phần9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa đông năm nay đến sớm lạnh giá kì lạ. Ngoài trời cây cối trơ trụi không còn chút lá. Chim cũng k buồn hót nữa. Những cơn khó đông khô lạnh thổi xào xạc. Shin Hee gắng đứng dậy để về nhà nhưng không thể, cô ngồi dậy co người lại, từng cơn gió thổi qua làm cô lạnh buốt. Miệng khô khốc cố gắng cất lời mong ai đó giúp đỡ, nhưng nơi này là sân thượng chẳng ai muốn lên huống gì lại là ngày đông lạnh lẽo như vậy.
Jimin đến trường biết tin vội chạy đi kiếm cô thì lại bị thầy chủ nhiệm gọi lại có việc. Sốt ruột lắm nhưng k thể làm gì khác. Khi vừa xong việc thì cậu lại nhanh chóng tìm kiếm cô, hỏi mọi người mãi mới biết cô trên sân thượng.
Vừa đến nơi thấy Shin Hee đang ngồi ôm đầu gối bộ dạng thê thảm. Không kìm được lòng cậu vội chạy đến ôm cô vào lòng
-" Shin Hee à. Cậu không sao chứ. Xin lỗi vì mình đã đến muộn"
-"Jimin... Hức hức...mình mình..không phải mình đâu"
-" Mình biết mà.. K phải cậu. Đừng khóc nữa. Mình sẽ điều tra mọi chuyện rõ ràng"
Jimin cởi áo khoác che cho cô rồi kêu tài xế riêng đến trở cô về vì cậu còn phải ở lại coi lớp
Cô lên xe nước mắt không ngừng rơi suốt chặng đường. Đến khi về đến nhà đang định xuống xe thì bác tài nói vs cô
-" Thực ra tôi cũng k muốn nói chuyện này nhưng mà thấy cậu chủ đối xử với cô như vậy. Sợ sau này 2 người lại khổ. Thự ra cậu chủ có hôn ước rồi. Vậy nên mong cô hiểu chuyện"
-" cháu hiểu rồi. Cảm ơn bác"
Cô bước xuống xe rồi vào nhà, quán đông khách nên mọi người không để ý cô mấy. Cô về phòng thay đồ rồi nằm vật trên giường.
......
Jimin vào đến lớp thì đã vào tiết nên k kịp nói gì với Taehuyng. Đợi đến trưa khi đến chỗ tụi mèo thì thấy Taehuyng đang ngồi nhìn lũ mèo đầy suy tư
-" Đúng như tôi nghĩ cậu là người chăm sóc lũ mèo khi tôi không có mặt ở đây"-Jimin
Taehuyng giật mình quay lại đôi mắt nhìn Jimin khó hiểu
-" Sao cậu biết"-Tae

-" Chuyện đó không quan trọng. Tại sao cậu lại cho rằng Shin Hee đã làm lộ chuyện chứ?"-Jimin

-"Chỉ mình cô ta biết. Không phải cô ta thì ai được chứ"-Tae

-"Tôi cũng biết mà."-Jimin

-"Chắc chắn k phải cậu"-Tae

-" Tôi sẽ tìm ra người tung tin. Khi đó cậu cần xin lỗi cô ấy đàng hoàng"-Jimin

-" Sao cậu phải làm vậy. Cậu thích cô ta sao"-Tae

-" Tôi...không như cậu nghĩ đâu"-Jimin

-" Hừ. Cậu vẫn vậy nhỉ. Không dám thừa nhận như trước kia. Việc mình muốn làm cũng không dám nói. Chỉ biết nghe theo lời ba cậu"- Tae
-" Chuyện của quá khứ cậu không cần nhắc lại. Chuyện của tôi không cần cậu quan tâm"-Jimin
Nói xong Jimin định bước ra khỏi phòng thì Taehuyng dữ cánh tay cậu lại
-"Jimin, em muốn quay lại như trước kia"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro