4-Xem thường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kẻ ngồi nghịch bút, lúc thì ngủ gật ,lúc lại lén bấm điện thoại chơi game này kia. Kẻ thì tay cầm bút viết lia lịa ,tai thì chăm chú nghe giảng bài. Hoàn toàn trái ngược nhau về tính cách và cả ngoại hình.

Jeon Jungkook chán nản nhìn cả đóng công thức được viết gọn trên bảng rồi lại nhìn sang Kim Taehyung, thật sự rất ngứa ngấy tay chân đấy. Bởi vậy cậu liền thẳng chân đá một phát vào ghế hắn...hình như lần này hơi mạnh thì phải. Kim Taehyung ngã ầm xuống đất, tất cả ánh mắt của mọi người trong lớp dán chặt vào người hắn. Cậu hoảng loạn đỡ Kim Taehyung ngồi dậy.

"Mày đéo biết chửi lại bọn nó hay đánh tao à?"-Miệng nhỏ tò mò hỏi.

"Không đáng để tôi quan tâm"

Câu trả lời của hắn vô cùng ngắn gọn nhưng chứa đầy sự xem thường của hắn dành cho cậu. Với cậu những kẻ như hắn thật sự rất quái dị, làm sao một con người có thể sống chỉ để học được thôi vậy. Nhưng đối với Kim Taehyung kiểu người như Jeon Jungkook...ừm rất trẻ trâu.

Jungkook cũng không ngu đến mức không biết câu nói đó có ý xem thường mình liền chế giễu hắn.

"Tên quê mùa, xấu xí như mày không đủ tư cách phán xét tao."-cậu lẩm bẩm.

Cứ thế 1 tháng cậu ngồi cùng bàn với hắn đã trôi qua một cách không mấy vui vẻ. Cách đây hơn một tuần Jeon Jungkook đã đánh 1:1 với hắn, với tư cách là một thằng đàn ông cậu sẽ không bao giờ cho phép mình thua cuộc. Và kết quả thì khỏi phải nói, Kim Taehyung bị đánh đến mức nhập viện.

"Jeon Jungkook!!!con có thôi đi không?học không lo học, suốt ngày đánh nhau, ăn chơi lêu lỏng chả ra hệ thống gì. Thằng bé Taehyung vừa về nước đã đánh con người ta bầm dập...cũng may, thằng bé không tính toán mà nói đi học về bị lũ côn đồ chặn đường trấn lột...không nhờ giáo viên chủ nhiệm con nói thì ba mẹ cũng không biết vụ này."-mẹ Jeon tức giận không thôi liền mắng cậu một trận.

"Không nhờ thằng bé...thì gia đình mình biết ăn nói với ông Kim sao đây con?"-Mẹ Jeon thở dài vài tiếng.

Jeon Jungkook chỉ biết im lặng nghe mẹ mắng, đúng là cậu sai thật...nhưng mà tất cả là do tên Kim đó hết mà nên là người sai phải là hắn mới đúng.

Và hôm nay ,là ngày hắn trở lại trường học. Ba mẹ cứ bắt cậu phải đi xin lỗi hắn, cũng đành chịu thôi mất mặt một tí cũng không sao.

"Vụ hôm đó cho tao xin lỗi dù người sai là mày. Yên tâm tao không để bụng đâu"-Jungkook khinh bỉ nói.

Kim Taehyung không thèm trả lời lại, môi hắn hơi nhếch lên...xem ra thằng nhóc này bố láo hơn hắn nghĩ.

Đúng là tên này bị thần kinh thật rồi...

Tối hôm đó, cậu lại tiếp tục bị mẹ Jeon mắng cho một trận vì thành tích học tập quá kém cỏi của mình.

"Jeon Jungkook ,con là muốn mẹ tức điên lên mới vừa lòng sao? Cô chủ nhiệm của con nói với mẹ rồi. Nguyên tuần đi học được vài ba hôm còn lại đều dành thời gian ăn chơi, đua xe, quen bạn gái!!!"-mẹ Jeon tức đến không đứng vững nỗi.

"Mẹeeee à ,con cũng đâu muốn đâu do việc học quá áp lực."

"Tôi bó tay với cậu luôn rồi...haizzz tôi nhờ thằng bé Taehyung dạy kèm cho cậu rồi thằng bé cũng đã đồng ý. Tốt nhất cậu nên nghe theo ,dám làm gì Taehyung thì cậu coi chừng ông già này!"- Ông Jeon từ đâu đi ra bất lực nói.

"Cái gì??con không chịu đâu!"

"Không chịu cũng phải chịu!"-Nói rồi ông Jeon và bà Jeon liền rời đi để lại một con thỏ xù lông đứng đó.

"Con mẹ nó...đúng là oan gia ngõ hẹp."
Au:thvcaconnn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro