3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tới khi ra đến bãi đỗ xe thì ....

" Mẹ kiếp ... JEON JUNGKOOK cậu đừng mong sống sót!!!" Hắn gào lên giữa bãi đỗ xe làm cho mấy ông bảo vệ quay ra đều hoảng hốt. Cậu ta bị gì thế ??

Woo-shik nhìn con xe Audi thương cảm xịt hoàn toàn ba lốp .

" cũng thật tàn nhẫn chứ !" Vô cũng thương tiếc nhìn thằng bạn , miệng khẽ lẩm bẩm " Cậu gặp phải khắc tinh rồi !" . Nói rồi rút điện thoại ra gọi cho hãng sửa chữa bảo họ tới lấy xe .

" Anh đừng bực quá "Cô gái hơi nhướng đôi chân mày yêu kiều đưa tay định vuốt tóc mái của hắn , bị hắn vô tình hất mạnh tay ra .

"Cút" hắn quát lên .

"Dạ ?" Cô gái ngạc nhiên nhìn hắn .

"Không nghe rõ à ? Tôi bảo cô Cút "hắn đốp thẳng vào mặt cô gái , hoàn toàn không nể tình. Cứ léo nhéo bên tai từ tối đến giờ thật khiến người ta bực bội .

Anh em hắn thấy vậy vỗ vai cô gái nói vài câu an ủi rồi rút ví đứa tiền cho cô bắt xe về . Quay lại nhìn hắn đang hoàn toàn mất hết bình tĩnh , vỗ nhẹ vào hắn .

"Chuyện gì ?" Hắn sửng cồ lên .

"Lên đó làm vài ly " anh chỉ tay về phía toà nhà cao nhất sáng chói đầu đường . Dù sao xe cũng bị xịt lốp không đi được , tìm một chỗ yên tĩnh nói chuyện cho hắn bớt giận vẫn tốt hơn.

Hắn gật đầu !

Ngồi trên tầng cao nhất của toà nhà nhìn xuống dưới , ngút ngàn tầm mắt là đường xá đông đúc nhộn nhịp thu nhỏ lại thành một dải dài đầy những chấm nhỏ sáng lấp lánh. Quán bar ở toàn nhà khá đẹp , quầy bar hình vòng cung làm bằng gỗ đen bóng mềm mại ôm lấy cây trụ cột . Phía đối diện là những cửa sổ cao kính trong suốt với rèm phủ sang trọng. Ở mỗi ô cửa sổ là một bàn kính cao có hai chiếc ghế ngồi . Phía trong góc phòng có thêm những bàn lớn cho những người đi đông nếu không thích ngồi gần cửa sổ của thể vào trong . Bọn họ có k một chỗ ngồi rồi bắt đầu ngồi xuống.

Hắn cảm thấy khá hơn một chút khi uống vào một ngụm rượu đắt tiền , dường như nỗi tức giận trong lòng bị nồng độ cồn trong ly rượu đánh bay mất.

Woo-shik thấy hắn đã bình tĩnh lại mới bắt đầu chậm rãi hỏi " cậu con trai hôm nay là ai ?"

Hắn cười khinh một cái , lại thấy trong bụng sôi lên tức giận , cầm chiếc ly lên uống thêm một ngụm nữa rồi mới nói tiếp " jeon Jungkook ".

" Chà , còn nhớ cả họ tên cơ đấy !" Woo-shik nhìn hắn với vẻ mặt thú vị .

" Hừ! Tao cũng không muốn nhớ đâu " hắn lườm thằng bạn một cái , sao nghe cái giọng nó thấy có vấn đề quá đi . Nhưng rõ ràng hắn cũng đâu có chủ định sẽ nhớ tên cậu ta , tại thầy giám thị hét to quá nên bất giác ghi nhớ thôi .

" Nhưng cậu ta cũng mãnh liệt thật chứ ! Chưa bao giờ thấy đứa con trai nào như thế " Chan-woo xen vào với vẻ thích thú .

" Đúng là cậu ta rất được !" Hyung-shik nói tiếp .

" Rất có cá tính " so-chun nhận xét .

Hắn lườm ba thằng bạn một cái khắc cốt ghi tâm . Ôi những thằng bạn tôi , sao chúng nó lại tốt như thế chứ . Bạn chúng nó bị chơi tới nỗi mặt mũi tối sầm mà chúng nó lại ngồi ca ngợi đối thủ . Hắn tức tối uống cạn hết ly rượu .

" Rót " hắn đặt mạnh chiếc cốc xuống bàn .

Woo-shik nhìn thằng bạn thần trí điên đảo thì lấy làm vui thích lắm . Vừa rót rượu cho hắn vừa nghĩ cách cho hắn vào tròng .

" Nhưng thật sự thì cậu ta không tồi !" Đôi mắt khẽ liếc lên nhìn phản ứng của hắn .

" Cái gì mà không tồi ? Cậu ta là đứa tồi nhất mà tao từng thấy " hắn gắt lên " Người thì chẳng có tý nào hấp dẫn , tính cách thì thô lỗ . Mày có biết lần đầu tiên gặp nó đạp vỡ cửa kính lớp tao không ?" Hắn tức tối phun ra bằng sạch .

"Đạp vỡ kính ?? " woo-shik hỏi lại rồi bật cười , quả là một người thú vị .

" Nhưng xem ra lại là khắc tinh của mày "

" Khắc cái gì mà khắc . Tao mà lại sợ cậu ta à? " hắn nhìn woo-shik đầy tức giận.

" Tao lại thấy xem ra mày chẳng thể nào thắng nổi cậu ta ". Ánh mắt woo-shik gian trá nhìn hắn đang tức giận mà ánh lên nét cười tà ác " Cá đã cắn câu rồi " anh thầm nghĩ .

" Ai bảo thế ? Chẳng qua tao không thèm chấp , chứ sao tao phải sợ nó " bị khích tướng hắn dương dương vỗ ngực .

" Được ! Vậy chơi trò cũ , mày thấy sao ? " woo-shik nở nụ cười .

Ba tên còn lại hồi hộp nghe hai đại ca đấu khẩu nãy giờ đều kỳ vọng . Màn kịch hay sắp được bắt đầu .

" Trò cũ ?? " hắn nhìn vào mắt woo-shik ngờ vực . Tên đểu rõ ràng đang muốn đưa hắn vào tròng . Ta đâu có dại thế " Không chơi " hắn nói rồi tiếp tục uống rượu.

" Coi kìa , lần đầu tiên cậu từ chối không chơi , còn chối là không sợ cậu ta . Cũng phải , cậu ta là khác tinh của cậu cơ mà ". Woo-shik nhún vai giễu cợt , ánh mắt đâu về phía hắn chờ đợi .

" Ai bảo tao sợ . Đã bao giờ tao thất bại trong trò đó chưa ? "

" Chưa " woo-shik nói , nhớ lại những lần cá cược trước lại có chút ngậm ngùi. Thế nên lần này nhất định phải phục thù .

" Vậy nên không cần phải cá cũng biết kết quả rồi " hắn tự đắc , ánh nhìn lại trở lên cao ngạo nhớ tới những chiến tích oai hùng của mình .

" Đã tự tin vậy rồi sao lại không dám cá ?" Woo-shik mỉm cười " Hay bởi vì lần này không có đủ tự tin "

" Ai bảo tao không tự tin . Không có ai nào mà tao không tán được cả " hắn mạnh miệng , nhưng khi nghĩ tới hình ảnh bé nhỏ kia không khỏi thấy vị chua trong lưỡi .

" Vậy thì ... cá chứ ?? " woo-shik nở nụ cười tự tin nhìn hắn đã sa bẫy .

" Được ! Cá ! " hắn vừa nói vừa siết chặt cái cốc . Hắn không tin là cậu ta có thể thoát khỏi tay hắn .

" Tiền cược vẫn như mọi khi ? 100.000won ?" hắn nhìn thằng bạn cười đầy tự mãn .

" Tuỳ cậu "

" Đằng nào cũng lâu rồi không chơi , vậy chơi lớn một chút đi . 500.000 won. Nếu tôi thắng cậu phải đưa tôi ".

" Không thành vẫn đề ! Nhưng là luật chơi lần này khác một chút " woo-shik nhếch mép .

"Khác ??" Hắn nheo mắt nhìn khuôn mặt gian xảo của thằng bạn . Lại định giở trò gì nữa đây ?

" Thời gian quen nhau phải là 100 ngày và mày phải ăn được cậu ta , và cũng phải đưa ra được bằng chứng chứng minh mày thật sự thịt được nó ! Thế nào " woo-shik thản nhiên thốt ra một cách lạnh lùng .

" Mày không tin tao "

"Sao ? Sợ không ăn được à?? " woo-shik đánh một đòn phủ đầu . Rất thú vị nhìn thằng bạn đang hoang mang .

"Ai nói thế " hắn trả lời lạnh lùng "Được ! Cứ vậy đi "

" Được , 500.000won. Tao cá mày không thể cưa đổ cậu ta , nếu mày làm được ví của tao luôn sẵn sàng mở ra bất cứ lúc nào " . Woo-shik điềm tĩnh vô cùng tự đắc giống như nắm chắc phần thắng trong tay .

Đột nhiên nghĩ lại em xe oto yêu quý mà thấy chút chua xót , có khi nào hắn cũng sẽ bị thịt như con xe không ? Nhưng lý do gì mà hắn phải sợ cậu ta , hắn đây không có ai mà hắn chưa có được . Cứ chờ đó jeon Jungkook, xem tôi tóm lấy cậu như thế nào .

.....,
Hắt xì...!!!

"Này sao thế ? " Ah-In nhìn sang bên cạnh , thằng bạn vừa bị sổ mũi .

"Tao cũng không biết nữa ! " cậu hoài nghi lấy tay quẹt quẹt mũi .

" Ai bảo mày làm việc xấu cho lắm vào , chắc chắn là quả báo "

"Quả báo cái gì ? Tao làm việc xấu bao giờ ? Mày đang trù tao đấy à? "

"Việc xấu á? Vừa cách đây 1 tiếng chứ bao lâu ! "

"Này ! Mày có phải bạn tao không ? Rõ ràng là tao đang làm việc tốt , sẵn sàng nhận lỗi khi làm sai lại còn chịu trách nhiệm đàng hoàng. Chỉ mỗi tội.... " nói đến đây thì nụ cười trên mặt cậu tắt ngủm. Tay đưa lên miệng chúm chím " Từ giờ đến hết tuần đói rồi... "

Nghĩ lại tờ tiền yêu thương vừa được phân phát lúc tối chỉ sau có vài tiếng đã đi về nơi xa mà trái tim thiếu niên cứ rung lên từng hồi , nước mắt nước mũi cứ thế mà nhỏ xuống .

"Khiếp ! Trông mày ghê quá ! Nín ngay " cô quát sang nhìn cảnh tượng hãi hùng mà giật mình thon thót .

"Ah-In à... tao biết sống thế nào tới hết tuần sau đây ??? Chả nhẽ uống nước lọc cho qua bữa ? "

"Sao lúc nãy rút tiền ra không suy nghĩ cơ mà ?"

"Để báo thì thì phải hy sinh vì nghĩa lớn , nhưng mà hình như hy sinh quá lớn mất rồi !! " cậu gào lên .

"Nãy nghĩa khí lắm mà ? Còn nói thêm " không cần trả lại " " cô châm chọc .

" Tao có nói vậy à?"

Cô gật đầu .

"Vậy giờ quay lại bảo trả lại tiền thừa được không nhở ? " cậu hỏi .

Bốp!!!

"Ai da, sao mày đánh tao ? "cậu hét lên

" Thật... muốn chết với mày " cô nhìn cậu . Nhưng trong lòng lại có chút vui vui , rõ ràng biết nó vì mình mà làm nhiều chuyện như vậy không khỏi cảm thấy tràn trề niềm vui . Ôi ! Tình bạn vĩ đại ... đang mơ màng thì đột nhiên ... Đùng... Đùng ...Đoàng...

"Sấm chớp to thế , sắp mưa rồi " cậu ngước mắt nhìn ra ngoài cửa kính thấy tia chớp léo lên từng nhịp .

Cậu thì vẫn đang nghĩ xem mai đi học ăn cái gì để chia sẻ với cái bụng rỗng , rồi mai lại là thứ 7 thế này thì đến bát cháo cũng chả có mà ăn . Chả nhẽ phải ở nhà !! Tên khốn Kim Taehyung, đúng là khắc tinh của cậu . Từ lúc đạp cửa xông vào lớp hắn là xui xẻo cứ ùn ùn kéo đến . Thật đúng là tên xui xẻo .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro