Chap 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối tháng 12 tại Pháp, bầu trời trong trẻo vào vừa nổi lên một cơn mưa tuyết, đã tạo thành một con đường trắng xóa cực kì đẹp mắt cũng lạnh đến thấu xương. Người người mặc áo dày tận mấy lớp, đầu đội một chiếc mũ len, quanh cổ mang một cái khăn dài quấn đến 5, 6 vòng, sãi bước dài gấp gáp đi trên phố, mỗi người một hướng không ai bận tâm quan sát hay tò mò người khác đi đâu về đâu, thẳng tấp nhanh nhẹn muốn có mặt ngay điểm đích của mình.

Con người bản địa dù sống ở đây đã nhiều năm cỡ nào vẫn có chút không chịu đựng nổi cái lạnh rét run của tháng 12 này, những người bay từ nước khác sang đây tận hưởng du lịch như Taeyeon thì làm sao đựng được nơi 0 độ, huống chi cô không phải người dễ dàng thích nghi với vùng đất mới. Tuy Paris là một trong cái địa điểm thu hút nhiều người đi tham quan du lịch nhất, tùy theo cơ địa của mỗi người mà chịu ảnh hưởng, Taeyeon vừa tiến vào trong thủ dô đã giá rét run hắt xì nhiều cái.

Taeyeon nằm trên giường chùm chăn siêu dày qua cổ, toàn thân ở dưới chăn co lại như con tôm luộc chín. Ba người nhìn từ ngoài vào còn thấy rõ đường nét dáng người bên trong.

Ngoài Pháp ra vẫn còn nhiều nước khác chấp nhận kết hôn đồng giới, muốn lễ đường nổi bật thì chỉ cần tìm một nước thời tiết có thể dễ chịu rồi tìm một cung điện để tổ chức cũng được hoặc là chờ thêm vài tháng nữa có ngày lành khác để kết hôn luôn không được sao! Hà tất gì Sooyoung phải dẫn mọi người phi qua đây để chịu đựng cái lạnh giá rét này chứ!

Bởi vì trước đây Tiffany sang vùng đất này du học nên sớm đã dễ dàng thích nghi được, tình trạng của Taeyeon không phải Taeyeon chưa trải qua, nhưng khi nàng sang Pháp là mùa thu, không lạnh mà còn cực kì dễ chịu khi bước vào mùa đông nàng còn phải bận rộn để học tập nên không để ý đến thời tiết chuyển sang lạnh cống người, vài ngày đầu kết thúc khóa học trước khi chìm vào giấc ngủ nàng sẽ chùm chăn đầy người, sau đó quen dần không còn một đem phủ lên người 2, 3 cái chăn nữa.

Tiffany chiu vào trong chăn đem cả cơ thể vì lạnh mà run lên của Taeyeon ôm vào lòng không quên trừng mắt với hai tên chọn ngày lành kết hôn nhưng không tốt cho Taeyeon của nàng.

Sooyoung và Sunny ở bên kia ngồi trên ghế người này rót nước cho người kia , người kia ngoan ngoãn dùng muỗng với nước đưa vào miệng người này , tình tứ đầy mặt , căn bản không có một chút bị ảnh hưởng nào từ lạnh , nàng phóng cặp mắt hờn giận cùng chán , ghét về phía đó rồi mềm mại chuyển mắt đau lòng nhìn Taeyeon vùi đầu vào ngực mình , hai tay cô đưa vào trong bụng nàng đã ấm áp hơn một chút .

" Em uống một ngụm cho ấm đi " . Sooyoung  mỉm cười nói xong đẩy một ly  trà xanh có khói nóng bốc lên từ miệng sang cho Sunny.

Sunny chề môi trợn mắt bất mãn nhìn chằm chằm ly trà, nãy giờ mình đút nước người ta tận miệng mà bây giờ người ta chỉ bảo mình uống thôi à, không nuông chiều người ta gì hết.

Tiffany nhìn đến cảnh tượng kia, nghiến răng rốt cuộc cũng phun ra một tràn.

"YAH CHÚNG TÔI ĐỂ TRÁNH CÁI LẠNH KHỐN KIẾP NÀY CÒN HAI NGƯỜI Ở ĐÓ MÓM TRÀ CHO NHAU À!"

Sunny nuốt nước xuống, không phân biệt là trà hay nước bọt nữa nhìn về phía hai người đang quắn quéo trong chăn kia, đột nhiên phì cười một cái, Sooyoung cũng hiểu vấn đề cười rộ lên.

Tiffany hầm hực trợn mắt nhìn chằm chằm hai bản mặt hôm nay vô cùng đáng ghét, nếu ánh mắt sắc lạnh có thể giết chết được người thì chắc chắn Sunny và Sooyoung đã chết hơn trăm lần rồi.

Sunny không có để ý ánh mắt như hổ con đang nổi giận của ai kia nâng giọng đùa giỡn nói.

"Thoải mái uống trà thì làm sao bằng nằm trên giường hoạt động thân thể chứ, phải không Soo?"

Đặc biệt nhấn mạnh bốn chữ ' hoạt động thân thể '

Sooyoung nghe vợ nói xong, rất hài lòng gật gật đầu.

"Phải đấy, chúng tôi còn tiếc mình không có cái lạnh để lên giường làm ấm chăn gối như hai người đây"

Taeyeon vùi đầu vào lồng ngực mềm mại của Tiffany, hai tay hai chân đều quấn lấy người bên cạnh như bạch tuột. Từ khi đáp xuống sân bay tới giờ nhiệt độ không ngừng thay đổi, mặc dù trước khi xuất phát Tiffany đã dặn kĩ càng phải mang những quần áo nào để che chắn cái lạnh, cô mặc trên người bộ đồ ấm nhất còn khoát thêm áo bên ngoài nhưng không hề hấn gì, lại cảm nhận cái lạnh rõ ràng.

Đến đây đầu còn có chút đau, chẳng lẽ chưa quá 30 mà quá trình lão hóa sức khỏe xuất hiện rồi, Taeyeon phát giác được tuổi thật của mình mới giật mình nổi lên lo lắng.

Đang đấu tranh với những dây thần kinh trong não, khi hoàn hồn lại nghe thấy âm thanh đùa giỡn từ phía trước, Taeyeon không đáp gì chỉ im lặng ngẩng đầu nhìn hai má Tiffany nổi lên một đám mây hồng, cái miệng lắp ba lắp bắp quát Sooyoung và Sunny.

" Chuyện này . . . chuyện này . . . không phải ban ngày ban mặt có thể đem nói trắng ra huống chi Taeyeon bây giờ chịu lạnh như vậy hai người không giúp được thì thôi đi để mình an ổn ủ ấm cho cô ấy , đừng có ở mà chim chuột " .

Đợi Tiffany phun ra hết một họng thì Sooyoung đã dắt tay Sunny ra khỏi cửa , nhẹ nhàng đóng cửa chừa lại bầu không khí của riêng cho hai người . Nàng càng nối lửa trong lòng cắn cắn cái môi nuốt cục tức này xuống , nghiêng đầu nhìn sang Taeyeon thấy cô nhìn chằm chằm mình , nàng đưa tay lên sờ mắt , hỏi

" Mặt em vẫn còn đọng lại tuyết à , sao không ai nhắc em hết vây , Tae xem đã sạch chưa ? " .

Nàng dùng tay lau tới lau lui khuôn mặt . Lúc nãy vừa đi sang cửa hàng tiện lợi mua khăn ấm , trời còn cách vài giây rơi xuống một ít hạt tuyết có lẽ đã bị dính một chút đến giờ vẫn chưa tan hết .

Taeyeon  cười nhẹ lay hai tay từ bụng nàng ra đưa lên ôm quanh có của nàng , cải đầu nép một bên vai , nhỏ giọng nói.

" Mặt em không có dính gì cả chỉ là khi em xấu hổ cực kì dễ thương nên Tae mới nhìn " .

Tiffany không rõ ý của Taeyeon , theo bản năng nói ra một chữ có tính nghi vấn khá cao .

" Hả ? " .

' Hả ' trong đây âm điêu giọng nói vô cùng ngây ngô , Taeyeon cười lại cười đến trong lòng tràn đầy ngọt ngào , cô biết Tiffany thật sự không hiểu cho nên tốt bụng giải thích , lại một lần nữa .

"Tae nói . . . em rất dễ trở thành một thiếu nữ e thẹn đỏ mặt " .

Tiffany vòng tay phía sau lưng Taeyeon , cơ thể nàng bình thường có nhiệt cho nên khi chạm qua cơ thể có khí lạnh của cô đã làm ấm nó hơn nhiều . Khuôn mặt bỗng chốc lại nóng n lên trong thời tiết này nàng tự cảm thấy mỗi lần thân mật cùng với Taeyeon dù có qua bao nhiêu năm vẫn rất ngại ngùng, dễ dàng đỏ mặt.

Tiffany lầm ba lầm bầm lập lại câu nói của Taeyeon sau đó khủng hoảng như bí mật nghìn năm tất giấu không thể để cho người khác biết bây giờ bất ngờ bị bốc lên .

"Hả? Hả ? Tae thấy em ở đâu mà a thẹn đỏ mặt chứ hả ? " .

Taeyeon chọt ngón tay vào trán , vào má , vào mũi của nàng nói .

" Ở đây này , ở đây nữa còn ở đây , toàn ghi ' em là đang e thẹn đỏ mặt ' , dám phản biện với chị nữa đi "

" Hơ hơ , không có , em làm gì mà phải đỏ mặt với chị chứ , chị nằm mơ cũng không thấy em đỏ mặt đầu , không thể thấy em đỏ mặt ! " .

" Vậy chỉ khi lên giường nằm ở bên dưới chờ chị hôn xuống mới là đỏ mặt phải không ? " .

Taeyeon càng nói mặt của Tiffany càng đỏ phình lên , hận không thể lấy so sánh với nồi lửa đã nấu ba ngàn năm , có xu hướng vừa đủ vừa đen.

"Hay là rất muốn mở miệng làm cái độ nhanh hơn mới . . . " " Chị đừng nói nữa , người ta thừa nhận có chút . . . không được tự nhiên được chưa ! " Tiffany nghe đến há mồm trợn mắt chịu ngốc chờ đợi Taeyeon nói ra gần hết câu cuối , da da , vôi tỉnh táo lớn tiếng cắt ngang một mạch câu nói không đứng đắn kia .

Taeyeon nhìn khuôn mặt đỏ bừng bừng của Tiffany cười thành âm thanh giòn tan , Tiffany tuy là nạn nhân bị chọc cũng bị nụ cười đó làm cho xao xuyến , bỏ qua chuyên tức gian ngượng ngùng , ngây ngốc cười ha ha theo . Từng tiếng cười phát ra từ căn phòng chịu ảnh hưởng thời tiết lạnh giá nhưng đặc biệt sưởi ấm con tim cho người nghe . Sooyoung và Sunny tay trong tay bước lên cầu thang đúng lúc nghe thấy , mỉm cười nhìn đối phương .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro