là người có thể biến thành thú?"

Điền Chính Quốc nhớ tới phát hiện Milian và Quan xúc phân chưa bao giờ được chụp chung một khung hình, cảm thấy có gì đó không đúng, cậu đoán: "Vậy chẳng lẽ con mèo và blogger nổi tiếng đã nuôi nấng là cùng một người?"

Hùng Hùng gật đầu nói: "Cậu nói không sai."

Điền Chính Quốc cảm thấy có chút hỗn độn trong gió.

Nói cách khác, những hành động mà Mèo Ragdoll thường thực hiện không phải do Quan xúc phân dạy làm mà do chính anh ta thực hiện, anh ta tự đứng dậy, chụp ảnh chính mình, tự đóng hai vai, tự quay video hít mèo.

Điền Chính Quốc nối cảnh Milian ăn cá khô và chôn cát mèo với người trong bức ảnh selfie của Quan xúc phân, cảm thấy tinh thần như phân liệt.

Lại cẩn thận ngẫm lại, án này không phải là mèo mất tích, mà là người mất tích.

Điền Chính Quốc giơ tay xoa xoa thái dương, dò hỏi Hùng Hùng: "Cụ thể vụ án thế nào?"

Hùng Hùng nhìn cậu, nói: "Không hổ là fans, rất quan tâm thần tượng."

...... đừng dùng cái mặt băng sơn nói lời trêu chọc này.

Hùng Hùng cho biết: "Khi công ty báo cáo vụ việc, họ nói rằng blogger hợp đồng của họ đã biến mất cùng với một con mèo nổi tiếng trên mạng. Người đó không mang theo bất kỳ hành lý nào ngoại trừ con mèo. Đột nhiên một ngày, cả người và con mèo đều biến mất khỏi nhà. Công ty bất lực tìm đành gọi cảnh sát."

"Cảnh sát đã gọi giám sát nhưng không thấy đương sự rời đi. Đồng thời đồ vật trong nhà cũng không hề thiếu hụt, cũng không có dấu hiệu đánh nhau hay có người ngoài ra vào. Giữa đương sự cũng không có tranh chấp tài chính với công ty. Nói chung là người trẻ tuổi chân tay khỏe mạnh, tâm lý khỏe mạnh đột ngột biến mất sẽ bị coi như kẻ bỏ trốn ".

Điền Chính Quốc biết rằng trong trường hợp này, thông tin của người mất tích sẽ được tải lên mạng còn việc tìm thấy anh ta khi nào sẽ phụ thuộc vào may mắn.

Hùng Hùng quay đầu lại nhìn cậu nói: "Nhưng chúng ta ở đây có hệ thống thu thập dữ liệu, sẽ trích xuất những trường hợp có thể liên quan đến con người đặc biệt trong thời gian thực. Cơ sở dữ liệu phát hiện con mèo này là một con người đặc biệt được đăng ký trong hệ thống, đó là lúc chúng tôi phát hiện ra đương sự mất tích là con mèo kia."

Vì vậy, công ty tưởng rằng con mèo đã bị bắt đi nhưng thực tế bản thân con mèo đã biến mất.

Điền Chính Quốc hỏi tiếp: "Nếu là trốn nhà đi bình thường chắc anh sẽ không ra tay, anh có phát hiện cái gì dị thường không?"

Hùng Hùng gật đầu nói: "Nhìn vào mối quan hệ giữa các blogger thì thực sự không thể nói được điều gì. Mọi thứ đều bình thường, nhưng nghiên cứu con mèo đó thì khác."

"Chúng tôi đã phân tích dữ liệu bình luận dưới trang mèo Ragdoll và phát hiện ra nhiều điều kỳ lạ. Một số người liên tục sử dụng các tài khoản khác nhau để bình luận về con mèo, nội dung và giọng điệu đều giống nhau."

Điền Chính Quốc nghi hoặc hỏi: "Fan hâm mộ để lại bình luận là chuyện bình thường. Milian là con mèo được yêu thích nhất trong mục thú cưng, mỗi ngày bình luận rất nhiều."

Hùng Hùng đột nhiên hỏi: "Cậu cũng thế à?"

Điền Chính Quốc nghẹn ngào nói: "Tôi không thích bình luận, tôi chỉ tung đồng xu thôi..."

Hùng Hùng nhận xét cậu một cách vô cảm: "Người hâm mộ lành mạnh, nhưng những người khác thì không lý trí như vậy."

Anh ta lấy điện thoại di động ra, cũng đến trang chủ của Milian, chọn ngẫu nhiên một vài bình luận cho cậu đọc.

Điền Chính Quốc vừa nhìn thấy thì sắc mặt âm trầm, phần lớn những bình luận đó đều là "Anh muốn có em", "Anh muốn em làm cái này cái kia" và một số từ ngữ tục tĩu cần phải đánh mosaic, không thể lộ liễu hơn nữa. Nếu không phải biết đối tượng là một con mèo, cậu còn tưởng là bọn lưu manh đang nuwsng.

"Tất cả đều là tin nhắn từ cùng một người", Hùng Hùng nói.

Cậu suy nghĩ một lúc rồi nói: "Millian từng chuyển nhà vì bị quấy rối." Liền hỏi: "Địa chỉ ngoại tuyến có thể truy tìm được qua tin nhắn trực tuyến của người để lại tin nhắn không?"

Hùng Hùng gật đầu: "Sau khi kiểm tra thì thấy người đó rất cẩn thận, duyệt mấy lớp da, cũng không dùng máy tính cố định, nhưng chúng tôi vẫn đã khóa được khu vực chung."

Cậu có dự cảm không tốt.

Quả nhiên, Hùng Hùng nói: "Ở gần đây."

Nếu chỉ là quấy rối trên mạng thì sẽ không truy xét đến mức độ này, Hùng Hùng lập tức nói xong: "Hầu hết mọi người không chú ý đến hành tung của động vật bình thường, nhưng chúng tôi thì có. Điều tra của chúng tôi phát hiện ra rằng tỷ lệ tổn thất số lượng chó mèo cưng gần đó đã đạt đến đỉnh điểm gần đây, một số bị mất sau khi chủ đi ra ngoài, và một số chó mèo biến mất khi họ mở cửa nhà. Hầu hết mọi người sẽ không nghĩ đến những nơi khác mà chỉ dán thông báo lên diễn đàn hay là dán tìm thú cưng ở cửa, nhưng cơ bản không tìm được con nào về."

"Những gia đình mất thú cưng có liên quan về mặt địa lý và chúng tôi nghi ngờ rằng vụ việc này được thực hiện bởi cùng một người hoặc một nhóm người."

Điền Chính Quốc lập tức hiểu ra mối liên hệ giữa hai việc này và nói: "Cho nên, rất có thể có một tên tội phạm quen thuộc chuyên trộm thú cưng. Người này không hài lòng với việc trộm mèo con và chó con ở thế giới thực, nhìn trúng Milian ở trên mạng, rồi đánh cắp con mèo Ragdoll?

Hùng Hùng nhìn cậu, im lặng biểu thị sự đồng ý.

Điền Chính Quốc im lặng một lúc rồi hỏi một câu mà mọi người đều muốn biết: "Tên trộm mèo có biết Milian thực ra là một con người không..."

Hùng Hùng lắc đầu: "Không biết tên đó có biết hay không."

Không ai biết chuyện gì đã xảy ra với chú mèo Ragdoll sau khi bị trộm nên Hùng Hùng sẽ theo dõi vụ việc và cố gắng giải cứu chú mèo càng sớm càng tốt.

  
Milian vẫn chưa xuất hiện, đó không phải là một dấu hiệu tốt.

Hùng Hùng hỏi: "Cậu có hứng thú không? Chỉ cần cậu được chuyển đến đây, vụ án này cậu có thể cùng chúng tôi giải quyết."

Điền Chính Quốc bất lực nói: "Tôi cũng có một công việc ở đội an ninh." Tuy lo lắng cho Milian nhưng cậu không thể thực thi luật pháp vượt khu được.

Cậu dùng cốc nước trái cây của mình chạm vào chiếc cốc trong tay Hùng Hùng: "Tôi tin tưởng ở anh, anh nhất định sẽ lấy lại được Milian."

Hùng Hùng uống ngụm nước trái cây cuối cùng: "Yên tâm, tôi sẽ trả lại thần tượng cho cậu."

"..." Trò đùa này không thể bỏ qua, cậu lo lắng một điều, "Nếu ở gần có trộm mèo, mà trường mẫu giáo này toàn là thú nhỏ, có nguy hiểm không?"

Hùng Hùng nói: "Cho nên đây là cân nhắc tăng cường tuần tra, hơn nữa..." Anh ta nhìn về phía ngoài bức tường nhà trẻ, "Trong nhà trẻ này có một số phụ huynh giàu có quyền lực, bọn họ cũng sẽ bảo vệ nơi này."

Trong số những vệ sĩ to lớn và mạnh mẽ bên ngoài, một người có thể đánh bại ba người.

Hùng Hùng bước đến bàn và nhặt con búp bê gấu lớn mà cậu mang theo, con búp bê cao gần bằng cậu.

Điền Chính Quốc nhìn viên cảnh sát mặt tảng băng đang ôm một con gấu bông mềm mại đáng yêu, nhất thời tâm tình có chút phức tạp.

Hùng Hùng liếc nhìn phía sau, nói: "Anh ta nhìn chằm chằm cậu đã lâu, cậu nên trở về đi."

Điền Chính Quốc quay đầu lại mới nhìn thấy Kim Thái Hanh đang ôm Chiêu Chiêu, đứng dưới mái hiên lớp học, từ xa quan sát cậu và Hùng Hùng.

Điền Chính Quốc chào Hùng Hùng và hai người tạm biệt.

Cậu sải bước về phía Kim Thái Hanh và Chiêu Chiêu, Chiêu Chiêu hôm nay không chỉ vượt qua nỗi sợ hãi mà còn rất phấn khích vẫy tay với cậu.

Kim Thái Hanh cười nói: "Cám ơn em vất vả."

Điền Chính Quốc lắc đầu trêu chọc nói: "Phục vụ các bạn nhỏ."

Chiêu Chiêu vui vẻ ôm cổ bố, ngượng ngùng cười.

Điền Chính Quốc chào hiệu trưởng trường mẫu giáo rồi cùng cha con về nhà.

Trên đường đi Kim Thái Hanh vẫn có chút lo lắng nên đã dạy bạn nhỏ Kim Anh Chiêu: "Con vốn đã làm rất tốt, nhưng tại sao túi khoai tây chiên cuối cùng lại lừa được con hả?"

Anh nhéo chiếc mũi nhỏ nhắn thanh tú của Chiêu Chiêu nói: "Bố sẽ mua cho con bao nhiêu khoai tây chiên tùy thích. Con không cần phải theo người khác."

Điền Chính Quốc ở một bên nói: "Vấn đề không phải là khoai tây chiên, mà là thẻ phiên bản giới hạn bên trong."

Cậu bé nào mà không thích sưu tập thẻ, cậu bé nào mà không thích đổi đồ chơi phiên bản giới hạn, ngay cả Điền Chính Quốc khi còn nhỏ cũng đã ăn mì khô cả tuần chỉ vì một tấm thẻ không lấy được.

Kim Thái Hanh sửng sốt nói: "Thật sao?" Anh tiếp tục nói với Chiêu Chiêu: "Không cần phải ghen tị. Bố đã mua lại toàn bộ nhà máy thực phẩm. Con có thể có bao nhiêu đồ chơi tùy thích."

Điền Chính Quốc cho rằng anh đang khoe khoang và trêu chọc đứa nhỏ nên không quan tâm, ba người lên chiếc Passat do Kim Thái Hanh lái xe cùng nhau về nhà.

Buổi tối, Điền Chính Quốc có chút thời gian rảnh rỗi, bắt đầu nghĩ tới con mèo Milian.

Chưa kể hung thủ đã đánh cắp con mèo như thế nào, nói về việc Milian có trở lại hình dạng con người sau khi bị trộm hay không, nếu biến lại và gặp kẻ trộm mèo thì sao?

Về mặt tích cực, tên trộm mèo phát hiện ra một người sống đột nhiên xuất hiện nên có thể sẽ để người đó đi, mặt khác xét theo nội dung tin nhắn gửi cho Milian thì tên trộm mèo là một kẻ biến thái, nếu phát hiện bí mật của một con mèo còn có thể trở thành gây ra hậu quả tai hại.

Cậu vô cùng khó chịu khi biết sự thật của vụ án nhưng không truy cứu kết quả, đặc biệt mục tiêu là con mèo nổi tiếng trên Internet mà mình quen thuộc, nhưng đội an ninh vẫn còn nhiều việc phải làm, cậu không thể bỏ công việc mà ở đây cho một vụ án khác.

Đại đội trưởng và chính ủy đối với cậu rất tốt, một tay đề bạt cậu, không thể nói điều đi là điều đi được.

Điền Chính Quốc ngựa quen đường cũ vào trang chủ của Milian, các fan đã tuyệt vọng rồi, thay vì tranh cãi họ lại lục lại những bức ảnh cũ của Milian và nói những gì họ đã bỏ lỡ.

Mức độ phổ biến đã giảm đi rõ rệt, một khi những blogger nổi tiếng trên Internet mất đi đầu ra, họ có thể dễ dàng bị thay thế bởi những thú cưng khác.

Điền Chính Quốc tìm thấy bức ảnh selfie của Quan xúc phân, người trong ảnh có môi hồng răng trắng, khi cười lộ ra răng nanh nhỏ, nếu nhìn kỹ thì cậu ta đáng yêu y như mèo ragdoll. Nếu vậy thì một cậu bé gặp một tên xã hội đen, khẳng định đánh không lại tên đó.

Cậu nhìn chằm chằm vào bức ảnh chụp hình người của Milian, Kim Thái Hanh lặng lẽ đi tới và khịt mũi khi nhìn thấy bức ảnh trên điện thoại.

Điền Chính Quốc giật mình nói: "Anh là mèo sao? Tại sao không phát ra tiếng động?"

Kim Thái Hanh nửa nheo mắt, mỉm cười tựa đầu vào cậu, cùng  nhìn điện thoại di động, nhận xét: "Cậu ta trông khá đáng yêu."

Anh nói: "Thì ra em thích loại như này."

Có ý gì? Ngay khi Điền Chính Quốc định nói, anh đã đưa tay ra, dùng ngón tay thon dài che màn hình điện thoại, dùng lực đẩy điện thoại ra, nói: "Hôm nay em vui lắm sao?"

Điền Chính Quốc suy nghĩ một chút, ngoài việc cuối cùng cũng biết được vụ án Mèo Ragdoll, hoạt động cùng bọn trẻ vào buổi chiều thực sự rất vui.

Kim Thái Hanh một tay đặt ở sau đầu cậu trên giường, tay kia bắt tay cậu, toàn thân ôm lấy Điền Chính Quốc, ấn thân thể cậu xuống, bao bọc trong lòng.

Nhìn thấy tư thế của anh, Điền Chính Quốc trừng mắt hỏi: "Gì đây? Muốn đánh nhau à?"

Kim Thái Hanh bội phục sát đất cái đầu gỗ của cậu, bình thản mỉm cười nói: "Chúng ta hãy tóm tắt lại một ngày của cảnh sát Điền nào."

Anh nắm lấy tay Điền Chính Quốc trong lòng bàn tay mình, chơi đùa với ngón tay của cậu, nhẹ nhàng xoa xoa kẽ hở giữa các ngón tay khiến cậu nổi da gà.

"Hôm nay cảnh sát Điền sờ vào đuôi con thỏ, vỗ nhẹ lên đầu con cáo nhỏ. Vừa nói chuyện với cha mẹ vừa bắt tay tổng cộng năm con thú nhỏ, lén nhặt một sợi lông đuôi ngựa."

Điền Chính Quốc: "..."đều bị nhìn thấy rồi sao?

Kim Thái Hanh ôn tồn lễ độ cười: "Còn không buông tha con thú bông của đồng nghiệp Hùng mà giả vờ đỡ nó, ôm trong ngực mềm lắm phải không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro