Hết rồi
Chẳng còn những ngày hạ ươm nắng
Anh đi rồi trả yên bình cho em
Không anh ơi, tổ quốc ngày giải phóng, bóng anh nơi nào em đâu có hay.Thư tay anh trao em nay còn giữ, cất vào góc nhỏ gọi là trái tim.Nơi tim quạnh quẽ vương vấn bóng hình anh, người chiến sĩ quả cảm một lòng vì nước
Nơi dốc nhỏ vương màu nắng, họa vào mắt anh màu máu.Trên vai vác súng nòng đạn năm phương tám hướng chĩa về phía quân thù.Gác lại phiền lo phía sau đinh ninh tiến về phía trước
Anh đi rồi về em đợi được không
Nhưng anh ơi đất nước hòa bình anh đâu có về, tổ quốc mang anh đi rồi.Anh thất hứa giờ anh nằm lại nơi đất khách quê người, nơi bom đạn bủa vây tứ phía mặc em ở lại cùng nỗi đau không thể thét gào.Anh về đi em ở nhà đợi anh, lời hứa đắp đất xây nhà anh có còn nhớ.Hay dư vị chiến tranh quá lớn anh quên mất rồi
Em khẽ họa bóng anh vào màu nắng, ngày đêm thương nhớ không thể tả xiết.Gửi ngàn lời thương vào chiều thu mong anh thấu
Em ơi anh không thể, chiến tranh tàn khốc quá níu anh lại, em đừng đợi nữa anh đâu thể về
Coi như em dập đầu lạy anh, dẫu không thể vẹn toàn vậy thì một chút hơi ấm cũng được.
__________________________________
Đinh Vân,25/06/19xx
Anh có nhiều lời muốn thổ lộ với em, nhưng mà chiến sự khó khăn anh nơi tiền tuyền phó mặc tính mạng cho tổ quốc.Em ngoan không quấy phá anh sẽ về, sẽ về hỏi cưới Chính Quốc làm vợ.Anh mang trầu cau qua hỏi cưới em, anh mở đám hỏi to nhất cái làng Tân Mẫu này.Em đợi anh được không,nơi đây khắc nghiệt muôn trùng em ngoan ở lại nhà.Anh đi rồi anh về!
Chính Quốc thương yêu !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro