15. Về Kim gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🦊 : Happy 2,05k view a, trùi trùi nhìu ng xem quá luôn
_____________

Bước xuống xe Jungkook đưa mắt nhìn Kim gia quen thuộc. Em mỉm cười thật tươi làm lộ chiếc răng thỏ đáng yêu rồi nhảy chân sáo vào trong, miệng í ới gọi lớn

"Ông bà chủ ơi, anh Jongbok ơi, Jungkook siêu đáng yêu về rồi đây nè..."

Tiếng la của em khiến ông bà Kim ngồi bên trong giật mình mà đưa mắt nhìn ra ngoài, thấy Jungkook chạy vào bà Kim liền vui vẻ dang rộng tay ra, em cũng nhanh chóng nhào vào lòng của bà rồi ôm bà thật chặt, cảm nhận hơi ấm của bà đem lại cho mình

"Jungkook nhớ mọi người quá ".

"Nào...mới về đã nhõng nhẽo rồi." Bà Kim vuốt ve mái tóc óng mượt của em rồi phì cười nói

Jungkook rời khỏi vòng tay của bà Kim rồi ngước mắt lên nhìn bà ngây thơ nói

"Bà chủ không muốn thấy Jungkook như vậy nữa sao? Nhưng mà Jungkook vẫn muốn nhõng nhẽo với bà chủ mãi thôi". Jungkook phồng má chu môi nũng nịu nói khiến bà Kim bất lực mà cười, bà đưa tay xoa xoa gương mặt phúng phính của Jungkook

"Mấy người chỉ biết đến mỗi bà chủ thôi." Ông Kim lên tiếng

Jungkook nghe thấy tiếng của ông Kim, nhìn xuống chỗ nơi ông đang ngồi giả vờ đọc báo, Jungkook chống nạnh đanh đá nói

"Tại ông chủ hông có ra ôm Kookie chứ bộ."

Ông Kim nghe xong liền trố mắt nhìn lên bà Kim xong rồi hai ông bà liền cười lớn, đúng là có Jungkook cả cái Kim gia như chìm trong tiếng cười hạnh phúc, em thấy ông bà Kim cứ cười liền nói

"Sao mà ông bà chủ cứ cười mãi thế, con về thăm mọi người chứ đâu phải xem hai người cười đâu."

"Bọn ta cười vì con đáng yêu mà. Aigoo...đâu ra lại có người vừa đanh đá vừa đáng yêu như thế này chứ."

Bà Kim lên tiếng nịnh Jungkook , tay không ngừng nựng lấy hai cái má tròn tròn trắng trắng của em, bà là yêu chết hai cặp má bánh bao này của em mà

Em nghe xong lời khen của bà Kim liền ngại ngùng, tay đưa lên gãi gãi đầu rồi nói

"Ông bà chủ này, làm con ngại quá đi à."

Biểu hiện ngại ngùng vừa dễ thương vừa mắc cười của Jungkook khiến ông bà Kim cũng phải phì cười, đang vui vẻ thì quản gia Han từ trong sân chạy vào bên trong rồi gọi

"Jungkookieeeee"

Jungkook nghe tiếnh gọi thân thuộc liền đưa mắt nhìn ra bên ngoài, nhìn thấy quản gia Han em liền vui mừng chạy tới ôm chặt lấy anh

"Anh Jongbok ơi, Jungkook nhớ anh lắm đó."

"Lớn rồi mà còn như vậy đấy." Han quản gia đẩy nhẹ Jungkook ra rồi nhìn em nở một nụ cười hạnh phúc nói

"Ơ...vậy anh Jongbok có nhớ em không?" Jungkook chu môi thắc mắc nhìn anh hỏi

"Có chứ, anh nhớ Jungkookie nhất đó." Anh vui vẻ gật đầu

"Được rồi, Jungkook con vào phòng cất đồ đi, hôm nay ta sẽ dặn bếp nấu những món con thích nhất nha." Bà chủ tiến tới gần chỗ của em và Han quản gia, nhẹ nhàng lên tiếng nói

"Vâng ạ....Jungkook đi liền đây." Nói rồi em liền chạy nhanh lên phòng...
_________
🦊 : Chủ có z hoi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro