chap2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  NÓI "TỚ NHỚ CẬU" THÊM LẦN NỮA NHÉ! (p2)
thể loại: truyện ngắn tình yêu.
Tác giả: SunPin Phạm

.................................................................................

-sim này, chị đang thích một người. Nhưng mà cô ý không thích chị mà thích người khác cơ. Chị phải làm sao bây giờ?

- Giết hắn đi!!!

Ôm tim! Fany cười ngặt nghẽo vì trình độ trả lời quá bá đạo của simsim. Lại cắm cúi suy nghĩ xem mình nên trả lài sim như thế nào thì điện thoại lại kêu lên tiếng "tịch" thông báo tin nhắn. Chà, mấy khi instagram có người nhắn tin? Cô tạm biệt simsim, out chế đọ tự kỷ và quay lại công việc lướt instagram.

Tin nhắn mới, từ nick SNS quen thuộc của người lạ đã làm phiền cô cả tuần nay. Cô bạn tên Taeyeon có nick Tớ Nhớ Cậu và chào cô bằng "mỹ từ" dễ gây hiểu nhầm.

-Hey, cậu đang làm gì vậy?

-Chat, một người bạn cũ.

-Vậy à? Trai hay gái thế?

Fany ngán ngẩm lắc đầu. Một tuần nói chuyện với cô bạn kỳ lạ này là một phần làm cô phát điên vì câu nói của cô ta. Đôi khi là quan tâm, là hỏi han nhưng cô lại cảm thấy đó là sự quan tâm thái quá của một người bạn ảo. Đôi khi là sự lo lắng nhưng lại là sự lo lắng thừa thãi không cần có. Và đôi khi là những câu chuyện lãng xẹt về những chủ đề không liên quan. Và bực mình nhất là cách cô ta hưởng ứng những câu chuyện cười có mình trong đó. Chỉ là " hay nhỉ?", "được" hay tệ hơn là "uh".

Fany lướt từng ngón tay trên bàn phím rồi nở nụ cười nguy hiểm, từng dòng chữ hiện lên trong khung chat ngắn gọn xúc tích và dễ hiểu đến không ngờ. Enter, trên khung chat đã hiện thị dòng chữ đã xem, cô cười lăn lộn.

-Hai phai!

-Sặc. Cậu cũng chơi với loại người đó ư??

-Làm sao???

Fany không nhịn cười nổi, tay run run mở thêm một tab khác, chọn khung chat với simsim. Bàn tay gõ liên hồi mấy dòng giữ cho em simsim cute, miệng không ngừng cười.

-Sim ơi, bạn chị nó bảo em hai phai!!!

Và tất nhiên, không cần suy nghĩ, sim rep lại nhanh chóng nhất có thể.

-Muốn nói chuyện với Sim có hai yêu cầu. Điều một: Sim luôn đúng. Điều hai: Nếu Sim sai, xem lại đều một.

Tiếng thông báo bên Instagram lại kêu. Lần này bạn Taeyeon ý tự dưng nhắn tin lâu lắm. Chắc cũng suy nghĩ nhiều lắm, dù sao thì nếu là cô, chắc gì đã dám nói chuyện với một kẻ hai phai thật.

-Không sao.

Nụ cười fany tắt ngấm. Nói chuyện với co bạn này chán đừng hởi. Cô tắt khung chat, tiếp tục chém gió với Sim tìm niềm vui. Biên kia cũng không thấy nhắn tin nữa, đèn nick tối om. Cô ta off rồi, mặc xác cô ta, cô không dư thời gian quan tâm đến một kẻ nhắn tin nhầm, rồi lại lôi cô ra làm vật thế thấn cho người yêu mình.

Thường xuyên như cơm bữa, gần hai tháng nay Fany vẫn đều đều nhận tin nhắn của cô bạn kỳ lạ mang tên " Tớ nhớ cậu". Kỳ thi cuối kỳ càng đến gần, cô bạn nhắn tin càng nhiều, thúc cô học. Ừ thì là ghét, ừ thì là không thích, nhưng cô cũng không thể phủ nhận được hết sự quan tâm ráo riết của cô bạn lỳ lạ. Fany dần trở nên không hiểu, rút cuộc thì cô ta là ai, xuất hiện trong cuộc sống của cô với mục đích gì?

Fany vẫn không ưa cái tên " Tớ nhớ cậu" chết tiệt đó. Và mặc dù không liên quan nhưng cô lại càng thêm ghét " cũ đá" tên Taeyeon kia. Vì bỗng dưng cô giáo chuyễn cô ta đến ngồi cạnh cô, cô ta vẫn im thin thít, và thậm chí còn không thèm nhìn, không quan tâm đến cô dù cho cô có cố gắng thao thoa bất tuyệt như thế nào. Chỉ duy nhất một lần, cô thấy cô ta cười, đẹp nhưng mà lạnh!

-Tại sao cậu lại ghét những người tên Taeyeon?

Vẫn đúng vào cái giờ ý, nick SNS ý. Nhưng hôm nay câu hỏi của người đó không phải là " Cậu đang làm gì đó?" như bình thường mà là một câu hỏi khác. Quái thật, câu hỏi liên quan đến chủ đề kinh khủng, cô cũng đang thắc mắc về vấn đề đó lắm đấy.

-Không biết.

-Bản thân mình ghét mà còn không biết?

Ơ thì tất nhiên, nếu mà cô biết thì đã tự điều chỉnh được cảm giác " ghét" của mình rồi. Chẳng kẻ điên nào muốn mang trong mình cảm xúc ghét cả. Chỉ tổ mệc óc, uổng phí thời gian.
Fany bực bội tắt khung chat rồi tắt máy tính. Quả nhiên nhữn người têm Taeyeon thường làm cô ức chế đến cao độ.

To contine....  

....................................................................................................

đừng quên bình chọn, và cmt cho mình ý kiến nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro