18.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi được ăn no nê, Kim Taehyung nhanh chóng thu hồi thú tính của mình, giờ phút này, hắn lại thành người đàn ông tốt kiêm chồng tốt ở thế kỉ 21. Vì lo lắng sẽ bị vứt bỏ cho nên hắn vây xung quanh Jeon Jungkook ân cần lấy lòng giống như một chú chó nhỏ, nói chung là mọi cách lấy lòng, cái đuôi xòe ra biến thành cánh quạt, hình ảnh chớp nhoáng.

Sau khi trải qua một trận âu yếm vuốt ve, Jeon Jungkook tiến hoá thành sinh vật không có xương nằm trên giường như một bãi nước lỏng, không muốn nhúc nhích nhưng miệng của cậu rất lợi hại, đem trung khuyển Kim Taehyung sai đến xoay quanh.

Hai người bọn họ ở trong phòng đùa giỡn cả một buổi sáng, những người khác ở trong biệt thự này đương nhiên đều biết được.

Đôi vợ chồng già ở góc tường nghe lén được đoạn sau, một người đỏ mặt, một người đen mặt.

Ba Kim đỏ mặt ho khan một tiếng, bày ra dáng vẻ của một vị trưởng bối, "Thật là lộn xộn!" Con mẹ nó hét lớn như vậy là muốn nói mình rất có năng lực à! Con trai chết tiệt! khụ khụ, nhưng quả thực là rất có năng lực, không hổ là con trai của ông.

Mẹ Kim đen mặt lo lắng, hai người này cộng lại với nhau cũng là gần nửa đời người rồi, có thể lý trí một chút được hay không! "Cháu nội của tôi không thể để bị đói!"

"Vậy..... vậy bây giờ tôi phải làm gì!" ba Kim liếc mắt nhìn căn phòng cấm, xấu hổ! Thật sự là quá xấu hổ!

"Ông đi gõ cửa gọi bọn nó ra ăn cơm". mẹ Kim ra lệnh.

"Tôi.....tôi không dám." ba Kim sợ hãi, rúc vào một góc.

Mẹ Kim trừng mắt.

Ông sợ hãi lập tức đứng lên, một thân chính trực xông ra tiền tuyến-gõ cửa, "Con trai, con dâu, dậy ăn cơm........."

"A!" Kim Taehyung hét thảm.

Jeon Jungkook ở bên trong nghe được giọng của hai ông bà xấu hổ đến mức đỏ mặt, cậu dùng hết sức lực của mình đạp Kim Taehyung, tất cả đều do người này gây nên.

"Con ra liền!" Kim Taehyung đỡ cái eo bị đá đi ra, "Anh sẽ đem cơm lên."

Jeon Jungkook không có mặc áo quần, chỉ đắp một cái chăn mỏng che từ phía sau lưng đến mông, trong nhà cũng rất ấm áp nên sẽ không bị lạnh. "Vâng~" Cậu ậm ừ yếu ớt, giọng nói giống như một cái móc câu, trực tiếp câu lấy trái tim của Kim Taehyung, hắn quay lại dặn dò một câu, "Anh sẽ quay lại ngay, chờ chút nhé."

Hai ông bà thấy con trai mình đỡ eo mở cửa ra, mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình.

Kim Taehyung đi ở phía sau, ba Kim lùi một bước vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Con trai, đừng nghĩ mình còn trẻ mà làm loạn, phải biết tiết kiệm sức lực để sau này còn dùng." Sau đó cố ý nhìn vào eo của hắn.

"Con không phải......" Kim Taehyung muốn giải thích nhưng ba ba đã đuổi kịp bước chân của vợ mình.

Trên bàn cơm, mẹ hắn chỉ vào rau hẹ xào trứng nói với hắn: "Con trai, cái này đều là chuẩn bị cho con ăn, thận của đàn ông rất quan trọng, nên bồi bổ." Đừng đợi đến lúc không được, con dâu bỏ đi cùng thằng đàn ông khác.

"Con không phải....." Kim Taehyung bất lực, mẹ Kim đã chuẩn bị đồ ăn giục hắn mau đem lên cho lầu ăn cơm cùng Jeon Jungkook. "Con trai, con nên cùng Jungkookie nói chuyện tình cảm nhiều một chút, mối quan hệ chồng chồng này cảm tình phải sâu, cho dù nơi đó của con có chút khiếm khuyết thì Jungkookie cũng sẽ không vì chuyện này mà ly hôn."

Đấy......... Hắn không thể giải thích rõ ràng! Một đá này của Jeon Jungkook đúng là quá lợi hại! Kim Taehyung quả thực khóc không ra nước mắt.

-----

Trời trở lạnh rồi, mọi người ra đường hay ở nhà cũng nhớ giữ ấm cơ thể, uống nhiều nước ấm và đừng để bản thân mình bị bệnh nhaa.

Chúc ngủ ngonnnn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro