1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

______

Taehyung cảm thấy cái thằng nhóc học cùng lớp với hắn quả thật khó ưa. Ngoài cái mặt dễ coi ra thì người lùn một mẩu.

Hai người là bạn học của nhau, tính từ hồi mẫu giáo đến giờ cũng đã hơn mười năm rồi đấy. Nhưng mà Kim Taehyung không thích cậu ta chút nào hết. Điều này là chắc chắn.

Nhìn Taehyung xem. Ai gặp hắn chả liền vội vàng đánh giá:

"Woa, đây đúng là con nhà người ta bước ra từ huyền thoại."

Đẹp trai, thư sinh, an tĩnh, con ngoan trò giỏi, toàn thân tỏa ra là cả một "bầu trời tư cách", rực rỡ hào quang.

Nếu đây là phim truyền hình tình cảm, Taehyung sẽ đóng vai nam chính là cái chắc.

Còn cậu ta, nhân vật mà đang đề cập đến từ đầu câu chuyện lại giống như một sự tương phản hoàn hảo.

Cái miệng lúc nào cũng liến thoắng không yên, tay chân không bao giờ chịu dừng hoạt động.

Lúc thấy cậu chạy đằng đông tán dóc, chớp mắt một cái lại thấy thằng nhóc chạy biến đến đằng tây chơi đá cầu. Lúc thấy cậu ta mặc áo ba lỗ chơi bóng rổ, lúc thì lại thấy cởi trần đi bơi.

Chỗ nào vui vẻ một chút, náo nhiệt một chút, cậu ta sẽ ngay lập tức xuất hiện, tựa như có gắn ăng ten định vị trên đầu.

Ngoài ra, cậu ta còn là đứa đặc biệt mê tiền. Nhà thằng nhóc đấy có một cửa hàng tiện lợi to oành đầu phố, có lẽ thế mà cực kì mê tiền.

Theo hắn, tình yêu lớn nhất đời của cậu ta xếp theo thứ tự chính là.

1. Tiền

2. Tiền

3. Thật nhiều tiền

Mà kể ra vị trí thứ 4, 5, 6 nếu có thay đổi thì Kim Taehyung tin chắc cũng sẽ chính là của cải vật chất, vàng bạc, dolla gì gì ấy. Không lệch đi đâu được.

Ngay từ hồi bé, thằng nhóc đã biết buôn bán kiếm chác, kinh doanh từ đồ chơi cũ, ảnh siêu nhân, bong bóng đến bi ve.

Tuy nhiên, trong kí ức của Taehyung, đấy lại là một tiểu thương không hề có đạo đức nghề nghiệp.

Năm lớp một, cậu ta lấy của hắn mười đồng ăn sáng, sau đó lại đưa cho hắn một cái ô tô lăn bánh, chạy vài đường đã rệu rã phụ tùng.

Ấy vậy mà thằng nhóc tỉnh queo, cầm được tiền mặt còn hí ha hí hửng.

Sao nó đáng ghét vậy, có điểm nào tốt không ?

Ừ thì thằng nhóc cũng khá đẹp trai.

Học hành cũng không đến nổi.

Nhưng mà trong mắt Taehyung, cậu ta chỉ có mỗi hai cái ấy là ưu điểm có thể tạm chấp nhận được thôi.

Thằng nhóc hiện tại đang được Taehyung nhắc đến, không tiếc lòng vùi dập - cậu ta tên là Jeon Jungkook.

Tại sao đã không thích mà cứ nhắc đến người ta mãi làm gì.

Hỏi ra thì lại khiến Taehyung hắn muốn bốc hoả, nổi điên.

Bắt đầu từ học kì này, Jungkook sẽ là bạn ngồi cùng bàn với hắn.

--------------------

Sau khi nhận được sự chỉ định của thầy chủ nhiệm, Jungkook vui vẻ xách balo xuống chỗ còn trống bên cạnh Taehyung. Cậu ta cười toe toét, giơ hai ngón tay nhỏ dưới gầm bàn.

"Hi. Lớp trưởng à, nhớ giúp đỡ nhau nhiều vào đấy nhé."

Hắn kiêu ngạo cười nhếch một đường, sau đó lập tức ngó lơ.

Cái biểu cảm kia thật là quá sức lừa người.

"Muốn tôi giúp cậu á, tôi còn chưa đạp bay cậu ra khỏi bàn là may rồi đấy."

--------------------

Kim Taehyung là một lớp trưởng vô cùng gương mẫu, thành tích học tập và thể thao liên tục đứng nhất toàn trường.

Áo sơ mi trắng sáng, thẳng nếp. Giày Nike hàng hiệu sang chảnh. Mái tóc bồng bềnh. Gọng kính đen vô cùng tri thức.

Taehyung hiển nhiên chính là hot boy số một của cái trường trung học này. Nếu mà hắn đứng thứ hai rồi e rằng chẳng có ai dám đứng thứ nhất nữa đâu.

Hôm nay bước vào lớp, hắn lại thấy dưới hộp bàn có một hộp quà được gói ghém vô cùng bắt mắt. Chuyện thường tình ở huyện mà thôi.

Suốt mấy năm nay, Taehyung đã quá quen với việc nhận hàng rổ thư tình, hàng tá quà tặng từ các nữ sinh hâm mộ. Sức hấp dẫn trời sinh quả thật không thể đùa được.

Hắn cười khẽ, nhấc lên liền bốc ngay ra. Bên trong là một quả cầu thủy tinh và một tấm thiệp màu hồng xinh xắn. Vì tâm trạng đang rất vui vẻ, hắn liền lướt qua hàng chữ nắn nót viết bằng bút mực.

"Cậu rất đẹp trai. Tớ thầm mến cậu đã lâu lắm rồi. I <3 U, ...=> Jungkook. Moazzz".

Taehyung lập tức bị doạ cho ho sặc ho sụa, tí nữa thì chết sặc.

Cảm giác lúc này thật muốn phun ra lửa.

Tại sao hắn lại quên mất rằng bên cạnh mình bây giờ còn có một đứa con trai.

Đang luống cuống chưa biết xử lí thế nào, thì đúng lúc đó, Jungkook từ đâu hiện lên làm Taehyung giật bắn cả mình.

"Hey, lớp trưởng, đang làm gì vậy?"

Hắn nuốt một ngụm, thót người quay sang. Thằng nhóc đáng ghét nhìn hắn cười toe toe toét toét.

Cậu ngó thấy hộp quà trong tay hắn, thích thú ồ lên.

"Chà, đẹp thế, của ai vậy?"

Không còn cách nào khác, hắn đành cứng miệng đáp lại.

"Của tôi, liên quan gì đến cậu."

Jungkook nhún vai gật gù, sau đó đặt balo xuống, lôi ra một cái bánh mì kẹp nhai chóp chép.

Taehyung hú cả hồn, vội vã nhét hộ quà đã bị xé tan vào trong túi xách, cật lực bày mưu tính kế.

__________

End chap 1.

Soát lỗi chính tả hộ mih nhee:>
iuu iu 😻

hc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro