• Bảo kê đây sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Này bạn học, giày của cậu đâu? Sao lại mang dép đi học?" Jungkook đứng trước cổng trường, mắt chăm chú kiểm tra tác phong của từng học sinh.

Cậu nam sinh gãi đầu, đáp nhanh

"Giày bị ướt rồi nên mang dép," vừa nói xong liền nhanh chóng lẻn vào trường.

Jungkook nhíu mày, cầm bút ghi vào sổ

"Lý do không hợp lý. Cậu có thể mang giày dự phòng hoặc nhờ người nhà mang giày đến. Đây là quy định nhà trường, Haecho à. Cậu không thể nói là không biết." Ánh mắt cậu lướt qua người đối diện, lạnh lùng nhưng vẫn mang chút trách nhiệm của người kiểm soát.

Haecho thấy vậy thì bực mình, cau mày: "Này, tôi đã nói lý do rồi mà. Sao cậu lại ghi tên tôi vào?"

Jungkook nhẹ giọng đáp: "Theo quy định, ai không chấp hành nội quy thì lập tức bị ghi vào sổ."

Haecho tức tối, giọng bắt đầu gay gắt: "Cậu nghĩ cậu là ai mà dám lên mặt hả? Chỉ là đứa nhà nghèo mà bày đặt..."

Cậu ta vừa tiến lên một bước thì bị chặn lại bởi một cú vỗ vai mạnh từ người khác.

"Haecho, giữ mồm giữ miệng. Mới sáng sớm mà đã thế," Joo Ho bước đến, liếc nhìn Haecho một cái cảnh cáo.

"Đừng để ăn đấm thay cơm, không ngon đâu. Nhưng nếu muốn ăn thì cứ tiếp tục nói đi," Dae Kang bước theo sau, tiếp lời với giọng đầy đe dọa.

Haecho liền im bặt, nén giận: "Ờm... cứ ghi đi," rồi nhanh chóng lẻn vào đám học sinh.

"Em chào anh Jungkook. Chúc anh buổi sáng tốt lành!" Hai nữ sinh đi ngang, cười tươi như muốn cầu xin sự khoan dung từ Jungkook nếu có phạm lỗi.

"Chào hai đứa," Jungkook cũng vẫy tay đáp lại.

Bỗng nhiên, một giọng nói cất lên từ phía sau: "Sao cậu không chào tôi?"

Taehyung khoanh tay, dựa vào tường nhìn Jungkook, ánh mắt đầy thách thức.

Jungkook quay lại, đáp lại lời chào: "Chúc Taehyung buổi sáng vui vẻ."

Taehyung không làm khó, bước tới gần: "Ăn gì chưa?"

"Tớ ăn mì rồi," Jungkook đáp, nhưng nhận lại cái cau mày từ Taehyung.

"Lại mì? Bộ nhà cậu không còn gì ngoài mì sao?"

Jungkook vừa định đáp thì mắt đã bắt gặp một cô nữ sinh với mái tóc light đủ màu sắc.

"Này bạn kia, tóc tai bạn bị sao vậy? Xanh đỏ tím vàng thế kia?"

Cô nữ sinh bĩu môi, cố gắng nài nỉ

"Thôi mà, Jungkookie. Tha cho chị lần này để chị vào trường chụp vài tấm selfie nha."

Jungkook lắc đầu: "Em xin lỗi chị, dù không muốn làm khó chị nhưng quy tắc là quy tắc. Mong chị thông cảm."

Sau khi tiếng chuông vào lớp vang lên, Jungkook đóng sổ lại và quay vào trong trường. Taehyung vẫn đứng đó, chờ đợi.

Không thấy hắn theo sau khiến cậu quay đầu nhìn

Bắt gặp ánh mắt của Jungkook, Taehyung bước tới gần: "Chiều nay chuẩn bị đi, mấy đứa em của tôi rủ đi ăn nhà hàng. Sẵn tiện giới thiệu bạn gái nữa, nên đi cho vui."

Jungkook lắc đầu: "Tiệc à? Thôi tớ không đi."

Taehyung nhếch môi, đáp: "Nhưng có điều thú vị lắm."

Jungkook tò mò: "Điều gì?"

"Phải đợi tới tối mới biết," Taehyung cười nhạt, không chờ Jungkook phản ứng, liền vòng tay qua cổ cậu kéo đi bước vào trong
.
.
.

Sau giờ học, Jungkook có việc nên đi qua sân bóng rổ, là một người không có hứng thú với bóng rổ nên cậu cũng không để tâm đến những trận đấu này cho lắm nhưng, cậu vô tình nhìn thấy Taehyung đang chơi cùng hội bạn của hắn. Dừng lại một lúc, quan sát

Cậu Im lặng đứng ở  rìa sân bóng, mắt dán vào TaeHyung. Cậu chưa bao giờ thấy taehyung tập trung đến vậy, từng động tác kiên cường, mạnh mẽ như đang cố gắng giải thoát một điều gì đó. Mỗi lần bóng mạt, âm thanh vang lên nghe như tiếng nện mạnh vào nỗi lòng của tử thi, như thể võ sĩ đang đối mặt với một áp lực vô hình mà không thể dễ dàng giải quyết được.

Khi kết quả bóng tối cuối cùng rời tay taehyung, đánh dấu lại, mồ hôi lấm tấm trên lông mày, nhưng đôi mắt vẫn sáng lên một ánh nhìn lạnh lùng. Jungkook cảm nhận được rằng cậu đang chứng kiến một khía cạnh khác của TaeHyung – một mặt mạnh nhưng lại đầy những lo toan không thể hiện ra bên ngoài.

Taehyung quay lại vô tình bắt ánh mắt của Jungkook từ đằng kia. Một chút ngạc nhiên xuất hiện trên mặt kính, nhưng nhanh chóng biến mất, thay vào đó là nụ cười nửa miệng đầy tự tin. Nhanh tiến lại gần đây, ánh mắt như đang dò xét suy nghĩ của Jungkook

" Cậu chơi đẹp lắm "

TaeHyung nghe xong liền Không giấu được nụ cười, ném nhẹ nhàng bóng vào tay Jungkook.

"Thử một cú đi," TaeHyung nói, giọng vẫn giữ cảm giác thoải mái thoải mái, nhưng ánh mắt thì đang ở trình độ.

Jungkook nắm lấy quả bóng, cảm nhận được sức nặng của nó trong tay. Nhớ lại khoảnh khắc lúc nãy, hắn nhẹ nhàng giữ bóng, ánh mắt tập trung vào rổ. Với một cú nhảy, trái bóng đã bị ném chính xác vào rổ.

Cậu nhắm mắt một chút, rồi mở ra, nhìn thẳng vào bóng. Một cú pháp xác thực, bóng rơi gọn vào lưới. TaeHyung gật đầu, như thể đó là điều được mong đợi. Nhưng thay vì tiếp tục trò chơi, Đánh quay sang nói nhẹ nhàng:

"Chiều này, không phải chỉ là bữa tiệc bình thường đâu đâu, Jungkook. Tôi cần cậu đi cùng."

Jungkook im lặng, không trả lời lại ngay. Nhìn thấy hắn nốc cạn chai nước kia cậu mới bảo

" Được"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro