Chương 13 : Con thỏ của anh.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt: "Anh bạn à, danh sách của tôi chỉ thiếu mình anh thôi."

Lại đợi ba phút nữa, Jeon JungKook tiếp tục gửi lời mời kết bạn: "Anh bạn..."

Phía sau đính kèm một chuỗi các biểu cảm đáng thương.

Khi cậu ngỡ Kim Taehyung vẫn sẽ tiếp tục phớt lờ mình thì thông báo kết bạn thành công nhảy ra.

Jeon JungKook đổi một tư thế thoải mái, bắt đầu gửi tin nhắn cho Kim Taehyung.

Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt: "Anh à, hỏi anh một câu được không?"

Không ai trả lời cậu.

Ba mươi giây sau, Jeon JungKook lại tự động gõ thêm.

Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt: "Anh à, anh không trả lời, tôi sẽ coi như im lặng là đồng ý đấy."

Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt: "Anh à nếu một hôm anh tỉnh dậy."

Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt: "Phát hiện ra mình đang ở trong một căn phòng đỏ."

Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt: "Không có cửa sổ chỉ có cửa chính."

Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt: "Anh có biết anh đang ở đâu không?"

Đợi chừng một phút sau, Kim Taehyung trả lời: "?"

Jeon JungKook ấn màn hình thật lực, gõ ra câu mình đã chuẩn bị sẵn.

Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt: "Trong cúc của tôi đấy."

Gửi xong tin nhắn ấy, chẳng đợi Kim Taehyung phản ứng, Jeon JungKook nhanh nhẹn xóa anh khỏi danh sách bạn bè, thoát ra khỏi nick phụ dùng tạm nọ, đăng nhập lại vào nick chính KaKao "Jeon JungKook".

Trả đũa thành công, Jeon JungKook thấy sảng khoái hẳn, thậm chí còn tò mò không biết Kim Taehyung trông thấy mấy chữ "trong cúc của tôi đấy" sẽ có biểu cảm ra sao.

Nhất định là mây đen vần vũ, môi mím chặt, giận điên người.

Tâm trạng Jeon JungKook tức thì từ sấm sét mưa giông chuyển sang trời quang mây tạnh.

Biết anh tức tối, tôi liền khoan khoái!

Jeon JungKook vừa định đặt di động xuống chuẩn bị ngủ thì màn hình chợt sáng lên.

Kim Taehyung gửi tới hai tin nhắn hình ảnh, lần lượt là hai bức ảnh chụp màn hình.

Tấm thứ nhất là anh dùng KaKao Kim Taehyung tìm kiếm số di động riêng của cậu.

Tấm thứ hai là sau khi tìm theo số di động riêng nọ, xuất hiện một tài khoản tên gọi "Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt".

Đợi Jeon JungKook xem xong hai tin nhắn hình nọ, Kim Taehyung tiếp tục gửi tin nhắn văn bản tới.

Kim Khốn Nạn: "Lần sau lập nick phụ chửi người ta thì nhớ bỏ phần cho phép tìm kiếm bằng số điện thoại đi nhé."

Kim Khốn Nạn: "Đùa đủ chưa?"

Kim Khốn Nạn: "Chưa đủ thì tôi còn mấy ứng dụng khác đấy."

Kim Khốn Nạn: "Thông tin liên hệ bao năm nay chưa đổi đâu, cậu đùa nữa đi."

Jeon JungKook lướt tay trên màn hình, vẻ không thể tin nổi, sau khi xác định đoạn tin nhắn kia là thực, cậu chỉ muốn đâm đầu vào tường chết quách cho rồi.

Nhục quá đi mất.

Hai ID, hai lần log out...

Jeon JungKook đá lia lịa dưới chăn, nghĩ đến chuyện Kim Taehyung bên kia đang hí hửng, cậu lại nổi điên.

Đã thế này, cậu cũng chẳng cần sợ nữa...

Một giây sau, Jeon JungKook mở khóa màn hình, bắt đầu cào phím.

__________

Ở cao ốc Daegu, dù đã sắp mười một giờ đêm, trong phòng thí nghiệm vẫn sáng đèn.

Ngồi trước máy tính từ một giờ chiều, trừ lúc đi vệ sinh ra, ngón tay Kim Taehyung chưa hề rời bàn phím.

Mãi mới xong việc, sau khi từ nhà vệ sinh đi ra lần nữa, Kim Taehyung mới thấy đói bụng.

Từ khi chọn nghề này, anh luôn ăn uống thất thường, có khi bận bịu cả ngày không ăn cũng là bình thường, càng không kén cá chọn canh, nếu không có yêu cầu gì thì chỉ cần no bụng là được.

Kim Taehyung mở tủ đồ, lấy ra một hộp mì ăn liền, bóc ra rồi đổ gói gia vị vào, cho nước sôi, ngồi xuống so pha trong chỗ nghỉ ngơi, cầm dĩa lên rồi không cần biết mì đã chín chưa, cứ thế xúc lên nhét vào miệng.

Trong vòng năm phút, Kim Taehyung đã giải quyết xong hộp mì, đang định đứng dậy vứt hộp và dĩa đi, quay lại trước máy tính thì Min Yoongi chạy đến: "Kim Đại Ca à, cậu lại lên hot-search rồi..."

Kim Taehyung dửng dưng.

Anh chỉ có chút thời gian, ngủ còn chẳng đủ, hỏi đâu để tám đến phần mềm đầy tính giải trí ấy.

Min Yoongi: "Có điều, lần này không phải cậu lên một mình, cũng không phải lên với cậu Jeon, mà với Kyung-Hu."

Kim Taehyung đang chuẩn bị đứng lên từ từ quay sang nhìn Min Yoongi: "Kyung... cái gì?"

Chỉ trong ba giây Kim Taehyung đã quên phắt cái tên Min Yoongi vừa nói.

Min Yoongi: "Kyung-Hu, chính là nữ chính trong bộ phim mấy hôm trước công ty ta tổ chức đi xem ấy."

Kim Taehyung mất một chốc mới nhớ ra: "Bộ phim rác dài 116 phút mà em ngủ mất 115 phút 60 giây ấy hả?"

Min Yoongi: "Phải, chính là phim mà cậu ngủ suốt trong rạp ấy. Nữ chính trong phim đó nói là cô ta đang yêu đương mập mờ với cậu ..."

Kim Taehyung tưởng đâu như mình vừa gặp ảo thanh: "Đang gì cơ?"

"Yêu đương..." Min Yoongi chìa di động ra trước mặt Kim Taehyung: "Cậu tự xem đi. Chẳng biết tay paparazzi nào chụp được hai người ra vào Club 101 cùng lúc, cổ tay cô ta còn đeo đồng hồ của cậu."

Kim Taehyung lặng thinh, cúi đầu xem kỹ mẩu tin trên báo.

Chỉ mất nửa phút, anh đã hiểu ra ngọn ngành.

Tối qua quả thực anh đã đến Club 101 gặp cô mình là Kim Chung Cha, cô anh là Tổng Giám đốc KC-Ent, bây giờ họ đang bàn việc đầu tư vào một bộ phim nào đó, mấy công ty điện ảnh đều có mặt, anh cũng chẳng chú ý ai với ai lắm.

Cô cháu anh đã lâu không gặp nên có uống chút rượu rồi ngủ lại Club 101, sáng hôm sau lại vội đi, chẳng để ý đã mất đồng hồ.

Mãi tới khi Giám đốc Hyo của Công ty điện ảnh TH gọi điện tới, anh mới hay trong lúc đi rửa tay tối qua, mình đã đặt đồng hồ trên bệ bồn rửa tay.

Còn về phần chiếc đồng hồ đó từ tay Giám đốc Hyo sang tay cô diễn viên kia thế nào, thì phải hỏi anh ta rồi.

Kim Taehyung vừa lần tìm di động của mình vừa trả điện thoại lại cho Min Yoongi: "Yêu đương cái quái gì."

Kim Taehyung còn chưa kịp gọi điện cho Giám Đốc của công ty điện ảnh đó thì anh ta đã hay tin, vội gọi điện tới.

Kim Taehyung bắt máy, không nói câu nào, dửng dưng nghe anh ta xin lỗi luôn miệng.

"Thật sự xin lỗi anh Kim, là tôi sơ suất, tôi không cho nghệ sĩ của tôi biết đó là đồng hồ của anh, cô ta tưởng là đồng hồ của tôi nên mới cầm đeo. Giờ tôi đã cho người gỡ hot-search rồi. Đây cũng chỉ là hiểu lầm thôi, anh Kim à, nói thế nào thì cũng là lỗi của tôi, lần sau để tôi mời anh ăn bữa cơm tạ lỗi nhé..."

Kim Taehyung lạnh lùng ngắt lời: "Thôi đi, còn có lần sau nữa à, tôi sợ lần sau đi ăn cơm với anh thì không phải là yêu đương mập mờ với nghệ sĩ của anh nữa, mà lại thành yêu đương mập mờ với anh đấy "

"Anh Kim à, tôi là đàn ông đã có gia đình, sao có thể có tin yêu đương mập mờ với anh chứ." Giám đốc Hyo ngượng ngùng: "Anh bỏ qua cho, đừng để bụng nhé."

Kim Taehyung ngắt lời lần nữa: "Làm anh thất vọng rồi, tôi đã để bụng là đào sâu chôn chặt không bỏ qua đâu."

Giám đốc Hyo bị chặn họng liền hai lần, run rẩy vắt óc nghĩ cách nói tiếp.

Tiếc rằng Kim Taehyung chẳng muốn lằng nhằng với anh ta nữa: "Nếu là do nghệ sĩ của anh khơi ra thì bảo cô ta ra mặt giải quyết đi..."

"Được rồi, được rồi." Giám đốc Hyo vội vàng nhận lời, sau đó lại rụt rè hỏi: "Nhưng mà bao giờ hả anh Kim? Kyung-Hu nhiều quảng cáo lắm, đều ký xong cả rồi, nếu bây giờ vi phạm hợp đồng e rằng sẽ phải trả rất nhiều tiền bồi thường. Anh xem có thể cho một thời gian cụ thể không..?"

"Thời gian cụ thể không quan trọng, quan trọng là muốn các vị mất nhiều tiền đó." Dứt lời, Kim Taehyung cúp máy. Thấy Kim Taehyung nói điện thoại xong. Min Yoongi lập tức sấn lại: "Cậu bảo liệu Jeon JungKook đã thấy tin này chưa?"

Kim Taehyung chẳng buồn nhìn Min Yoongi, sải bước đi đến máy tính.

Min Yoongi lẽo đẽo theo sau: "Tôi nghĩ là rồi, dù sao cậu ấy và Kyung-Hu cũng cùng ngành, bọn họ còn rất quan tâm tới mấy tin đồn nhảm. "

Kim Taehyung kéo ghế ngồi xuống.

Min Yoongi chống tay lên lưng ghế, khom người xuống: "Nói nghe, lần trước ở Club 101, tôi đã xua tất cả mọi người đi, tạo cho cậu thời cơ tốt như thế, cậu và Jeon JungKook có xảy ra chuyện gì không hả? Ví như cậu mượn rượu tỏ tình, và say rồi hôn hít gì đó."

Kim Taehyung lườm Min Yoongi: "Cút đi"

"Kim Chó, cậu chán thật đấy, hôm ấy để làm cậu bất ngờ, tôi phải giả vờ say gửi tin nhắn cho Jeon JungKook, vắt óc mãi mới viết được, một câu mười chữ viết sai đến tám kia kìa?"

Kim Taehyung nhỏm dậy.

Min Yoongi "chụt chụt" một tiếng rồi chuồn thẳng.

Kim Taehyung ngả người ra ghế, nhìn những dòng code chi chít trên màn hình, chẳng bụng dạ nào mà làm việc nữa.

Lát sau anh cầm di động lên, tải app về.

Nhờ trí nhớ siêu phẩm của mình, anh đăng nhập vào nick X duy nhất mà mình có: Trưởng fanclub toàn cầu của Jeon JungKook.

Năm năm trước, những dòng trạng thái mà cậu ép anh đăng vẫn còn nguyên.

Lướt màn hình xem xuống dưới, lời chia sẻ lại các nội dung liên quan đến cậu cũng đều là khẩu hiệu người hâm mộ của cậu: "Em và ngân hà đều đem cất giấu, quãng đời còn lại bên Binggrae mãi không rời."

Lướt đến cuối cùng, anh chợt nhận được tin nhắn. Tin nhắn từ một nick phụ gửi đến, nội dụng toàn là chửi mắng anh, chỉ nhìn qua anh đã nhận ra ID của nick phụ nọ, Tiểu Điện Hạ gì chứ...

Yêu Tinh Tác Quái lại tác quái rồi...

Có điều cậu chàng hôm nay cũng gớm lắm, từ app X sang tận KaKao.

Cậu muốn tác quái thì anh chiều.

Cậu add KaKao của anh, anh cố ý không đồng ý hai lần, đồng ý rồi lại cố tình lờ cậu đi, mặc cho cậu làm trò.

Có điều lần này cậu chàng cũng thông minh hơn, sau khi mắng anh trên KaKao, lập tức hủy kết bạn.

Anh chủ động kết bạn với cậu, cậu lờ đi, anh bèn chuyển qua tin nhắn văn bản, gửi tin nhắn cho cậu.

Không ngoài dự đoán, mười phút sau, cậu nhóc hai lần bị anh vạch mặt đã hết sạch kiên nhẫn, trực tiếp ra mặt.

Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt: "Anh biết quái gì, tôi cố tình để anh biết đấy!"

Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt: "Tôi chửi anh đấy!"

Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt: "May mà anh không ở trước mặt tôi đấy, nếu anh ở trước mặt tôi bây giờ, thử xem tôi có trị anh không."

Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt: "Tôi chỉ muốn chửi người, không thèm chửi anh!"

Nhìn một tràng tin nhắn bật ra trên màn hình, Kim Taehyung phì cười.

Vốn đang bực bội vì tin đồn vớ vẩn với cô ả diễn viên kia, anh chợt thấy thoải mái hẳn.

Chẳng hiểu sao anh lại nhớ đến nick phụ KaKao mà cậu dùng để add mình. Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt.

Con Thỏ Ôm Chặt Củ Cà Rốt...

Tại sao lại không phải là Con Thỏ Ôm Chặt Kim Taehyung hay là Con Thỏ Ôm Chặt Anh kia chứ?

Trước kia, cậu quả thực là... Con thỏ luôn ôm chặt anh, con thỏ của anh.

Ngón tay Kim Taehyung lướt trên màn hình, bỗng nhớ lại năm năm về trước.

.
.
.

Kim Taehyung chạy đến Seoul để trốn khỏi cuộc hôn nhân sắp đặt nên không muốn thuê nhà chung với ai cả, nhất lại là một cậu bé chưa đến tuổi thành niên.

Về sau nghĩ lại, anh vừa nhìn đã bị sắc dụ nổi lòng tham, bằng không anh cũng chẳng mềm lòng trước những lời nài nỉ của Min Yoongi mà để cậu vào ở.

Sau khi gật đầu chấp nhận, anh đi thẳng về phòng tiếp tục ngủ bù.

Căn nhà ấy hơi cũ, cách âm kém nên anh nghe rõ mồn một tiếng Min Yoongi liến thoắng nói chuyện với cậu bé nọ, không sao ngủ nổi, song cũng chẳng buồn dậy, cứ thể nằm nghe họ nói chuyện.

Giọng cậu bé khá nhỏ, anh không nghe rõ, nhưng qua lời Min Yoongi, anh được biết cậu tên Jeon Geun.

Nửa tiếng sau, Min Yoongi mới đẩy cửa phòng anh, xun xoe bước vào: "Kim Đại Ca, đại ân đại đức của người con nhớ kỹ trong lòng. Chỉ cần con và em trai bé bỏng có thể được bên nhau, kiếp sau con sẽ làm trâu ngựa đền ơn người."

"Em trai nhỏ này của tôi đáng yêu quá đi mất, tên cũng hay nữa. Jeon Geun, Jeon Geun, Geuniee..."

Chẳng biết là vì thiếu ngủ, nghe Min Yoongi lải nhải nhức cả đầu hay thấy bực vì Min Yoongi cứ luôn miệng Geunie, Geunie, anh vơ ngay cái gối đập vào mặt anh ta: "Anh đến từ đầu thì cút về chỗ đó đi."

"Rồi rồi." Sợ Kim Taehyung đột ngột giở quẻ đuổi em trai mới đến đi, Min Yoongi vội chuồn ngay.

Không còn Min Yoongi, trong nhà yên tĩnh hẳn, anh nằm trên giường một lúc thì thiếp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro