Chap 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trận mưa to vừa tạnh làm ướt cả một sân vườn , lá cây còn vương vài giọt mưa thỉnh thoảng sẽ rơi tí tách xuống . Giống như tâm tình của Taeyeon đối với Tiffany , xa cách nhau thì cực đau khổ nhưng gần nhau rồi tất cả đau khổ vốn chưa hề vơi hết đi .

TV đang mở chiếu bộ phim hài nhưng đôi mắt vô hồn của Taeyeon vẫn nhìn về tấm kính xuyên ra ngoài đường kia . Trông ngóng hình dáng của một ai đó trở về . Thở dài một hơi , mất hứng quá không xem nữa , trực tiếp cầm điều khiển tắt TV .

Mỗi ngày của năm năm kia giống như một cuốn băng chậm rãi tua lại trong đầu Taeyeon . Nó vốn rất ngắn lại rất dài nhưng đơn giản , đơn giản đến nhàm chán và dễ dàng nhớ lại tất cả khi không có Tiffany .

Mở mắt không thấy em - thở dài .

Về nhà không thấy em - thở dài .

Không ôm được em - thở dài .

Tối ngủ bên cạnh tôi không có em - rất nhớ và khóc .

" Em đi rất nhanh sẽ trở về thôi , Tae hãy đợi em , 5 năm thôi,  5 năm em trở về lúc đó chúng ta sẽ sống thật nhiều hạnh phúc . "

" Tae đợi em " Ở đầu con đường từ biệt tại sân bay có hai bóng người con gái ôm nhau thật chặt mà khóc .

Những năm tháng không có Tiffany . Cuộc sống của Taeyeon trở nên vô cùng an tĩnh , một chút náo nhiệt cũng không có . Giống như thấy được con người trước mặt nhưng đôi mắt lại quá xa vời , tâm tình nhìn cỡ nào cũng không thấu , chuyện gì xảy ra ngoài mặt đều không biến đổi , Taeyeon suy nghĩ những gì không ai đoán mò được cả . Điều này làm cặp đôi Yulsic vô cùng khổ não , chỉ có thể chờ tên đầu xỏ kia mau chóng vác xác trở về , mang theo nụ cười thoả mãn cho Taeyeon .

Trong lòng Tiffany cực kì vui sướng lái xe về nhà , ngày đầu tiên được thả sớm a .

8 giờ , Ngôn Thanh Lãng về tới nhà . Có chút phức tạp ... ngôi nhà sớm luôn hiu hoạnh như vậy sao ? Không biết sao trong lòng nàng nổi lên một tia áy náy , không nghĩ nhiều liền tiến vào nhà đi thẳng lên phòng ngủ .

Trên giường là dáng Taeyeon co thành một đoàn , bàn tay này ôm lấy cánh tay kia , thỉnh thoảng hai vai sẽ run lên . Như có một cái rìu khoang mạnh vào lòng ngực Tiffany , cảm giác này vừa tề điếng lại đau đến ngây người . Có được Taeyeon ở bên cạnh mới chính là hạnh phúc , khoảng cách có xa bao nhiêu đi nữa vẫn không ngừng được tình yêu này .

Nước mắt Tiffany không tự chủ được từng giọt cứ rơi xuống , Tiffany bước đến phía giường , từ trên nhìn xuống khuôn mặt bất an của Taeyeon , ngay cả ngủ hàng chân mày cũng nhăn lại . Bản chất dễ ngủ của Taeyeon bởi vì rời xa Tiffany năm năm đã dần có biến chứng . Không phải , vẫn dường như rất nhanh chìm vào giấc ngủ nhưng mà trong mơ thường xuyên gặp ác mộng nên rất nhanh giật mình tỉnh dậy.

Bỗng nhiên Taeyeon từ trên giường bật dậy, thở hổn hển. Tiffany giật mình mà cuối xuống ôm cô vào lòng. Giọng nghẹn ngào dỗ dành Taeyeon.

"Đừng sợ, đừng sợ. Có em đây rồi Tae Tae không cần phải sợ nữa"

Hai tay Taeyeon choàng qua vai Tiffany, đem nàng ôm chặt vào , đầu tựa trên vai nàng , ánh mắt sợ hãi nhắm nghiền lại .

" Fany về rồi đừng đi nữa được không ? " . Hỏi như vậy nhưng Taeyeon lực tay ôm càng mạnh hơn , cô sợ đây giống như cảnh trong giấc mộng , ôm lỏng một chút Fany sẽ bay mất .

" Em không đi nữa , sau này cũng không đi nữa , Tae đừng sợ " .

Tiffany một tay ôm lưng Taeyeon, tay kia mang chăn vén ra để hai người nằm vào . Yêu Tiffany là Taeyeon yêu trước , càng là mối tình đầu tiên . Đau khổ trong tình đơn phương cũng là Taeyeon nếm trước . Vốn tưởng tình yêu một phía này vĩnh viễn cũng không có đáp trả , không ngờ ông trời còn biết thương người , để cô và nàng chung một căn nhà . Để cô cùng nàng dần có tiến triển . Nếu chờ đợi luôn có thể mang cho Taeyeon hạnh phúc thì lí gì cô không chờ đợi .

Dùng cả trái tim để yêu một người không dễ . Nếu dễ thì Taeyeon cũng không muốn yêu ai khác , cả đời này có chỉ định yêu duy nhất Tiffany , nếu không phải nàng , cô tuyệt đối không thể yêu thêm ai , dù muốn hay không muốn . Bởi vì mối tình đầu này đã làm cô cho đi tất cả , đáng nói nhất là thời gian để hai người chờ nhau rất lâu nhưng là vẫn không làm cách xã được trái tim .

Điều này Taeyeon đã rất thoả mãn . Taeyeon rút vào lòng ngực Tiffany , suốt mấy năm nay nổi yếu đuối trong lòng cô giờ phút này đều bộc lộ ra hết .

Tiffany lo lắng dùng thân mình ôm lấy Taeyeon , hận sao bản thân không to lớn hơn một chút để ôm cả cơ thể này . Dường như nó đã gầy hơn trước , nàng lại càng đau lòng cuối đầu hôn lên trán của Taeyeon .

Nàng từng cái từng cái vuốt má rồi chuyển môi đến mắt cô hôn lên , là nhẹ nhàng như vậy miệng Taeyeon vẫn cong lên , tự nhiên lại nâng đầu lên nhằm mắt đón chở cái hôn kế tiếp ở môi .

Tiffany không nghĩ Taeyeon sẽ bị động nhắm mắt chờ mình hôn , sao mà nàng cảm thấy muốn đem nữ nhân này cưng chiều đến tận trên trời . Hôn : một cái , hôn một cái lại một cái đến khi Tiffany cười vì đã chục cái qua Taeyeon vẫn chưa mở mắt , nàng vén sợi tóc lúc hôn đã rơi xuống phát hiện cô đã ngủ say .

Tốt rồi , một hành động nhỏ cưng chiều có thể tạo nên giấc mộng cực kì đẹp cho Taeyeon , nàng đã hiểu giá trị của chủ động hành động thân mật .

Nhớ lúc trước mình nằm trong lòng ngực Taeyeon cọ quậy , khoé miệng giương lên , có lẽ đây chính là cảm giác ngắm nhìn khuôn mặt chìm trong giấc ngủ an lành của người mình yêu . Êm ấm và yên bình , thời gian trôi qua thật chậm mang nhịp tim kéo giãn ra rồi nhẹ nhàng co lại .

Chúc chị ngủ ngon , thiên thần của đời em .

Nụ hôn của Tiffany rơi xuống trán Taeyeon rồi nàng cũng nhanh chìm vào giấc ngủ .






Chuyện cũng gần end rồi nhưng mà xảy ra xíu vấn đề nên sẽ lâu có chap mọi người thông cảm nha.🙏🙏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro