Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ricardo được biết đến với cái tên Vongola Secondo được cho là người đã biến Vongola thành một gia đình mafia. Điều mà không ai biết là Ricardo đã bị điều khiển bởi Người bảo vệ Sương mù của Vongola Primo. Lúc đầu, nó bắt đầu với một số lời khuyên và ý kiến. Những lời thì thầm như cách mọi người nói ma quỷ sẽ thì thầm vào tai một người. Ma quỷ, trong trường hợp này, là Daemon Spade. Khi Ricardo qua đời, gã được giải thoát khỏi sự kiểm soát của Người bảo vệ Sương mù và đầy mặc cảm, hối hận và tức giận. Hối hận vì gã đã phản bội các thử thách của anh em họ với Vongola, cảm thấy tội lỗi vì đã giết nhiều người không cần thiết và tức giận vì gã bị sử dụng như một con rối sẽ bị điều khiển bởi một con rối.  Không ai biết gã được sử dụng như một con rối. Mọi người đều biết gã là người bắt đầu con đường bóng tối cho Vongola. Ngay cả anh em họ của mình. Tất cả chỉ vì một người bảo vệ sương mù báo thù. Ricardo không bao giờ mong đợi rằng gã sẽ có cơ hội thứ hai. Một phiến đá sạch. Và lần này sẽ không ai dùng gã như một con rối. 

"Chết tiệt Nebbia (sương mù) khốn kiếp!" Ricardo cau có. "Thật đáng xấu hổ khi bị sử dụng như một con rối ngu ngốc. Ít nhất tôi có thể sống một cuộc sống mới. Tôi sẽ đảm bảo rằng tôi sẽ không bao giờ được sử dụng như thế nữa."

"Okaa-san tôi sẽ rời đi." Ricardo nói. 

"Ara? Tạm biệt, Ricardo." 

"Tạm biệt kaa-san."

Ricardo nhớ lần đầu tiên cậu(gã) đổi tên.



Hồi tưởng:

Một cậu bé ba tuổi tóc nâu nhìn Nana. 

"Oka-san?" Ricardo nói. 

"Có Tsu-kun?" Nana nói. 

"Maman (trong tiếng Ý: "mẹ") có thể gọi tôi là Ricardo khi chúng tôi ở một mình không?"

Nana cau mày trước yêu cầu kỳ quặc.  "Tại sao Tsu-kun?" 

"Làm ơn." Ricardo đã sử dụng vũ khí tốt nhất của mình. Đôi mắt cún con nổi tiếng. 

Nana thở dài trong thất bại. "Được rồi. Nếu có ai đi qua, mẹ sẽ gọi con là Tsu-kun, được không?" 

"Hai arigato!"






Cao trung Namimori

Ricardo bỏ qua một tonfa và trừng mắt với phó chủ tịch nổi tiếng, Hibari Kyoya.

"Ngươi là động vật ăn thịt muộn! Ta sẽ cắn ngươi đến chết!

"Hừm, anh nói sẽ ở đây lúc 7 giờ sáng và sẽ là 7 giờ sáng trong 1 phút. Vì vậy, tôi không bị trễ." Ricardo nhếch mép cười với con quỷ khó chịu hoàn hảo. 

"Hn." Kyoya nói. 

"Hibari-san ... Sawada-san ... cuộc họp sẽ bắt đầu sớm thôi!" Kusakabe nói. 

"Anh sẽ làm cho chúng ta muộn cho cuộc họp Ky-o-ya-san?!" Ricardo nhếch mép nhìn Kyoya và nhướng mày chế giễu anh ta. Lông mày của Kyoya co giật và gầm gừ. 

"Ừm, xin lỗi nhưng ... tôi ... phó chủ tịch và chủ tịch ủy ban kỷ luật là cần thiết để cuộc họp tiếp tục để hai người có thể dừng bất cứ điều gì mà hai người đang làm và bắt đầu đi không?" 

"Hn." Kyoya nói. 

"Sau khi anh skylark nhỏ."  Ricardo nói một cách chế giễu.

Mắt Kyoya co giật. "Đồ ăn thịt chết tiệt."

Ricardo cười khúc khích và bắt đầu đi về phía ủy ban kỷ luật.






Cuộc họp ...

"Bây giờ tất cả chúng ta đã ở đây, hãy bắt đầu?" Ricardo nói. 

"Tôi sẽ nói thẳng rằng chúng tôi không cần ủy ban kỷ luật ở trường trung học này." 

Ricardo nhướn mày và nhìn người đại diện của lớp với một nụ cười nhạo báng. "Có phải vậy không?" 

"H-Hai," Hiroshima vừa nói vừa nuốt giọng. 

Ricardo mỉm cười 'hồn nhiên. "Vậy thì chắc chắn cậu sẽ không phiền nếu người yêu của cậu um- Harumi phải không? Phát hiện ra rằng cậu đang có những bữa tiệc ngủ thân mật với bạn bè của cô gái ấy? Hmm?" 

Kyoya nhếch mép từ nơi anh đang dựa vào tường. 

"C-cậu đang nói về cái gì vậy? Tôi không làm những điều thô tục như vậy với bạn bè của cô ấy." Hiroshima lo lắng nói. 

"Ồ? Bởi vì đó không phải là những gì hàng xóm của cậu nói."

Hiroshima bắt đầu vã mồ hôi. 

"Nếu cậu không làm những việc như vậy thì cậu sẽ không phiền nếu tôi cho họ xem Harumi chứ?" 

"CẬU KHÔNG THỂ LÀM ĐIỀU ĐÓ!" Một cậu bé tóc nâu đậm đứng bên cạnh Hiroshima và trừng mắt nhìn Ricardo.

Ricardo nhìn cậu bé tóc nâu hét lên và nhướn mày. "Cậu là Sougo Saito đúng không?" 

"Thì sao?" Sougo nói. 

"Tôi nghe nói rằng cha của cậu là một chính trị gia và là một trong những ứng cử viên cho chức bộ trưởng. Thật đáng buồn khi nói rằng một bức ảnh của con trai ông ta có nhiều vụ bê bối với nhiều phụ nữ làm hỏng hình ảnh của ông ta bây giờ phải không?" 

"Đ-chết tiệt mày!" Sougo nói trước khi ngồi xuống một cách miễn cưỡng.

Ricardo nhếch mép và nhìn những người khác. "Có ai khác có vấn đề với ủy ban kỷ luật nếu vậy vui-lòng-lên-tiếng."

Không ai nói gì. 

"Tốt, tôi tin rằng cuộc họp đã kết thúc. Một ngày tốt lành." Ricardo nhếch mép cười nhạo báng các chủ tịch của các câu lạc bộ đang run rẩy trên ghế của họ. 

"Cậu đã bị sa thải.

Họ nhanh chóng bị lừa vào đường cùng. 

"Sawada-san, cậu có nghĩ rằng cậu đã mang nó đi quá xa lần này không?"  Kusakabe nói. 

"Tôi không biết anh đang nói gì về Kusakabe." 

"Hn làm tốt việc, ăn thịt." Kyoya nói với một nụ cười nhếch mép

"Đừng khuyến khích cậu ấy Hibari-san!" 

"Hn."




"Ricardo hứa với tôi sẽ cùng nhau bảo vệ Vongola." Giotto nói. 

"Tôi hứa." Ricardo nói. 

.

.

.

"Nufufufu đừng lo lắng Secondo tôi sẽ đảm bảo Vongola thay đổi tốt hơn." Daemon nói. 

.

.

.

"Nufufufu làm thế nào mà sức mạnh đã sụp đổ. Ngươi biết rằng bây giờ ngươi được biết đến là người đã dẫn dắt Vongola đến một con đường đen tối. Thật là mỉa mai? Người đã hứa với Giotto để đảm bảo nó tồn tại như một nhóm cảnh giác là người đã thay đổi nó thành một tổ chức tội phạm. Hahaha!" Daemon cười vào con quạ bị thương trên sàn nhà.

.

.

.

Daemon nhìn con quạ đang hấp hối và đặt chân lên ngực bị thương.

Ricardo rên rỉ đau đớn và trừng mắt nhìn người bảo vệ sương mù cũ.

"Thật vui khi nó kéo dài Vongola Secondo. Gửi lời chào của tôi đến tên ngốc tóc vàng đó và nói với cậu ta rằng tôi sẽ chăm sóc tốt cho Vongola. Nufufufu~ "

.

.

.

Đôi mắt màu cam mở to trước khi quay lại với đôi mắt màu xanh lá cây.

Chết tiệt. Tại sao ta lại thấy ký ức ngu ngốc đó?

Ricardo nhìn ra ngoài cửa sổ với một cái nhìn xa xăm.

Giotto, hãy tha thứ cho tôi. Tôi chắc chắn sẽ quay trở lại Vongola cho nhóm vigilante mà chúng ta đã hứa với nhau từ lâu. Tôi sẽ làm điều đó ngay cả khi nó có nghĩa là từ bỏ cuộc sống của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro