3: Bị Phạt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là buổi học thứ hai, 6 giờ 30 phút sáng Jeon Jungkook chuẩn bị quần áo gọn gàng, ngồi ăn sáng phía dưới nhà cạnh bố mẹ, Jeon Jungkook phân vân giữa việc nói hoặc không, cậu cứ ăn chầm chậm mãi cho đến khi mẹ cậu hỏi chuyện.

- Jungkook sao không ăn mau đi rồi đi học

Mẹ của cậu là Le Hana, bà năm nay 40 tuổi nhưng nhan sắc vẫn rất còn trẻ trung, bà là chủ tiệm của một tiệm trang sức ở Seoul.

- Mẹ..

Tuy là ở trường hổ báo như thế nhưng khi ở nhà với bố mẹ thì Jungkook như một con thỏ ngoan ngoãn vậy, thẩm chí còn không dám cãi lời bố mẹ.

- Có chuyện gì sao lại ấp a ấp úng?

Bố cậu lên tiếng, ông là Jeon Junghyun năm nay 42 tuổi và là chủ tịch của một tập đoàn lớn.

- Con muốn xin phép bố..bố cho con chuyển trường được không bố?

Jeon Junghyun bỏ tờ báo mình đang đọc xuống nhìn cậu con trai nhỏ trước mặt, hai năm trước nghỉ học vì lí do riêng nên ông cũng đã cho nghỉ, nhưng năm nay lại đòi chuyển trường, chẳng lẽ đi học ai bắt nạt con trai ông à?

- Nói cho bố biết lí do

-...

- Hửm?

- Con hong thích giáo viên mới đâu bố

- Trường có giáo viên mới à con?

- Dạ

Jeon Jungkook gật gật đầu, bắt đầu nũng nịu năn nỉ.

- Bố ơi, nha bố..

- Có khó lắm không?

- " Dạ khó, khó ưa "

Tuy nhiên Jeon Jungkook chỉ dám nói trong lòng.

- Dạ thì..

- Thôi không chuyển đi đâu hết! Học hết năm cho bố!

Jeon Jungkook nghe xong liền thể hiện dấu chấm hỏi to đùng, cậu muốn chuyển trường nhưng bố cậu lại không cho..

- Ơ bố...

- Học năm nay cho bố, không có chuyển đi đâu hết

-...

.

.

_______

12C

* Cạch *

Jeon Jungkook đến lớp với tâm trạng không được vui vẻ, cậu năn nỉ suốt mười mấy phút mà bố cậu vẫn không cho, chẳng lẽ lại phải chạm mặt với tên đó một năm sao..

- Nhìn mặt anh là em biết chuyện gì nữa rồi đó

- Hôm qua còn sớm mà trốn về luôn, bỏ tụi em luôn

- Rồi anh quyết định sao anh Jeon

- Làm gì mặt anh bí xị như vừa giẫm shit vậy anh..

- Chuyện gì thì mình từ từ giải quyết anh Jeon à...

Jeon Jungkook mím môi, để cặp xuống ghế, vừa vào lớp thôi bọn nó đã lải nhải bên tai, chuyến này cậu phải trút giận lên từng đứa một cho hả dạ.

- Bây im hết cho tao!

-...

-..?

-..??

-???

-...

-...??

Cả đám im bặt, nếu bây giờ mà đứa nào nói câu nào nữa chắc sẽ bị ăn đấm ngay thôi, chơi chung với nhau mấy năm bọn nó cũng biết tính cậu, càng ngày càng nóng.

- Sao bây không nói gì?

Nếu như người ngồi trước mặt bọn nó không phải tên Jeon Jungkook thì đã bị đánh từ lâu, vừa bảo mọi người im xong bây giờ lại bảo không nói gì, cũng may cậu tên là Jeon Jungkook đấy nhé!!!

- Tự nhiên mồm bọn em bị đơ anh à

- Đang vậy nè anh, tự nhiên cái vậy đó

- Anh không hiểu cảm giác của tụi em đâu

- Lỗi tụi em hết á anh

- Bọn em là nơi để anh trút trận sao...

Bọn nó nói trêu chọc cậu với vẻ mặt giả bộ ấm ức để cậu biết cậu vừa lớn tiếng với bọn nó trong khi bọn nó chưa làm gì cậu..

- Thôi, tao xin lỗi. Tao kể bọn mày ngh...

* RENG RENG*

Tiếng chuông vào lớp khiến Jeon Jungkook phải dừng lại câu chuyện của mình giữa chừng, còn chưa kịp ấp a ấp úng tiếng nói của mình thì tất cả tụi nó đã về hết chỗ ngồi. Cậu dặn lòng mình là phải kìm nén, không sao cả.. nhưng cậu đang muốn nói lắm rồi!

Hai tiết đầu tiên là toán, cũng là môn mà Kim Taehyung dạy.

* Cạch *

Đúng 7 giờ 15 phút khi chuông vừa reo thì hắn lập tức có mặt ở lớp, người ta đồn rằng lúc trước ở trường cũ hắn dạy, hắn đều đi đúng giờ, dạy rất nghiêm khắc, lúc nào cũng tươm tất từ đầu đến chân, hắn năm nay chỉ mới 25 tuổi và hiện tại chưa có người yêu.

Kim Taehyung hôm nay mặc cái áo sơ mi đen và một chiếc quần tây đen, mái tóc 7/3 một bên vuốt ngược ra sau nhìn trông điển trai và một chút nghiêm khắc trên gương mặt.

- Học sinh!

Lớp trưởng nói lớn, lập tức mọi người đều đứng dậy nghiêm chỉnh để chào Kim Taehyung.

- Thầy chào các em, ngồi xuống hết đi

Kim Taehyung cười nhẹ, gật đầu và nhanh chống đi đến bàn giáo viên.

.

.

.

Tiết học cũng nhanh chống trôi qua được 45 phút, Kim Taehyung giảng bài vừa xong thì cho tất cả học sinh phía dưới thời gian 15 phút để giải và cũng đã gần hết thời gian. Hắn nhìn một lượt xung quanh, rồi nhìn chúng ngay cái đầu tròn ủm đang ngồi giải bài tập chưa xong kia thì nhếch mép.

Kim Taehyung cầm lên một viên phấn trắng, đi đến gần cái bảng lớn, kẻ lên ba đường.

Bọn học sinh phía dưới bắt đầu hồi hộp, ba đường kẻ bốn mạng người...

- Các em giải bài xong hết chưa nhỉ?

Kim Taehyung cầm cây thước nhỏ, đi xuống từng dãy để kiểm tra, một trong số đó hắn cũng gật đầu hài lòng.

- Thầy sẽ gọi bốn bạn ngẫu nhiên, ai có tên thì lên bảng nhé?

Cả lớp dường như im bặt, không gian yên ắng dường như không nghe thấy gì, chỉ chờ mỗi vị thầy giáo trẻ lên tiếng.

- Park Jiha

- Lee Min

- Kim YoungJu

Ba cái tên được đọc lên đang lần lượt đi lên bảng, còn một bài và một cái tên nữa, Kim Taehyung hiện tại đang đứng ở tổ bốn và hiện đang đi xuống gần bàn cuối nơi mà Jungkook đang ngồi, nhưng Jungkook có sợ hắn đâu? Tuy là cậu chưa làm xong đến bài đó..

Jeon Jungkook có nghe ba cái tên kia rồi, cậu vẫn đang tập trung làm bài còn lại cuối cùng, cậu chỉ mới giải được phân nửa và chưa xong. Nếu như khi nãy gọi cậu lên làm một trong ba bài cũng được vì cậu đã giải xong, còn bài này thì vẫn chưa xong, nếu như hắn gọi tên cậu thì cậu sẽ đánh hắn ngay tại chỗ luôn mất!

- Em lên làm đi

Kim Taehyung gõ gõ vào bàn học của Jungkook, hắn không gọi tên mà đi thẳng đến chỗ cậu ngồi.

Jeon Jungkook ngẩn đầu nhìn hắn, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

- Mau đi em để hết giờ của thầy

Kim Taehyung cố ý nhắc lại lần hai, hắn muốn trêu ghẹo cậu, nhìn bài tập cậu đang tính là biết cậu chưa làm xong mà.

- E..em?

Jeon Jungkook chớp chớp mắt, gương mặt thể hiện sự khó hiểu, nhưng ngay sau đó cũng đứng dậy. Cậu lườm Kim Taehyung một cái sau đó mới đi lên bảng.

- Các em còn lại tập trung giải bài tập đi nhé!!

.

.

Sau khi chờ khoảng 5 phút thì cũng có bạn bỏ phấn xuống và xong bài, lần lượt theo đó cũng về nhưng chỉ còn mỗi Jeon Jungkook còn đứng đó.

- 3 bạn kia làm đúng rồi đó, thầy sẽ cộng điểm

Kim Taehyung đi đến bài của Jeon Jungkook đang giải được một nửa, hắn đứng sau lưng và tiến gần lại cậu, rõ là cậu cũng rất cao nhưng khi đứng gần với hắn thì hắn lại cao hơn cậu một chút.

- Không làm được à?

Kim Taehyung nói nhỏ vào tai Jungkook chỉ vừa đủ hai người nghe thấy, trong hắn bây giờ đáng ghét vô cùng.

- Có cần thiết phải đứng gần như vậy không?

Jeon Jungkook né tránh, cậu muốn kết thúc bài toán này nhanh nhất có thể

- Jeon Jungkook về chỗ đi, cuối giờ ở lại gặp tôi

Chưa kịp suy nghĩ đến phần tiếp theo của bài toán thì bị hắn nói một câu khiến cậu phải đứng hình, hắn lại muốn giở trò gì đây?

.

.

______

😒

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro