3. Tai tiếng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ sau lần Tuấn Chung Quốc thay Kim Thạc Trân đi học, nó liền cảm thấy cậu thay đổi, nhưng lại không chắc cậu thay đổi ở chỗ nào, chỉ là cảm thấy cậu cùng trước kia không giống nhau.

Sau khi nhìn thấy Weibo cậu phát liền đoán được cậu thích người nào đó, vì thế nó nghiêm hình ép hỏi nhiều lần, rốt cuộc cũng thành công ép hỏi ra người kia.

Mà lúc Kim Thạc Trân biết người kia là Kim Tại Hưởng, nó cảm thấy cả người đều không tốt, trong lòng cảm khái một phen, lại một người trúng độc của Kim Tại Hưởng.

Lúc đầu nó còn tưởng rằng Tuấn Chung Quốc thích Mẫn Doãn Khởi, không nghĩ tới sẽ là Kim Tại Hưởng, không thể không thừa nhận lực sát thương của nam thần thật sự quá mạnh.

Kỳ thật Kim Thạc Trân vẫn luôn cảm thấy Tuấn Chung Quốc cùng Kim Tại Hưởng sẽ không có kết quả, nhưng nó quá hiểu Tuấn Chung Quốc, cậu là cái loại chưa tới phút cuối chưa chịu dừng. Trừ phi chính mình vấp phải trắc trở, bằng không tuyệt đối sẽ không quay đầu lại, cho nên nó không có ngăn cậu, ngược lại đẩy cậu một phen.
Đôi khi, thất bại tốt hơn so với tiếc nuối, bởi vì ta biết được đáp án, có lẽ đáp án không phải như ta muốn, nhưng ít ra ta sẽ không đối với nó có sự mong đợi.

Là bạn học cùng lớp của Kim Tại Hưởng, Kim Tại Hưởng ít nhiều biết được thói quen của anh. Giả như anh sẽ đi sân bóng nào để đánh bóng rổ, lúc không có tiết học sẽ đi đọc sách ở nơi nào, ngày thường thích chọn nhà ăn nào để ăn cơm... Nó đem tất cả nói cho Tuấn Chung Quốc, tạo cơ hội gặp mặt cho cậu, thậm chí đôi khi còn mang cậu đi học chung với lớp nó.

Dưới sự tương trợ to lớn của Kim Thạc Trân, Tuấn Chung Quốc cùng Kim Tại Hưởng rốt cuộc cũng truyền ra tai tiếng.

Sự tình là như này, một ngày nọ, Tuấn Chung Quốc không có tiết học, Kim Thạc Trân liền kéo cậu đi học chung, trùng hợp giáo sư muốn phân tổ thảo luận vấn đề, phát hiện so với ngày thường nhiều hơn một người, bởi vì ngày thường phân tổ đều vừa vặn là số chẵn, liền hỏi là có chuyện gì xảy ra.

Lúc ấy rất nhiều người trong lớp nó đều nhìn về phía Tuấn Chung Quốc. Lúc này Kim Thạc Trấn đứng lên, "Cái khó ló cái khôn" mà chỉ vào Kim Tại Hưởng bên cạnh, nói thẳng ra Tuấn Chung Quốc là người yêu của anh, vì buổi chiều không có tiết học, cho nên liền mang cậu đến dự.

Một lời kinh người, toàn ban náo động, sôi nổi nhìn về phía Kim Tại Hưởng, tựa như muốn nghiệm chứng một chút lời nói của Kim Thạc Trân có phải hay không là sự thật.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Kim Tại Hưởng thế nhưng lại không có giải thích, mà lại quay đầu nhìn thoáng qua tên đầu sỏ gây tội Kim Thạc Trân, "Hôm nay không phải ngày cá tháng tư."

Thấy Kim Tại Hưởng cũng không làm sáng tỏ, tất cả mọi người đều cho rằng anh đang cam chịu. Đối với việc này, không ít nữ sinh nhỏ giọng cảm khái nam thần của các nàng cứ như vậy bị người khác đoạt đi rồi, tâm hồn tan nát.

Giáo sư tuy rằng tuổi không nhỏ, nhưng tư tưởng vẫn rất khai sáng, nói giỡn với Tuấn Chung Quốc.
"Bạn học, em cùng bạn trai tới học ta tuyệt đối hoan nghênh, chỉ cần không đem Kim Tại Hưởng sang ban các em là được, bằng không ta liền mất đi một học trò cưng."
Vốn dĩ Kim Thạc Trân làm loạn như vậy, Tuấn Chung Quốc cũng đã ngồi không yên, vẫn luôn cúi đầu không dám nâng lên, phần tóc mái dài che khuất đôi mắt mặt cậu, hiện tại lại bị giáo sư nói giỡn như vậy, cậu hận không thể đào một cái hố mà chui xuống.

Một tiết học này đối với Tuấn Chung Quốc là vô cùng dài, tựa như thời gian đang yên lặng. Thật vất vả mới đến lúc tan học, cậu không chờ Kim Thạc Trân mà vội vàng rời lớp.

Bởi vì cậu sợ phải nhìn Kim Tại Hưởng, cậu không biết nên đối mặt với anh như thế nào. Tuy rằng anh vừa rồi không có phủ nhận, nhưng nhất định cũng không phải là người rộng lượng mà cam chịu như vậy, chẳng qua anh cho là vui đùa chút thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro