gửi em bạn nhỏ tuổi hai lăm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


từ miền trời canh cánh thương yêu ngày một tháng chín năm hai hai.


chính quốc em ơi,


hôm nay là ngày em mình tròn tuổi mới. nhanh thật nhỉ? mới đó mà đã hai mươi lăm mùa thu tới rồi.


tôi giờ đây đang đứng giữa hamburg đất đức, em lại đang chốn seoul đại hàn. cách nhau đến nửa vòng trái đất, cả một vùng trời bao la dường như đong đầy nỗi nhớ dai dẳng trong sâu thẳm trái tim đỏ hỏn này.


nhớ em thật nhiều, đến tim quặn đau và rèm mi cũng ướt.


nhấp một ngụm cà phê còn vương khói, tôi lặng nhớ về những ngày trời đông năm xưa. cái ngày mà tình yêu còn non dại. một tôi một em, tay trong tay bước dạo dưới những tán phong còn phủ đầy tuyết trắng, rồi đôi mình cùng lướt qua cái rét mướt của tiết trời. và dường như chỉ cần có em bên cạnh, mọi buốt giá cũng phải tuột trôi.


cái mặt trời chói lọi những ngày hạ khiến cho bừng lên bao cảnh vật: làm lung linh màu hoa, làm vàng hoe màu lá. nhưng điều đó có là gì chứ? so với sự xinh đẹp của em? chính quốc tôi thương tựa như một vì tinh tú, một ngôi sao bé nhỏ mà tôi trân quý cả một đời. tôi yêu cái cách mà em ngân từng câu ca, thả hồn vào từng khúc hát. mặc cho mặt trời hờn ghen với vẻ đẹp tuyệt mĩ ấy và mặc cho cả gió đùa mấy lọn tóc tơ. hình ảnh ấy đã sớm được thái hanh tôi khảm sâu trong trái tim, trong tâm trí. chúa trời chứng giám, em là điều hoàn mĩ nhất mà tôi gặp được trên cuộc đời.xuyến xao nhớ lại ngày xuân bên em, bỗng chốc nơi đầu mũi lại cảm nhận được hương thơm ngọt nhẹ. nắng thả vạt trải dài qua kẻ lá, em nhẹ nhàng bắt nắng đẹp hơn hoa. em vui đùa trên nền cỏ xanh, thiên nhiên lại như dung túng mà mềm mại ôm lấy em nhỏ. nhìn em hạnh phúc, lòng tôi yên bình lắm. chỉ mong cho thời gian khi ấy chậm lại một chút, để thái hanh tôi cảm nhận được. rằng ít nhất trong phút giây nào đó, thế giới quá đỗi khắc nghiệt khô khan kia vẫn xót chút dịu dàng mà nâng niu chính quốc tôi yêu. lòng chợt vui, vì mong muốn cả đời của tôi có lẽ cũng chỉ giản đơn như vậy.


dòng suy nghĩ dừng lại trước mùa thu 2 năm trước, đúng vào ngày một tháng chín năm hai mươi. đôi mình cùng ngược xuôi trên chiếc bè gỗ vào cuối chiều, khi mà quả cầu lửa đỏ chói kia chuẩn bị đi ngủ. mặt nước lặng yên, và phía cuối chân trời còn lấp lánh chút ảnh hồng phản lại. tôi cầm bàn tay em, đặt lên đó một nụ hôn nhẹ nhàng, trân quý. em chun mũi lên cười xinh. và chúa ơi, tôi đã mất cả chục phút chỉ để bất dộng ngắm nhìn dáng vẻ em như thế, nhìn cái cách mà xinh đẹp của tôi đùa nghịch với làn nước trong mát. dưới cái hoàng hôn trời đỏ rực, em như mơ màng và thơ mộng hơn cả ngàn lần, khiền cho trái tim kẻ si tình này run lên từng đợt.


và hôm nay là ngày vui của em, tôi ngồi ôn lại chút kí ức năm cũ.


chính quốc,


mong cho em một đời bình an hạnh phúc, mong cho em tuổi mới an nhiên. chỉ biết gửi đến em những gì tốt đẹp nhất, và chỉ thế thôi, vì tôi mong em hạnh phúc tới khó nói thành lời mất rồi. cả vạn chữ yêu và nghìn chữ thương cũng chẳng thể đủ, rất rất thương yêu em, chính quốc ơi!


tôi là thái hanh, ở vùng trời đất khách. gửi thương nhớ về chính quốc, nơi mảnh đất quê người.



_____________________


chúc mừng sinh nhật tuổi 25 của em bé jungkookie nhà chúng ta. chỉ biết chúc em tất cả, chòn yêu em nhiều lắm jungkook à.


written by chòn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro