Chap 48: Cửu Tình Lục Dục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu sững sờ, đơ cứng người nhìn chàng hồ ly trước mặt mình, nhìn Taehyung thứ hai trên đầu có tai, dưới lưng có đuôi. Mắt chữ a miệng chữ o cũng há từ lúc nào. Giọng cất lên chưa kịp rõ câu, tay run nhẹ chỉ vào anh ta.

"an..h..anh...thật sự là...là một yêu tinh sao"

Anh ta hất đuôi, đưa gương mặt đến gần để cậu thậm chí nhìn thấy mình trong đôi mắt xanh của anh ta.

"phải...đúng như vậy tôi là yêu tinh, một chàng yêu tinh chính hiệu đã sắp được 1000 năm tuổi"

Một cái chớp mắt thôi cũng tuyệt đẹp bởi vốn dĩ hồ ly tinh mang nét đẹp quyến rũ con người. Cậu nhìn anh ta không chớp mắt, điều đó luôn bởi vì anh ta có gương mặt giống anh. Nụ cười trên môi đoán cậu đang nghĩ gì, tay đẩy vai cậu mạnh một cái khiến cậu bất ngờ lùi ra sau. Ôm vai mình vì nó hơi đau nhưng cũng nhờ vậy cậu mới tỉnh lại, nghiêm túc hơn.

"đừng có nhìn nữa, tôi không phải anh chồng Tổng tài của em"

"tôi...tất nhiên là tôi biết". Cậu xoa vai mình rồi nói tiếp

"anh nói mình là bát vĩ hồ tức nghĩa anh có tám chiếc đuôi đúng không"

"đúng, chính xác. Em hiểu chuyện hơn rồi đó". Anh ta gật đầu

"thế còn gương mặt giống Taehyung thì sao, tôi thật không tin trên đời này có người lại giống Taehyung hệt hai giọt nước như vậy"

"về chuyện đó thì....". Tay anh ta chạm lên mặt mình

"là do tôi cố tình sao chép, đơn giản vì Taehyung của em mang gương mặt đẹp nhất thế giới. Tôi chưa bao giờ gặp ai hoàn hảo vẻ ngoài như anh ta nên kể từ lúc có thể biến thành người tôi đã chọn chính vẻ ngoài này"

"ra...ra là vậy, nói thế là anh cố tình biến mình giống Taehyung. Tôi biết mà Taehyung của tôi là duy nhất không thể có Taehyung thứ hai". Cậu nhẹ lòng khi đã hiểu ra phần nào câu chuyện.

"ấy thế...anh không thể thay đổi được à, hãy biến thành một người khác ngoài kia còn thiếu gì người đẹp, đừng mang gương mặt của Taehyung nữa"

"người khác...người khác là ai mới được"

"ờ thì...một người khác chẳng hạn như..."

Cậu nhìn quanh, xung quanh làm gì có ai. Tay chỉ quanh quanh rồi rốt cuộc chỉ luôn vào mình.

"như...như tôi chẳng hạn!"

"cái gì...biến thành em". Anh ta cười lớn khi cậu vừa dứt câu

"thôi đi tha cho tôi, em vốn dĩ rất đẹp nhưng mà tôi biến thành em rồi lỡ hôm nào Taehyung nhận nhầm đè tôi ra thì sao. Tôi là hồ ly thẳng đó"

Cậu tắt đài, rút ngay tay lại. Anh ta nói thế nghe quá có lý, cậu hiểu anh, anh ta cũng hiểu về cả hai nên cậu không cãi được.

"hơn nữa một khi đã chọn tôi không thể thay đổi nữa, sẽ mang hình hài này, gương mặt này đến mãi mãi"

"cho là vậy, thế mục đích anh dõi theo tôi và Taehyung là gì"

Anh ta vẫy đuôi qua lại, đảo mắt một chút rồi nhìn cậu như thể xem cậu có nhìn theo không. Nhưng cái cậu nhìn chỉ là nhìn thẳng vào mắt anh ta.

"bộ em không thấy lạ à"

"lạ gì chứ"

"lạ ở chỗ...". Anh ta nâng đuôi để nó quấn quanh tay mình.

"tôi chỉ có tám chiếc đuôi chứ không phải chín cái như trong truyền thuyết vẫn hay dồn đại về ba chữ Cửu vĩ hồ"

Đến khi anh ta nhắc tới cậu mới để ý, đúng là xưa nay khi nói đến hồ ly người ta sẽ truyền nhau rằng hồ ly có chín đuôi hay còn gọi là Cửu vĩ hồ.

"ừm...cũng phải, tôi từng được nghe kể chuyện về hồ ly có tận chín đuôi khi tôi còn nhỏ. Chín đuôi tương đương với 9 mạng sống"

"đúng, không sai. Chín đuôi tức 9 mạng sống mà một hồ yêu tu luyện ngàn năm có được. Thế em nghĩ đi, tôi chỉ mới có 8 đuôi thì tôi làm gì"

"tất nhiên là tìm cách để có cái đuôi thứ 9"

"đúng, nói rất đúng. Em dần hiểu ra rồi đấy". Chân anh ta bước tới cậu, mắt chậm rãi tia lên xuống cả người rồi dừng lại ngay ngực. Bàn tay chạm lên, đặt ngay vị trí tim cậu.

"trái tim này mang yêu thương và chung thủy to lớn, nó mãnh liệt như lửa không một ai sánh bằng. Điều tôi cần chính là nó thứ gọi là..."

Lực ấn nhẹ vào ngực cậu, bén một tia điện chạy khắp người. Trong đầu ngay lập tức lâng lâng, cậu như bị khóa hết suy tư lẫn muộn phiền, mặc kệ mọi thứ chỉ còn khát khao nghĩ về anh, chỉ cần anh, muốn bên anh ngay lập tức.

"Taehyung"

Cậu gọi tên anh, anh ta rút tay lại thì cảm giác mãnh liệt kia cũng biến mất.

"anh...anh vừa làm gì tôi vậy"

"cái đó gọi là hồn tình"

"hồn...hồn tình"

"em không phải ngạc nhiên như vậy, nó không nguy hiểm gì cả mà hay ở chỗ sẽ đánh vào trái tim em, khiến em chỉ nghĩ về người em yêu nhất và khiến em muốn bên cạnh người đó ngay lập tức"

"ngay lập tức...!!". Cậu nhấn mạnh như trong đầu đột nhiên nghĩ ra gì đó.

"sao...sao nghe giống xuân dược vậy". Cậu lỡ miệng nói thẳng rồi giật mình che miệng, liếc sang anh ta xem anh ta có nghe thấy gì không.
Và dĩ nhiên là nghe thấy anh ta cười lên thành tiếng, tặng cậu vài cái vỗ tay.

"đúng...chính xác rồi đó. Nó hệt như xuân dược mà con người các em hay dùng"

"thế nó để làm chi, anh dùng nó, cần tôi và cả Taehyung để làm gì. Liên quan gì đến việc anh tìm cho mình chiếc đuôi thứ 9"

"rất liên quan nữa là đằng khác, bởi trong quá trình tu yêu tôi nhất định phải có được thứ gọi là...". Giọng chậm lại trầm ấm, gương mặt ghé bên tai cậu.

"Cửu Tình Lục Dục"

Trong đầu toàn dấu chấm hỏi, cậu lùi ra

"cửu...tình...??"

"Hỷ, Nộ, Ai, Oán, Lạc, Ái, Kiêu, Ố, Dục". Anh ta đưa lên chín ngón tay, chậm rãi gọi tên và lần lượt hạ từng ngón tay xuống cho đến chữ "dục" cuối cùng.

"cửu tình lục dục tức 9 xúc cảm khác nhau của con người, dù là ai cũng sẽ có, sẽ trải qua, sẽ đấu tranh, sẽ khao khát và thứ tôi còn thiếu để tu được chiếc đuôi cuối cùng là "dục""

"dục...dục trong tình yêu?". Cậu nhỏ giọng hỏi

"phải, đúng là chữ dục đó"

Cậu im lặng rơi vào trầm tư, đến bây giờ thì cậu hiểu rồi. Hiểu tại sao anh ta xuất hiện bên anh và cậu, đơn giản vì cả hai rất yêu nhau, tình yêu đủ lớn tình dục lại nhiều. Cậu hiểu luôn cả việc tại sao anh ta luôn xuất hiện đúng lúc khi anh và cậu bên nhau. Cậu ngước lên nhìn anh ta, cái gương mặt này lúc nào cũng tỉnh queo, chẳng biết ngượng ngùng gì, nói cũng đúng khi anh ta là yêu tinh thì sao biết ngượng những chuyện liên quan đến con người. Chính gia chủ như cậu mới là cái người ngượng chín mặt đây.

"ấy thế...anh định núp bên giường tôi với Taehyung như vậy luôn à, làm ơn tha cho tôi đi. Anh tìm gia đình khác đi được không"

"không, một khi tôi đã chọn thì sẽ theo đến cùng. Cũng như chẳng tìm được tình yêu nào đủ lớn như tại Kim gia để tôi có thể mau tu yêu thành công cả"

"u là trời..khổ thiệt chứ, anh nghĩ coi có anh đứng một đống ở đó làm sao tôi dám làm ăn gì mà anh trông"

"sao lại không dám, có những lần em cũng bạo dữ dội còn gì. Yên tâm đi tôi núp sau ghế, trong tủ, dưới gầm giường, trên trần nhà, lặn trong bồn tắm, chui vào chậu cây, âm thầm hấp thụ tinh hoa dục túy không để em thấy đâu"

"thôi đi...tôi không đồng ý, tôi chỉ muốn mỗi Taehyung và tôi thôi"

"em không đồng ý thì kệ em, em làm gì được tôi"

"anh...". Cậu bất lực đánh tay vào tường, ngồi luôn trên thảm cỏ

"trời ơi...sao tui khổ vậy nè, Taehyung ơi em xin lỗi sau này tốt nhất anh ngủ sofa nha"

"hắt xì...hắt xì...ai nhắc mình nãy giờ vậy trời". Anh ngồi trên ghế tại Kim thị hắt xì liên tục mấy cái.

Còn cậu ở đây đạp chân, ngắt cỏ than vãn. Nhìn cậu mà buồn cười, anh ta bước lại cũng cúi xuống.

"giỡn thôi, tôi có cách"

"đấy...ít nhất phải như vậy, anh nói xem cách gì"

"tôi thần thông lắm em quên rồi à, tôi sẽ nhập vào người em. Thế là không phải rình bên giường em nữa"

"gì...gì cơ...nhập..vào người tôi, ý anh là tôi sẽ mang hai linh hồn, hai tính cách một của tôi một của anh á"

"đúng"

"như vậy thì quá kỳ cục, tôi không đồng ý đâu"

"nhưng đó là cách duy nhất để vẹn toàn đôi bên, em từng hứa với tôi thế nào lúc tôi giúp Taehyung của em khỏi bệnh hả. Em hứa sẽ trả ơn tôi còn gì, bây giờ chính là lúc em thực hiện điều đó"

"nhưng..."

"ok thôi em cứ ở đó mà nhưng, ấy thế thì tôi đành mặc đồ trắng đứng bên cửa ngắm em và chồng em động phòng mỗi đêm vậy"

"không...không được, anh đừng có làm vậy nữa"

"thế nói đi bây giờ em muốn thế nào". Anh ta khoanh tay nhìn cậu.

"tôi...."

Cậu chần chừ, chỉ cúi xuống tránh ánh mắt anh ta. Mang trong mình hai linh hồn những hai nhân cách khác nhau, cậu chưa bao giờ nghĩ tới, không dám tưởng tượng tới lúc đó mình sẽ như thế nào. Anh ta là cậu, cậu là anh ta một người giống hệt anh, một chàng hồ ly tức nghĩa trên đầu cậu cũng sẽ có tai, mọc thêm 8 cái đuôi sau mông, nghĩ tới thôi đã tự giật mình.

"e hèm...suy nghĩ xong chưa lâu quá rồi đó"

"nếu...nếu tôi đồng ý, anh có hứa không điều khiển tôi quá nhiều không hả, tôi vẫn muốn là chính mình"

"tôi hứa, tôi chỉ cần thứ tôi muốn thôi cũng đâu rảnh chen vào chuyện của con người. Thậm chí em có tôi trong người thì sở hữu cả sức mạnh của tôi, em muốn làm gì, giúp ai cũng dễ dàng hơn rất nhiều"

"anh hứa với tôi rồi đó, nhớ là không được nuốt lời"

"tôi hứa được tất nhiên làm được, sao hả đã yên tâm chưa"

Anh ta đưa ngón út lên, kéo tay cậu ra cùng ngoéo tay không thèm đợi cậu gật đầu nữa.

"ok chốt...bây giờ tôi nhập vào nha"

"ơ...sao gấp vậy, từ từ tôi chưa chuẩn bị tinh thần. Cho tôi chuẩn bị tinh thần một ngày...à không một tuần đi được không"

"cái gì mà một tuần, 5 phút nữa Taehyung sẽ đến đây đón em tan trường đó"

"5 phút nữa á, thôi chết không được để Taehyung thấy anh đâu, càng không được để Taehyung thấy tôi đứng với anh"

"bởi vậy em còn chần chờ gì nữa, còn không mau cùng tôi thành một"

"nhưng...nhưng mà..."

"ý có cái gì kìa"

Anh ta chỉ tay, cậu đưa mắt nhìn theo để rồi cả người lùi nhẹ về sau gương mặt cuối sầm xuống. Anh ta đã biến mất, biến đến nơi cơ thể cậu, tia sáng phất nhẹ bên người cùng cậu trong một thể xác. Trên đầu mọc lên hai tai và tám đuôi, cậu ngước lên đôi mắt hóa xanh ngọc. Trở thành như chính anh ta, một chàng hồ ly tinh trắng quấn mình trong tám chiếc đuôi khôi mỹ xinh đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro