Chương 49: Sóng gió trong buổi tụ tập (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau đi làm, nhìn thấy trên bàn làm việc có đặt một tấm thiếp cưới màu đỏ, mặt ngoài được thiết kế rất tinh xảo, giấy cũng rất đẹp, phía trên còn có in bốn chữ vàng:" Trăm năm hòa hợp".

Chính Quốc nhăn nhó mở ra xem, bên trong viết:" Vào hồi 19 giờ ngày 29 tháng 9 , tại phòng số 5 của khách sạn tổng thống sẽ diễn ra hôn lễ của Tô Thắng và Hà Phương, mời bạn đến tham dự".

"...". Chính Quốc liền cảm thấy đau đầu

Mặc dù chuyện Tô Thắng theo đuổi cậu đã qua lâu rồi, cảm giác ngượng ngùng, khó xử cũng không còn nữa. Nhưng... gửi thiếp cưới đến chỗ Chính Quốc vẫn khiến cậu rất mâu thuẫn.

Rốt cuộc có đi hay không đi? Không đi thì chứng tỏ mình rất hẹp hòi, nếu đi gặp bạn cũ thì thật khó xử?

Chính Quốc cau mày nhét thiệp cưới tạm thời vào ngăn kéo, tạm thời khôn suy nghĩ đến vấn đề này.

Buổi tối sau khi về nhà cậu muốn vào game thư giãn một chút, vừa online thì nhìn thấy tin nhắn riêng của Tiêu Tinh:" On rồi à?".

" Mày đang đợi tao à?" vừa lên mạng đã gửi tin nhắn, rõ ràng là Tiêu Tinh có chuyện cần nói.

" Tao không biết phải nói thế nào....".

Liệu có phải là anh chàng này lại gây ra phiền phức gì không? Chính Quốc thoải mái nói:" Cứ nói thẳng ra đi. Có chuyện gì thì anh đây sẽ giúp".

Tiêu Tinh do dự một lúc mới nói:" Tô Thắng, anh chàng đã từng theo đuổi mày năm thứ hai đấy, mày còn nhớ không?".

Chính Quốc sững người:" Làm sao?".

" Tháng sau anh ta kết hôn, cô dâu là bạn cùng ký túc xá hồi đại học của tao".

"...". Thật là trùng hợp. Chính Quốc nói với tâm trạng phức tạp" Thì ra Hà Phương là bạn cùng ký túc xá của mày à?".

" Hả , sao mày biết cô dâu là Hà Phương?".

" Tao nhận được thiếp cưới rồi, đang băn khoăn không biết có đi không đây".

" Mày cũng nhận được rồi sao? Hay là hai chúng ta song hành cùng đi đi".

" Được". Có người làm bạn, rõ ràng tốt hơn đi tham dự hôn lễ một mình. Nghĩ như vậy tảng đá đè nặng trong lòng Chính Quốc cũng biến mất " Tao đến quê hương lúa gạo thu hoạch nông sản đã".

" Cùng đi đi, ngô của tao cũng chín rồi".

Hai người lập nhóm đến đồng lúa ở quê hương lúa gạo. Hiện nay kỹ năng trồng trọt của Chính Quốc đã lên cấp 80, có thể trồng cao lương cấp cao nhất. Cao lương 24 tiếng mới chín một lần, cô đã quen với công việc hàng ngày sau khi lên mạng là đến đây thu hoạch.

Hai người vừa nói chuyện vừa thu hoạch. Vừa thu hoạch xong hai mảng đất thì cách đó không xa đột nhiên xuất hiện hai người cưỡi phượng hoàng uy phong lẫm liệt bay đến chỗ họ.

Phượng hoàng là vật cưỡi đắt nhất trong thương thành, không những có thể bay mà cánh còn phát quang, cỡi nó bay lên trời, nhìn trông rất chói mắt, được coi là đồ xa xỉ mà chỉ có người giàu có trong game mới mua.

Chính Quốc đang suýt xoa hai người đó thật giàu có thì thấy họ đột nhiên dừng lại bên cạnh cậu, đồng thời màn hình biến thành màu đỏ chói mắt, ở giữa hiện lên thông báo" Bạn đang bị tấn công".

Chính Quốc lập tức dùng kinh công bay ra phía sau, đồng thời dũng kỹ năng ẩn thân, đáng tiếc đối phương là pháp sư, trực tiếp dùng kỹ năng tấn công theo nhóm trong phạm vi lớn, đánh Chính Quốc hiện nguyên hình rồi lập tức định thân. Lực tấn công của pháp sư và kiếm khách dồn về phía cậu. Sữa Chuối Của Quốc đáng thương chỉ trong mười giây đã bị giết chết.

Chờ Một Ngày Nắng thì đã bị biến thành xác chết từ lâu.

[Phụ cận][ Sữa Chuối Của Quốc]:" Chuyện gì vậy?".

[Phụ cận][ Chờ Một Ngày Nắng]:" Sao lại giết chúng tôi".

[Phụ cận][ Danh Kiếm Phong Lưu]:" Còn mặt mũi để hỏi sao?".

[Phụ cận][ Tiểu Thảo]:" Giành trang bị với Tâm nhi nhà ta, ta phải giết ngươi, đồ hèn hạ".

Chính Quốc sững người một lúc lâu mới nhận ra mục đích của đối phương. Chả trách mấy cái tên này nhìn rất quen, thì ra là chồng và bạn thân của Tiểu tâm.

Sau khi họ đi, Tiêu Tinh mới chửi trên kênh nhóm:" Thần kinh! Đấu giá trang bị vốn dĩ ai trả cao thì được nhận, có cái kiểu không mua được thì chạy đến giết người".

Chính Quốc cũng bó tay:" Thôi mặc kệ bọn chúng. Chắc là cái con Tiểu Tâm kia sau khi về đã khóc lóc kể khổ với bạn thân, nói chúng ta là ác quỷ ức hiếp nó".

Tiêu Tinh lại nói:" Thì ra cách làm của Vee hôm ấy rất đáng khen, ngay cả mời hai đứa chúng nó ra khỏi đội cũng rất lịch sự".

Nhớ lại lúc ấy Vee nghiêm túc nói:" Xin lỗi, để hai bạn cùng bang hội của chúng tôi lãng phí thời gian lâu như vậy". Chính Quốc không kìm được bật cười:" Ừ, cách làm của anh ấy quả thực rất có phong độ".

Tiêu Tinh lại hỏi:" Thế mày có rung động chút nào không? Chẳng phải mày rất thích mẫu đàn ông chín chắn như vậy sao?".

Chính Quốc sững người, cậu rất thích cách làm của Vee. Hôm ấy anh giúp cậu đấu giá trang bị khiến cô rất cảm động. Nhưng cũng không rõ rốt cuộc mình có rung động hay không, chỉ là khi nhắc tới Vee, cậu cảm thấy lòng ấm áp, bất giác nở nụ cười...

" Sao thế?" thấy Chính Quốc im lặng một lúc lâu không trả lời, Tiêu Tinh hỏi 

" không phải là e thẹn đấy chứ ^_^".

Chính Quốc lập tức gõ một hàng chữ:" Nói lung tung cái gì đấy? Mày muốn ăn đấm à?".

" Tao biết mà! Mày thẹn quá hóa giận ^_^".

"...". Chính Quốc quyết định lờ cậu bạn này đi.

Trước đây cậu suốt ngày lấy chuyện của Thẩm Quân Tắc ra trêu Tiêu Tinh chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày bị Tiêu Tinh trêu lại. Đáng sợ hơn... mình lại không biết nói thế nào.

Nhóm cố định của bang hội 8 giờ mở nhóm, vẫn còn sớm, Chính Quốc mang cao lương thu hoạch được đến chỗ đầu bếp ở Trường An làm thức ăn.

Đột nhiên góc dưới hiện lên thông báo, Chính Quốc Vee online. Chính Quốc vội vàng nhắn tin:" Sao lại online rồi? Không phải đang ở New York sao, bây giờ bên ấy là sáng sớm đúng không? Đi công tác bận như vậy còn không nghỉ ngơi cho tử tế...".

" Xem ra cậu rất quan tâm tới cậu ấy?".

"...".

" Tôi là bạn của cậu ấy, vào nick của cậu ấy để giúp chỉ huy phụ bản".

"...".

" khiến cậu thất vọng rồi sao?".

"...". Chính Quốc thấy hai má nóng bừng, thực ra cũng không phải cô đặc biệt quan tâm tới anh, chỉ là hỏi theo thói quen mà thôi.

" Đúng rồi, cậu ấy đi công tác nửa tháng, nếu không làm nhiệm vụ vợ chồng hai người không lấy được giải thưởng, có cần tôi làm giúp không?".

Không lấy được giải thưởng cũng chẳng sao, đợi anh về rồi tính. Làm nhiệm vụ vợ chồng với anh em tốt của anh... quả thực là rất kỳ quặc. Chính Quốc nghĩ một lúc rồi từ chối thẳng :" Cảm ơn ý tốt của anh, không cần đâu".

" Ừm".

Chính Quốc im lặng một lúc rồi tò mò hỏi:" Anh và anh ấy là bạn ngoài đời à?".

" Lúc đầu quen nhau qua chơi game, về sau gặp mặt rồi trở thành bạn ngoài đời. Cậu ấy giúp tôi rất nhiều".

" Ồ". Chính Quốc tò mò hỏi:" Anh ấy là người thế nào?".

" Tốt tính, rất đẹp trai, hơn nữa hiện tại vẫn độc thân".

" ...Không phải tôi muốn hỏi những điều này".

" Thế cậu muốn hỏi vè phương diện nào?".

Chính Quốc không muốn nói chuyện với anh ta nữa. Đối với người dùng tên Mr. Vee nhưng phong cách nói chuyên thì hoàn toàn khác với Vee. Điều đó khiến tâm trạng của Chính Quốc có chút khó xử lạ lùng.

Trong lòng cậu, cái tên Mr. Vee có ý nghĩa vô cùng đặc biệt. Ngày ngày đã quen cùng anh làm nhiệm vụ vợ chồng, cùng đánh phụ bản, cùng tham gia đại hội đấu võ. Anh không online sau khi đăng nhập game cô cảm thấy rất vô vị...

Buổi tối dưới sự chỉ huy của [ Phi Nhất ban] nhóm cố định thuận lợi dùng hai tiếng đồng hồ đánh xong phụ bản thiên sơn, rớt lại mũ của pháp sư, Chính Quốc vội vàng mua giúp Vee. Như vậy tất cả các bộ phận trong bộ trang bị thu phong của Vee đều đủ cả.

Sau khi Phi Nhất Ban offline, Chính Quốc lại mở hai tài khoản đăng nhập vào tài khoản của Vee, chuyển toàn bộ số đá quý mà mình đã tích lũy được trong thời gian gần đây sang cho anh, nạm đá quý cấp 5 vào bộ thu phong cho anh, rồi cường hóa trang bị lên cấp 7...

Tiền trong túi chảy ào ào ra ngoài nhưng Chính Quốc không thấy xót chút nào mà lại thấy rất an tâm.

Câik không thích lợi dụng người khác. Vee bỏ ra 25 vạn mua cho cô vũ khí tốt nhất, nếu trả tiền anh chắc chắn sẽ không lấy, đành phải dùng cách này để trả ơn anh. Nhìn trang bị trên người anh vì nạm đá quý mà phát ra ánh sáng bạc lấp lánh, lúc ấy Chính Quốc mới mỉm cười mãn nguyện out nick anh.

Mở cliet kia thì phát hiện Sữa Chuối Của Quốc lại một lần nữa gục dưới đất.

Mấy dòng tin nhắn hệ thống cuối cùng ở góc là:

" Bạn bị Tiểu Thảo tấn công".

" Bạn bị Tiểu Như tấn công".

" Bạn bị Danh Kiếm Phong Lưu giết chết".

Lại mấy người này Chính Quốc không kìm được cau mày, ấn nút sống lại tại chỗ. Vừa mới đứng dậy chưa được năm giây thì đột nhiên 1 pháp sư xông lại không chế cậu, tiếp đó lại bị ba người bao vây đánh chết.

[Phụ cận][ Sữa Chuối Của Quốc]:"...".

[Phụ cận][ Danh Kiếm Phong Lưu]:" Dậy đi, sợ rồi sao?"

[Phụ cận][ Tiểu Thảo]:". Không phải có chồng sao? Sao khôn gọi chồng đến đây giúp ngươi? Đồ ngốc".

[Phụ cận][ Danh Kiếm Phong Lưu]:" Chắc là bị bỏ rơi rồi, loại người này ai dám lấy, ha ha".

Chính Quốc vừa cường hóa trang bị cho Vee xong, thực ra tâm trạng rất vui. Nhưng lại có mấy con ruồi cứ vo ve trước mặt làm phiền cô. Chính Quốc im lặng một lúc, quyết định không thèm bận tâm mà quay về địa phủ, mặc kệ bọn chúng.

Đúng lúc ấy, đột nhiên bên tai vang lên một giọng nói:" Đại tẩu có đó không?".

Là bang chủ Nam Cung Ức. Anh ta là người quản lý toàn kênh, có thể tự do ra vào các phòng, thấy Chính Quốc một mình trong căn phòng nhỏ số 3 trong biệt thự, anh ta liền nhảy vào tìm cậu.

" Đệ nhìn thấy trên kênh bang hội thấy tẩu bị người của Thiên Nhai Công hội giết mấy lần, chuyện gì vậy?".

Chính Quốc giải thích:" Hôm ấy chúng tôi đi đánh một tần thủy hoàng, rớt lại vũ khí của cầm sư. Cô cầm sư kia đấu giá với tôi. Vee đã trả 25 vạn giúp tôi đấu giá vũ khí. Chắc là hai người đó không phục, sau khi quay về bang phái đã kể lể, nói xấu tôi. Hôm nay vừa online tôi bị nhóm bạn thân của cô ta giết chết mấy lần liền".

" Đấu giá trang bị vốn dĩ ai trả giá cao thì được nhận, không giành được chạy đến giết người thật quá đáng". Nam Cung Ức im lặng một lúc 

" Đệ quen bang chủ của Thiên Nhai Công hôi, có cần đệ ra mặt nói chuyện với họ không?".

Chính Quốc vội nói:" Không cần đâu, ân oán cá nhân, khôn cần thiết phải liên lụy với cả bang hội".

" Thôi được rồi, có vấn đề gì nhớ tìm đệ".

" Biết rồi, thưa bang chủ đại nhân".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro