19.H+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này đam mỹ các bn thích thì đọc ko thì lướt chương khác nha 🥲😂😂😂
-------
Cả người Seojin cứng đờ, anh đi theo Kim Taehyung đã lâu tuy không thuộc hàng tài năng như Jisoo hay Jungkook nhưng cũng chưa từng sợ đánh nhau, vậy mà trong hoàn cảnh này anh lại sợ tới mức không di chuyển nổi.

- Nếu đã hữu duyên gặp lại thì chúng ta đi chỗ khác hàn huyên.

Hắn đưa tay ra sau eo Seojin nhéo nhẹ rồi kéo cả người anh theo. Lúc này a mới dùng sức đẩy hắn ra:

- Tôi không quen anh, vị tiên sinh này mời anh tự trọng.

- Em k quen tôi vậy thì chỉ cần nhìn trên ngực e là biết chắc vẫn còn vết rạch của tôi đó.

Nghe hắn nói thế bất chợt anh thấy ngực mình đau nhói, năm xưa sau khi bị hắn giở trò, hắn dùng dao khắc lên ngực anh 1 chữ Mạnh. Tuy là lúc trưởng thành Seojin đã dùng dao rạch chữ đó để thành 1 vết sẹo rồi nhưng nghe hắn nói làm anh k khỏi rùng mình.

- Tôi không biết anh nói gì nhưng tôi k quen anh, bạn tôi đang đợi, mời anh tránh đường

- Em k ngoan thế là tôi k vừa ý đâu.

Nói rồi hắn kéo cổ tay anh đi theo hắn. Seojin vùng vẫy nhưng trong tâm lý sinh hoảng sợ, k đủ sức.

Hoon thấy Seojin lâu về vội đứng lên xin phép đi vệ sinh để tìm. Ra đến hành lang thì thấy tiếng Seojin:

- Buông, buông ra.

- E có tin e nói thêm câu nữa chúng ta quay lại nhà vệ sinh ngay k.

Hoon như cơn gió nắm lấy người Seojin kéo về phía mình mà ôm tới, nhìn khôn mặt trắng bệch của Seojin ,lần đầu sau bao nhiêu năm làm việc chung a nhìn thấy. Biết rằng sự việc không đơn giản, anh quắc mắt nhìn tên đàn ông vô lại kia:

- Anh làm gì người yêu tôi vậy, tôi nhớ em ấy k quen anh.

- Người yêu? Tiểu bảo bối, rời xa tôi e đã tìm được bến đỗ cho mình rồi đó à? Ah ha haha... Hắn cười 1 tràng khả ố.

- Tại sao e ấy lại k thể có người yêu?

- Tại vì.... trên người e ấy....

- Anh im ngay! Seojin quát lên. Tôi nói anh im ngay trước khi tôi nổi điên.

- Đi thôi Hoon.

Anh kéo Hoon rời khỏi nơi này, anh không muốn hít thở cùng 1 bầu không khí với tên vô lại này nữa, anh cảm thấy mình sẽ chết đi nếu còn đứng lại đây 1 giây phút.

Ra tới nhà xe, a muốn tự về 1 mình nhưng Hoon k đồng ý

- Tôi đưa cậu về.

- Anh muốn làm bạn trai e thật đó hả - Seojin cợt nhả.

- Cậu có thôi ngay k, lên xe, về.

Suốt một dọc đường 2 con người im lặng, Hoon muốn hỏi mà nhìn tâm trạng hiện giờ của Seojin anh lại thôi. Đến cửa nhà hắn đi vào nhà mà bỏ rơi việc cợt nhả với anh làm anh có chút nao núng. Bình thường nếu như thế này hắn sẽ quay sang mà thơm vào má, hay dụ dỗ anh vào nhà. Nhìn bóng lưng khuất dần, anh mới gục đầu xuống vô lăng. Tâm trạng của anh lúc này lạ lắm, lúc thấy anh bị người đàn ông kia kéo tay, tâm trạng như muốn phát điên.

Ngồi một lúc anh quyết định tiến tới cửa bấm chuông.

- Anh quên gì sao? Seojin ngạc nhiên.

Không nói gì, Hoon giữ lấy gáy của Seojin mà hôn ngấu nghiến. Bị hôn bất chợt, Seojin k kịp phản ứng cả người bị anh thuận lấy đẩy vào nhà. Con người Seojin thích tối, bình thường chỉ bật 1 ít đèn đủ để đi lại trong nhà. Cả căn nhà của anh ánh sáng mờ ảo. 2 thân ảnh nằm xuống ghế sofa

- Hoon ..sao vậy. Có chuyện gì sao... um... từ từ... Hoo....

- Yên lặng.

Con người Hoon vốn nhẹ nhàng, ít khi quát nạt ai nhưng khí chất của anh có thể do đi theo Kim Taehyung lâu năm nên có chút sát khí ăn vào máu. Thấy anh gằn giọng Seojin cũng thuận theo để anh mơn trớn. 2 người hôn nhau tới khi k còn dưỡng khí nữa Hoon mới nhả môi tạo thành 1 sợi chỉ bạc kéo dài. Đôi mắt Seojin mờ ảo, 2 má hây hây đỏ hồng, đây là những gì anh vẫn muốn mà. Nhưng Hoon hôm nay chủ động khiến anh k khỏi đỏ mặt, họ mới chỉ phát sinh quan hệ có 1 lần sau đó anh luôn trốn tránh kéo dài khoảng cách với mình.

Có chút rượu, Hoon mạnh bạo hơn thường, anh cởi phăng chiếc áo sơ mi đã xộc xệch của Seojin 2 đầu ngực được anh mút, liếm, gẩy. Tiếng rên của Seojin càng kích thích lượng cồn trong người anh.

- Cởi áo cho tôi. - anh nói

Seojin đưa tay lên cởi từng cúc, trong lúc đó anh đã trút sạch đồ trên người Seojin ra. Anh đưa tay vào trong 1 ngón 2 ngón 3 ngón.... khi mà nước dịch đã ra đủ, a lật người Seojin lại mà tiến vào từ phía sau.

Lâu lắm chưa làm việc này làm Seojin kêu lớn.

- Hoon, đau... rách...

- Lần trước k rách lần này sẽ k, ngoan thả lỏng nào.

2 nam nhân quấn lấy nhau, từng nhịp lên xuống mãnh liệt. Hoon như giải thoát con thú trong mình. Họ quấn lấy nhau từ ghế sofa tới bếp tới nhà vệ sinh cuối cùng vào phòng ngủ. Từ 11h đến 3h sáng mới dừng lại vì Seojin đầu hàng thể lực của Hoon.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro