XXV

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

158

【 Kim Thái Hanh 】: Cậu ăn xong chưa?

Tôi tiện tay nhắn lại.

【Điền Chính Quốc 】: Xong rồi.

【 Kim Thái Hanh 】: Vậy sao cậu chưa về ký túc xá?

【Điền Chính Quốc 】: Không muốn gặp cậu chứ sao, sợ cậu lại nổi điên nữa.

【 Kim Thái Hanh 】:! !

【 Kim Thái Hanh 】: Xin lỗi, lúc nãy tớ không kìm được nên dọa cậu sợ.

【 Kim Thái Hanh 】: Đọc xong bài đăng, biết cậu có lẽ đã thích tớ nên nhất thời nhịn không được.

【Điền Chính Quốc 】: Ai nói tớ thích cậu hả!? Tớ chỉ đặt câu hỏi thôi chứ có nói thích cậu đâu!

【 Kim Thái Hanh 】: Netizen nói thế mà, cậu không đọc bình luận à? Tớ chụp lại hết rồi, gửi cho cậu đọc nhé?

"! ! " Phắc, Kim Thái Hanh cũng chụp lại sao?!

【Điền Chính Quốc 】: Không cần đâu! !

【Điền Chính Quốc 】: Tóm lại là sắp tới tụi mình đừng liên hệ gì hết, chờ tớ nghĩ rõ ràng rồi tính sau.

【 Kim Thái Hanh 】: Hôn cũng không được sao?

【Điền Chính Quốc 】: Có nhầm không vậy?! Đây là cái không được nhất đó!

【 Kim Thái Hanh 】: Nhưng tụi mình ở chung ký túc xá mà, không liên hệ đâu có được.

Chậc, Kim Thái Hanh nói cũng đúng, dù sao ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp.

Nghĩ vậy tôi cố thuyết phục hắn.

【Điền Chính Quốc 】: Vậy! ! Phiền cậu về chung cư ở đi.

【 Kim Thái Hanh 】: Không muốn.

Hừ, tên này bình thường toàn nói "Được, nghe lời cậu", thế mà giờ lại từ chối thẳng thừng như vậy.

【Điền Chính Quốc 】: Vậy thế này đi, chúng ta cùng lùi lại một bước, trước khi tớ nghĩ rõ ràng cứ xem nhau như bạn cùng phòng bình thường thôi, đừng làm chuyện gì vượt quá quan hệ bạn cùng phòng được không?

Nhắn xong đợi một hồi bên kia mới trả lời.

【 Kim Thái Hanh 】: Ừ, cậu đừng làm ngơ tớ là được rồi.

【Điền Chính Quốc 】: Ừm! !

Nói tới nói lui, cuối cùng tôi vẫn bại trận!

159

Một lát sau, tôi mở diễn đàn ẩn danh ra đọc lại lịch sử trò chuyện với【g5d6o4gpu1】.

Tôi đọc hết từ đầu từ cuối, quá trình này có thể nói là xấu hổ không biết để đâu cho hết, tên Kim Thái Hanh hư đốn này thế mà giả vờ giả vịt với tôi lâu như vậy, còn cố tình nhắn mấy câu đồi trụy kia cho tôi đọc nữa, đúng là đáng ghét mà.

Nhưng ngẫm lại Kim Thái Hanh không giống kiểu người sẽ trò chuyện với người lạ trên mạng nhiều như vậy, còn bộc bạch hết mọi phiền não trong chuyện tình cảm với tôi, sao lúc đầu tôi không nghĩ ra điểm này chứ! Còn lấy vải thưa che mắt thánh nữa.

Tôi bực bội cáu kỉnh một mình, chẳng bao lâu sau lại nhớ tới nụ hôn trong phòng vệ sinh, tôi đưa tay sờ môi, dường như trên đó vẫn còn lưu lại xúc cảm của Kim Thái Hanh, khác với hai lần trước, đây là một nụ hôn sâu tràn ngập dục vọng khiến cả thể xác lẫn tinh thần tôi đều trở nên kỳ quái.

Phắc, lần này thì toang thật rồi.

160

Tôi ở quán net đến chiều mới về lại trường.

Ký túc xá vắng hoe, à không, cửa phòng vệ sinh đóng kín, bên trong vọng ra tiếng nước róc rách, chắc có người đang tắm.

Tôi cũng không nghĩ nhiều vì giờ phút này ánh mắt tôi đã bị hai hộp cơm giữ nhiệt trên bàn mình thu hút, chuyện này là sao? Ai để nhầm chỗ à?

Tôi đang thắc mắc thì cửa phòng tắm bật mở, Kim Thái Hanh mới tắm xong cầm khăn lau tóc đi ra ngoài.

Vừa thấy hắn, tôi chẳng biết làm sao nên vội vàng nhìn lảng đi chỗ khác.

Im lặng một hồi, vì quá tò mò nên tôi vẫn phá vỡ cục diện bế tắc mở miệng hỏi: "Trên bàn tớ có hai hộp cơm, cậu biết ai để không?"

"Tớ đấy.

" Kim Thái Hanh vừa nói vừa đi tới chỗ tôi.

Nhìn giọt nước trên tóc mái hắn nhỏ xuống sống mũi cao thẳng rồi trượt vào cổ áo, tôi có chút khẩn trương.

"Cậu! ! Cậu để trên bàn tớ làm gì?" Tôi ấp úng hỏi.

"Vì một phần là của cậu, một phần là của tớ, tớ muốn ăn chung với cậu.

" Giọng nói trầm thấp của Kim Thái Hanh truyền vào tai tôi.

Tôi định nói dối mình ăn rồi nhưng đúng lúc đó bụng tôi kêu ọc ọc.

Phắc!

161

Hiện giờ tôi và Kim Thái Hanh đang ngồi cạnh nhau, ăn cơm chung là hành vi bình thường của bạn cùng phòng bình thường nên tôi chẳng có chút áp lực nào mà gắp một miếng thịt kho tàu bỏ vào miệng, vị giác lập tức bị hương vị thơm ngon này chinh phục.

"Thịt kho tàu này ngon quá! Cậu mua ở đâu vậy?" Tôi vừa ăn vừa khen.

Kim Thái Hanh chậm rãi nói: "Tớ tự làm đấy, nếu cậu thích thì ngày nào tớ cũng làm cho cậu ăn hết.

"

"! ! Cậu về chung cư nấu rồi mang tới đây à?" Tôi thảng thốt.

Kim Thái Hanh đáp: "Ừm, lần trước cậu đến nhà tớ đã định nấu cho cậu rồi, tiếc là hôm đó cậu chạy nhanh quá.

"

Ha ha, còn không phải vì hôm đó tớ phát hiện cậu là gay nên mới vội đánh bài chuồn sao.

Nhưng tài nấu nướng của Kim Thái Hanh quả là rất cao siêu, ba món mặn một món canh đều ngon cực kỳ.

Ăn tối xong, nghĩ mình ăn ké người ta nên tôi giúp Kim Thái Hanh rửa hộp cơm, kết quả rửa xong đưa cho hắn, tên này bưng hộp cơm thốt ra một câu: "Hai hộp cơm này tớ không nỡ dùng nữa đâu, phải cất thật kỹ mới được.

"

"! ! "

Đại ca à, không cần phải vậy đâu.

162

Ban đêm mưa gió bão bùng, mấy bạn cùng phòng khác cũng lần lượt về ký túc xá, Kim Nam Tuấn thảm nhất, cả người đều ướt sũng.

"Đậu móa, cái thời tiết mắc toi này nói mưa là mưa, hại ông đây ướt hết quần sịp rồi!" Kim Nam Tuấn vừa nói vừa cầm đồ vào phòng tắm.

Còn Phác Chí Mẫn luôn sợ sấm sét run rẩy ôm con thỏ bông ngồi cạnh nhìn tôi chơi game.

Phác Chí Mẫn vừa vỗ vai tôi định nói gì đó thì Kim Thái Hanh đột nhiên đến gần hỏi tôi: "Điền Chính Quốc, tớ sợ sấm chớp quá, đêm nay tớ ngủ chung với cậu được không?".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro