Chương 13: Drama lên sóng (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mẹ ơi! Đau quá!" Jeon Jungkook kêu lên, ôm lấy vai lùi lại hai bước.

Kim Taehyung thấy điệu bộ của cậu như thế thì vô cùng sợ hãi, lo lắng hỏi: "Cậu không sao chứ?".

Ai bảo là không sao cơ chứ! Hắn đâm vào cậu mạnh như vậy cơ mà. Cậu có cảm giác như xương vai của mình sắp vỡ vụn đến nơi rồi:)).

"Jeon Jungkook." Kim Taehyung thấy cậu không nói gì, càng lo lắng hơn. "Không phải là cậu bị va mạnh quá nên biến thành kẻ ngốc rồi chứ?"

Hắn mới bị va mạnh mà biến thành kẻ ngốc thì có! Jeon Jungkook ngẩng đầu lên định mắng cho hắn ta một trận, bỗng nhiên nhận ra sự lo lắng trong đáy mắt hắn ta.

Hắn là đang lo lắng cho cậu sao? Cũng phải! Hắn khiến cậu bị đau bụng nửa ngày trời, sau đó lại va vào vai cậu, bất kỳ ai trong hoàn cảnh này cũng sẽ cảm thấy ân hận. Nhưng cậu không thể dễ dàng tha thứ cho hắn được, cậu vẫn chưa quên bộ dạng của cậu thành ra như thế này là do ai gây ra.

Nghĩ đến đây, Jeon Jungkook quyết định sẽ tương kế tựu kế, hành hạ Kim Taehyung một trận, nếu không cậu sẽ không còn là Jeon Jungkook nữa.

Không biết là tai họa sắp đổ xuống đầu mình, Kim Taehyung quỳ gối xuống trước mặt cậu, hỏi với giọng đầy quan tâm: "Cậu đừng sợ! Có cần gọi 120 không?".

Gọi 120 cái gì? Hắn ta nghĩ cậu là một bình hoa yếu ớt sao? Mặc dù cậu gầy gò nhưng ít nhất vẫn có thể đứng thẳng được.

Cậu suy nghĩ một hồi rồi bắt đầu thực hiện kế hoạch báo thù của mình. Cậu giả vờ ôm lấy bụng. "Kim Taehyung, bụng tôi rất đau, đầu óc choáng váng."

Sự thật là sau khi nghỉ ngơi, bụng cậu không còn đau nữa và cậu cũng cảm thấy khỏe hơn nhiều. Nhưng để giả vờ giống y như thật, Jeon Jungkook ôm lấy thái dương, từ từ khuỵu gối dựa vào tường.

Kim Taehyung tin là thật, không còn để ý đến việc hắn đang căm ghét cậu, đưa tay ra dìu cậu.

"Cậu có cần nghỉ ngơi một chút không?"

"Có, nhưng chân mình mềm nhũn ra rồi, e rằng không thể đi được." Thông thường, lúc này người đó nên nói: Thế thì để tôi cõng cậu! Tên ngốc trước mặt chắc không phải là ngoại lệ? Nói đi! Mau nói đi! Đúng dịp cậu vừa mới tăng được hai cân, hy vọng có thể làm cho hăn ta mệt đờ!

"À, thế này đi, cậu cứ ngồi nghỉ ở đây một lát." Nói xong, Kim Taehyung dìu cậu ngồi lên nắp bồn vệ sinh. Jeon Jungkook chau mày trách móc: "Cậu để người bệnh ngồi nghỉ ở trong nhà vệ sinh à?".

Kim Taehyung ngại ngùng xua tay, nói với giọng không thoải mái: "Vốn dĩ tôi nghĩ phải đưa cậu ra phòng khách, nhưng cậu lại không đi được, tôi cũng không còn cách nào khác".

Tôi không đi được, lẽ nào cậu không thể cõng tôi sao? Jeon Jungkook thầm rủa trong lòng. Nét mặt lại thể hiện rõ sự mềm yếu, cậu nhẹ nhàng nói: "Mặc dù vậy, không khí trong nhà vệ sinh không tốt cho người ốm, đúng không? Còn nữa, tôi không đi được nhưng cậu có thể mà! Tôi bị đau bụng là do cậu, cậu không thể làm gì cho tôi sao?".

Kim Taehyung nghiêng đầu suy nghĩ, cảm thấy cậu nói cũng có lý nên thật thà nói: "Có cần tôi lấy cho cậu nước xịt nhà vệ sinh không:))))))))?".

Hai mắt Jeon Jungkook tối sầm lại. Cậu muốn cầm gạch đập vào đầu hắn ta rồi đâm đầu vào tường.

Hóa ra cậu bé này không quen roi vọt, nhã nhặn với hắn ta cũng vô dụng.

Thế là Jeon Jungkook không vòng vo nữa, nói thẳng thừng: "Bạn Kim, tôi không muốn ở trong nhà vệ sinh, cậu cõng tôi ra phòng khách được không?".

---Còn tiếp---

Tui trốn các cậu hơi lâu:)) Dạo này tui lười quá, nằm dài nằm dọc ở nhà, còn bị khóa máy tính nữa=)) Nên hôm nay tui đăng chap mới rồi đây:> Từ chap sau sẽ là chap dài hơn bình thường nhaa

Soát lỗi chính tả giúp tui nhé, tui cảm mơnnn>33

19/06/2022 - RaineeCloudyy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro