Chương 45: Hạnh Phúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

So với những thành viên xúc động đến hoa tay múa chân, Thái Hanh tỏ ra rất bình tĩnh, nói trên YY:" Trang bị mọi người đều nhìn thấy cả rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu đấu giá. Dây chuyền ánh sáng của chiến thần, giá khởi điểm 1 vạn, ai muốn mua thì ra giá, không muốn thì pass".

[ Nhóm] [ Quả Quả]:" 1 vạn".

[ Nhóm] [ Ngạo Thị Quần Hào]:" 1.1".

[ Nhóm] [ Quả Quả]:" 1.2".

[ Nhóm] [ Ngạo Thị Quần Hào]:" 1.3".

[ Nhóm] [ Quả Quả]:" 1.5".

[ Nhóm] [ Ngạo Thị Quần Hào]:" P".

.....

" Quả Quả 1.5 vạn còn ai muốn nữa không? Đếm ngược năm giây... Được rồi, Quả Quả lại đây giao dịch với tôi tôi đưa trang bị cho bạn". Thái Hanh nhìn tiền trong túi rồi nói:" Quốc cậu giúp tôi ghi sổ nhé, chỗ tôi hơi lộn xộn".

" Được ~".

" Tiếp theo là trang bị thứ 2, vòng tay Tịch Ngữ...".

Giai đoạn đấu giá trang bị là giai đoạn rất kích động, người mua được trang bị thì vui sướng, người chỉ có thể nhìn nhưng không có tiền mua thì buồn rầu, đôi khi nhìn người khác đấu giá cũng là niềm vui đặc biệt.

Chẳng mấy chốc những trang bị khác đều được giao dịch xong. Vì đều là người quen trong bang nên mọi người cũng không gia sức nâng giá, đôi khi còn nhường nhịn lẫn nhau, lấy giá thấp. Mấy chiếc băng bảo vệ cổ tay giá khởi điểm 3 vạn, đều được bán với giá khoảng 4 vạn. Chỉ có nhũ mẫu vì số lượng quá đông nên được đẩy giá lên tới 6 vạn.

Cuối cùng còn lại thiên âm trượng, dĩ nhiên là đắt nhất. Vì mỗi lần sẽ rớt tảng bị của 3 môn phái, sớm muộn gì cũng có một ngày lấy được, nhưng vũ khí thì mỗi Boss trong phụ bản nhóm đều rớt lại, nhưng tỷ lệ cực thấp.

Vũ khí chỉ riêng giá khởi điểm là 5 vạn, hôm nay trong đội có ba pháp sư, Mr. Vee, Nam Cung Nhươc, Chíp Bông. Vũ khí tốt nhất giành cho pháp sư rốt cuộc sẽ được đẩy giá đến bao nhiêu tất cả mọi người đều không dám chắc.

Thái Hanh mỉm cười nói:" Đã đến màn quan trọng nhất, vũ khí của pháp sư cấp 80, giá khởi điểm 5 vạn. Hai vị đồng môn, đừng vì tôi là nhóm trưởng mà nhường tôi. Vũ khí này rất hiếm hai người trả giá đi".

[ Nhóm] [ Nam Cung Nhược]:" 5".

[ Nhóm] [ Chíp Bông]:" 5.2".

[ Nhóm] [ Mr. Vee]:" 5.5".

[ Nhóm] [ Nam Cung Nhược]:" 6".

....

Chính Quóc thấy Vee đột nhiên không ra giá nữa, không kìm được chat riêng:" Sao không trả giá nữa? Nếu không có tiền tôi đưa cho anh, chỗ tôi còn 8 vạn".

" Không sao, tôi không muốn tranh với họ".

" Vũ khí này rất hiếm gặp, không biết bao giờ mới có được nữa. Anh mau trả giá đi, tôi đưa tiền cho anh". Chính Quốc rất sốt ruột, vũ khí tốt thế này, hình như anh không bận tâm lắm. Rốt cuộc anh đang nghĩ gì vậy?

Thái không nhất thiết phải có vũ khí này, quan trọng là anh không muốn tranh giành với người khác.

Vũ khí hiện tại của mình rất tốt, màu xanh lam nhìn cũng đẹp. Vũ khí rớt lại hôm nay mặc dù tấn công cao hơn một chút, nhưng mình là nhóm trưởng còn là đại sư huynh của Chíp Bông. Cậu bé đó rất đáng yêu, suốt ngày gọi anh là sư huynh, sư huynh, nếu tranh giành với cậu ta thì cảm thấy không hay cho lắm.

[ Nhóm] [ Chíp Bông]:" 10 vạn".

[ Nhóm] [ Nam Cung Nhược]:" P".

[ Nhóm] [ Mr. Vee ]:" P".

Vũ kí đã được đẩy giá lên đến 10 vạn, Nam Cung Nhược Pass rồi, mình chỉ cần thêm chút tiền nữa là lấy được. Nhưng Thái Hanh quyết định không tranh giành với tiểu sư đệ. Chíp Bông vẫn dùng vũ khí cấp 70, tấn công vô cùng yếu. Nếu so sánh thì cậu ta cần vũ khí này hơn.

[ Nhóm] [ Nam Cung Vũ Lạc]:" Sao nhóm trưởng không trả giá nữa?".

[ Nhóm] [ Mr. Vee]:" Nhóm trưởng hết tiền rồi:)".

Vừa gõ chữ vào trong game Thái Hanh vừa nói:" Vũ khí 10 vạn, tiểu sư đệ lại đây giao dịch với sư huynh".

Rõ ràng là Chíp Bông rất vui cậu ta nhảy nhót chạy đi giao dịch với nhóm trưởng, sau khi lấy được vũ khí lập tức trang bị cho mọi người xem.

Đã vượt qua Boss số 1, mọi người lại phấn khích bước lên con đường đến với boss số 2. Trên đường đi bị tiểu quái tiêu diệt hai lần. Khó khăn lắm mới đến được chỗ của Boss số 2 Hoàng lăng chiến xa, lại bị ám khí xung quanh tiêu diệt một lần.

May mà tiểu quái đã bị giết sạch khi sống lại có thể chạy một mạch mà không gặp bất kỳ trở ngại nào. Mọi người tập hợp chỉnh đốn trước mặt hoàng lăng chiến xa, bắt đầu khiêu chiến với boss số 2 lần nữa...

Sau năm lần tiêu diệt thì cả nhóm đã qua được boss số 2. Thực ra trong lòng mọi người hiểu rõ tất cả là nhờ sự chỉ huy bình tĩnh và kiên nhẫn của nhóm trưởng. Nếu gặp phải nhóm trưởng tính khí khó chịu một chút, bị tiêu diệt nhiều lần thế này, không mở miệng chửi bới mới lạ.

Đánh đến 11 giờ, vì có sinh viên phải ngắt mạng, thêm vào đó mọi người cũng mệt rồi, nên Thái Hanh đề nghị giải tán.

Khi phát tiền công ở cửa, Chính Quốc nhanh chóng tính toán xong sổ sách, gửi tin nhắn vào kênh nhóm:" Tổng số tiền đấu giá trang bị boss số 1 là 27 vạn, boss số 2 là 33.5 vạn, tổng cộng là 60.5 vạn, số người tham gia là 25 người, bình quân tiền công mỗi người là 24200".

Đánh phu bản mặc dù đều rất mệt nhưng cuối cùng moi người có thể lấy được tiền công, có người còn mua được trang bị như ý. Mọi người đều cảm thấy rất vui.

Sau khi giải tán nhóm, Chính Quốc liền chủ động nhảy vào căn phòng nhỏ số 3 ở dưới. Thái Hanh nhìn vị trí của cậu cũng đi theo.

" Sao thế có chuyện gì muốn nói với tôi à?" vừa vào phòng, Thái Hanh liền hỏi.

" Đi làm nhiệm vụ vợ chồng chứ?".

Quả nhiên cậu vẫn rất ham phần thưởng của nhiệm vụ vợ chồng.

Thái Hanh không kìm được mỉm cười nói:" Ok".

Hai người đã quá quen thuộc với chu trình của nhiệm vụ vợ chồng, thêm vào đó được nói chuyện trên YY, chỉ mất nửa tiếng đã làm xong ba lượt.

Thấy mới 11:30 trên kênh thế giới lại có người gọi lập nhóm tham gia đại hội đấu võ, Thái Hanh liền đề nghị:" Cậu có hứng thú đi đánh vài trận đấu võ không?".

Thực ra Chính Quốc cũng là phần tử mê PK, trước đây chơi game gặp kẻ thù ở ngoại ô, cậu không bao giờ né tránh, xông lên ẩn thân, ám sát chính là sở trường của cậu.

" Được thôi, chỉ hai chúng ta đi thôi à? Có cần gọi đám Nam Cung Ức không?".

" Không cần, Nam Cung Ức đang lập nhóm thi đấu 25 người, chúng ta đi tham gia nhóm 2 người"

" Um".

Thái Hanh cùng Chính Quốc đến chỗ NPC đăng kí, thành lập nhóm tham gia đại hội đấu võ, tên nhóm là:" Siêu nhân đến rồi".

Chính Quốc nghi hoặc hỏi:" Vì sao lại gọi là siêu nhân đến rồi?".

Dĩ nhiên vì em là tiểu siêu nhân trong mắt đồng nghiệp.

Nghĩ đến biệt danh tiểu siêu nhân, Thái Hanh không khỏi mỉm cười. Cho dù là ngoài đời hay trong game, nhất cử nhất động của Chính Quốc đều rất giống tiểu siêu nhân, nhanh nhẹn dứt khoát và quyết đoán, nhưng thỉnh thoảng lại có vẻ đáng yêu của người lơ đãng.

Thái Hanh nhịn cười nói:" Đặt bừa thôi".

Chính Quốc không nghĩ nhiều, nhìn cái tên thấy thuận mắt liền nói:" Vậy thì xếp hàng đi, không biết bây giờ còn bao nhiêu người đang đánh?".

Sự lo lắng của Chính Quốc không phải là thừa, thời gian này, phần lớn mọi người đều ra khỏi phụ bản, số người xếp hàng tham dự đại hội đấu võ vẫn còn rất nhiều, nhóm 2V2 càng nhiều không kể siết.

Hai người xếp hàng ở chỗ NPC, xếp mười giây liền tự động sắp nhóm thành công, vào trường đấu võ.

Thời gian đếm ngược kết thúc, hai người đối diện lao về phía họ, Vee dùng kinh công bay ra sau lưng chiến sĩ của đội đối phương, tiếp đó là một loạt liên kích mạnh mẽ. Trước sự tấn công đáng sợ của pháp sư, chiến sĩ nằm im tại chỗ trong nháy mắt.

Dĩ nhiên Chính Quốc cũng không chịu thua, đuổi đánh nữ kiếm khách kia, một cú định thân rất chuẩn xác, sau đó là một loạt cú đánh cực mạnh giết chết nữ kiếm khách.

Màn hình hiện lên chữ" chiến thắng" đồng thời hai người giành được 5 điểm.

Chính Quốc không kìm được nói:" Rất đơn giản".

Thái Hanh cười nói:" Mới bắt đầu là như vậy, đánh đến các cấp phía sau sẽ càng ngày càng khó".

Đại hội đấu võ căn cứ vào tổng điểm của nhóm để tiến hành tự động phân phối. Lúc đầu tổng điểm đều là 0, 100 điểm là 1 cấp, sau khi điểm tổng tăng lên, dĩ nhiên càng ngày sẽ càng gặp những đối thủ mạnh.

Hai người vừa nói chuyện vừa thi đấu, phối hợp cũng ngày càng ăn ý.

" Cậu đi định thân tên y sư kia, tôi xử ký tên pháp sư đối diện".

" Ừm, biết rồi".

" Này cậu có thể không chệch được không?".

" Thỉnh thoảng mà...".

" Đi giết cầm sư kia đi, đồng môn mà không đánh được thì cậu đập đầu vào tường đi".

" Lúc nãy tay pháp sư kia suýt nữa giết anh, nếu không phải tôi kịp thời cứu viện thì anh đã tiêu từ lâu rồi".

" Được rồi, tôi đập đầu vào tường đây".

"...".

Đánh mười trận thắng cả mười, hôm nay hai người toàn thắng.

" Thắng mười trận liền".

" Sớm biết vậy mà". Hai kẻ mạnh liên thủ, không thắng mới lạ.

"...". Nghe giọng đắc ý của anh, Chính Quốc không kìm được nói:" Anh có thể kiêm tốn 1 chút được không?".

Thái Hanh nghiêm túc nói:" Khiêm tốn quá mức giả tạo".

Chính Quốc không còn gì để nói.

" Được rồi, không còn sớm nữa, không có chuyện gì thì tôi đi khai khoáng".

Chính Quốc gật đầu" Ừm, tôi đi thu hoạch ngô".

" Khụ khụ" Thái Hanh khẽ ho một tiếng" Thu hoạch xong rồi thì ngủ sớm nhé".

Chính Quốc không kìm được nói:" Đúng rồi, tôi cảm thấy hôm nay anh chỉ huy phụ bản thành thục như vậy, hoàn toàn không giống lần đầu tiên đánh".

Anh im lặng một lúc mới nói:" Thực ra bài viết hôm nay cậu gửi là của một người bạn tôi viết. Nửa đêm hôm qua khi công hội của họ khai hoang, tôi đã đến nghe vì vậy mới nắm được quá trình". Thái Hanh ngừng một lát:" Chẳng còn cách nào cả, làm nhóm trưởng nên phải có trách nhiệm chuẩn bị bài trước".

" Thảo nào". Chính Quốc gật đầu:" Tối qua ngủ muộn lắm đúng không? Có phải bị cảm rồi đúng không?".

"Không sao, cảm nhẹ thôi mà".

Nghe giọng anh khàn khàn, nhớ lại lúc nãy anh bất chấp cổ họng đau rát , nghiêm túc chỉ huy phụ bản, trong lòng Chính Quốc thấy thương thương vội nói:" Anh uống thuốc rồi ngủ sớm đi . Đừng thức đêm nữa".

" Ừm, đào chỗ mỏ này xong tôi sẽ ngủ".

" Còn đào gì nữa, mau đi ngủ đi!".

"...".

" Còn chưa đi?".

" Được rồi thế thì tôi đi ngủ đây. Cậu cũng đừng thức khuya, thu hoạch ngô xong thì đi ngủ sớm nhé.

" Biết rồi".

Chính Quốc miệng thì nói vậy nhưng trong lòng thì thầm nghĩ, thu hoạch ngô xong nhân tiện giúp anh khai khoáng nâng cấp. Dù sao thì mật khẩu tài khoản của anh cậu cũng biết, được rồi cứ quyết định như thế.

Tối hôm ấy, Thái Hanh uống thuốc xong, leo lên giường ngủ ngon lành.

Anh chưa bao giờ biết rằng được người mình thích quan tâm lại hạnh phúc đến như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro