Chương 1 : Cái chết quá nhọ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trường Tengoku no Basho- nơi đào tạo ra những thiên tài. Tengoku no Basho là ngôi trường thuộc đẳng cấp quốc tế hàng đầu tại châu Á. Nó gồm 5 khu chính và là ngôi trường duy nhất dạy cả cấp 2 và cấp 3 ở Nhật Bản. Khu A là khu lớp học của các học sinh THCS từ lớp 6 đến lớp 9. Khu B là khu lớp học của các học sinh THPT từ lớp 9 đến lớp 12. Khu C là khu bao gồm các phòng tập thể thao với diện tích lớn và tiện nghi. Sức chứa rất lớn để chứa các học sinh đi xem đấu ở các môn như bóng rổ ; tenis ; bóng chày.  Đặc biệt là bóng rổ có diện tích lớn bằng với sân bóng đá. Khu D là khu dành cho dành cho các môn năng khiếu khác và cả thư viện. Cuối cùng là khu E ; khu E là phòng ăn và nhà bếp cho học sinh bán trú ở toàn trường. Trường có cả hồ bơi và sân bóng đá ở bên hông. Trường có hai sân ; sân trước rộng lớn và sân sau là một bãi đất trống bỏ hoang. Sân sau là một nơi lí tưởng để tụi du côn ; học sinh cá biệt trong trường tụ tập đánh nhau ; đánh hội đồng.

Tôi tên là Tienho Arashi. Tôi là học sinh xuất sắc ở ngôi trường Tengoku no Basho được đề cử cho chức hội trưởng hội học sinh khi hội trưởng hiện tại một năm nữa ra trường. Gia cảnh tôi không mấy vui vẻ lắm ; cha tôi bị nghiện rượu và thuốc phiện. Suốt ngày đánh mắng vợ con ; trong một lần say xỉn. Ông ta bị một chiếc xe tải chạy với tốc độ 120km/h ở trên đường cao tốc tông phải ; chết ngay tại chỗ. Còn mẹ tôi thì quá tuyệt vọng với cuộc sống này mà tự tử bằng thuốc ngủ. Từ đó tôi sống với người chú của mình. Chú tôi và dì có một đứa con gái nhỏ hơn tôi bốn tuổi.

Hôm nay vẫn như mọi ngày. Tôi thức dậy lúc 6h và VSCN rồi đi xuống ăn sáng. Bước trên cầu thang tôi đã ngửi được mùi hương phát ra từ bếp. Dì Sara và chú Hakiya rất thương tôi. Họ xem tôi như con ruột mà đối xử. Tôi cũng quý họ lắm ; tôi sống với họ từ lúc tôi lên bảy. Hôm nay ăn trứng cuộn thịt ; xúc xích ; trứng chiên và bánh mì. Tôi chào chú và dì rồi ngồi xuống bàn ăn.

_" Arashi ; Yue chưa dậy hả con? "_ Dì Sara bưng hai ly sữa và một ly cà phê đen cho tôi ; nhỏ em Yue và chú Hakiya.

_" Chắc nó đang vật lộn với đầu tóc của nó rồi đấy"_ Tôi thản nhiên nói như đúng rồi. Vì sao à? Đơn giản vì đây là lí do khiến nhỏ em họ Yue của tôi phải vật lộn vào mỗi bữa sáng rồi.

_" A-Ra-Shi!Anh lại nói xấu gì tôi đó?!"_ Đấy! Vừa nhắc đã tới. Nhỏ em họ Nigazaki Yue của tôi đang bước những bước chân như khủng long T-rex xuống phòng bếp. Mái tóc đen đuôi đỏ dài tới ngang lưng của con nhỏ khá đặc biệt. Hầu như đi khắp cái nước Nhật này cũng không tìm được ai có mái tóc lạ bẩm sinh như nó. Mặt mũi khá đáng yêu ; chỉ là đôi mắt đỏ trong suốt kia khá lạ mắt nên nhỏ cũng không ít lần bị bạn bè chọc ghẹo. Đừng nghĩ nó ngoan hiền nhé! Nó chỉ bày ra biểu hiện này khi trước mặt của mấy người hàng xóm và cha mẹ thôi. Có chúa mới biết nó du côn như thế nào đâu. Sau vụ tụi lớp 8 chọc ghẹo về mái tóc và màu mắt của nó rồi bị đánh cho nhập viện. Mặc dù còn một số lời bàn tán nhỏ nhưng không ai dám công khai hay gián tiếp nói nữa. Lọt vô tai nó thì không xong đâu. Chị đại của năm là đây. Người cao có 1m52 mà tối ngày bày ra vẻ mặt lạnh lùng kun ngầu. Tôi không biết người ta thấy thế nào chứ đối với tôi thì nó chả khác gì việc một đứa trẻ 3 ; 4 tuổi học làm người lớn cả. Mắc cười vô cùng! Còn một điều này nữa. Mặc dù là anh em họ và nó nhỏ hơn tôi tận 4 tuổi nhưng mà. Nó chả bao giờ gọi tôi là nii- san cả ; toàn gọi tên với xưng tôi.

_ " Đâu! Anh chả nói gì có tên em cả. Anh nói phông long thế mà"_ Tôi nhún vai rồi cười đểu_" Không lẽ em tự nhận à? Yue?"

_" Cái quần què! Anh muốn gây sự chứ giề?!"_  Yue xắn tay áo ; hung hăng trừng đôi mắt đỏ trong suốt phủ một tầng tức giận nhìn tôi. À ; tôi quên nói. Mấy cụm từ chửi thề kiểu như " cái quần què" , " mã cha chúng mày" ; " Quân khốn nạn " ;" mé / chòi mé"; " thôi rồi một đóa trà my" ;" đéo" là những cụm từ chửi thề duy nhất mà nó nói. Vả lại từ nhỏ đến lớn tôi cũng chưa bao giờ nghe con nhỏ chửi thề thậm tệ hay đến mức vô giáo dục cả ; đặt biệt là những cụm từ chửi thề liên quan đến dâm dục thì càng không bao giờ được phát ra từ miệng nó. Đơn giản vì chính nó sẽ còn ghê tởm chính mình nếu những từ ngữ đó phát ra từ miệng mình. 

_" Ok ; mày thích thì anh chiều"_ Tôi cũng chả vừa gì đâu ^^

_" Thôi nào hai đứa ; mới sáng ra mà"_ Dì Sara lên tiếng giải vây trước khi tôi và Yue lao vào cuộc choảng nhau vào sáng sớm

_" Dạ"_ Tôi và Yue đồng thanh lí nhí rồi ngồi vào bàn và bắt đầu dùng bữa sáng. Nhỏ với tôi học cùng trường nên tôi có trách nhiệm đèo nhỏ tới trường vào mỗi sáng sớm. Làm anh khổ vậy đó.

Nhiều lúc tôi nhìn em gái nhà người ta rồi lại nhìn sang em gái của mình thì cảm thán. Em gái người ta nữ tính dịu dàng ; anh trai sai gì làm nấy. Còn em tôi ; dễ thương thì có đó.. nhưng nó đi choảng nhau quài à. Lâu lâu hay hiếm lắm tôi sai nó mới nghe theo ; chứ bình thường tôi mà sài cái giọng ra lệnh với nó là tôi bị nó đánh cho tắc đài rồi. Giờ tôi mới biết ; con gái quả thật là cọp cái! Lại nói tới con nhỏ ngồi đằng sau tôi ; tuy là hay đánh nhau. Hạnh kiểm chỉ được loại khá nhưng trình độ học tập của nó lại rất tốt. Học rất giỏi nữa là đằng khác. Nhiều lúc tôi còn nghĩ nó có thật là một đứa học lớp 6 không đấy chứ.

_" Này ; anh định chở tôi vào bãi giữ xe à!?"_ Giọng nói lành lạnh mang theo chút khó hiểu khiến tôi dừng lại mọi suy nghĩ và nhìn xung quanh. Thì ra đã tới trường rồi và trước mặt tôi là bãi giữ xe. Ừ; nếu không nhờ có nhỏ nhắc thì chắc tôi đèo nó vô trong bãi xe luôn quá.

Yue không nói gì chỉ bước xuống xe rồi đứng đó đợi tôi cùng vào trường. Hai anh em tôi cũng thuộc dạng nhân vật có tiếng tăm trong trường. Học lực giỏi ; ngoại hình nổi bậc cộng với thành tích đi đánh lộn của mình. Chúng tôi còn được xem là đầu gấu của trường bên THCS.

" Hey! Arashi!! YUE- CHAN!!!!!!"_  Vừa bước vào sân trường thì giọng nói bạo nhất của năm vang lên. Nhìn cái đầu màu vàng chanh đôi mắt màu vàng đồng là tôi biết ngay đó là thằng bạn thân chí cốt của tôi- Minamoto Itoki rồi. Cậu ta chạy đến bá vai hai anh em tôi rồi bảo :

_" Sao nay tới muộn thế?"

_" Sao mày không hỏi nhỏ lùn kia đi"_ Tôi đánh mắt về phía Yue nói. Dĩ nhiên là vậy rồi. Tôi cao 1m75 ; Itoki cao 1m78. Còn Yue nó chỉ cao có 1m52 thôi nên dĩ nhiên nó là đứa lùn nhất ở đây.

_" Này! Ý gì đó !?"_ Trán Yue nổi dấu ngã tư đỏ nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống. Đôi mắt đỏ tươi trong suốt ẩn chứa sát khí nhìn tôi. Phải ; hơn ai hết. Tôi rất rõ điều khiến Yue nhục nhất đó chính là : chiều cao! Cho nên mỗi lần có ai đụng tới chiều cao hay màu mắt và tóc nhỏ thì xác định đi nhé.

_" Sao? Anh nói không đúng là? Nhóc lùn?!"_ Tôi cố tình châm dầu vào lửa

_" Mã cha nhà anh!"_ Yue nhịn không được nói ra một câu chửi thề độc nhất bản quyền của nhỏ.

_" Xin lỗi nha nhưng tổ tiên nhà anh cũng là tổ tiên nhà mày đó!"_ Tôi thản nhiên nói. Chú Hakiya là em trai ruột của mẹ tôi ; thế nên. Chúng ta ít nhiều cũng có cùng huyết thống ông bà ngoại.

_"..."_ Yue lặng im không nói gì vì tôi nói quá đúng. Nhỏ hết lời để cãi rồi mu ha ha ha ha ha ha!!!!!!

_" Thôi nào ; mày làm anh thì nhường em gái một chút đi chứ"_ Itoki thấy không khí có vẻ căng thẳng khi một bên hướng ánh mắt hận thù đến tận xương tủy nhìn một bên đang hiện rõ vẻ hả hê trên mặt.

_" Xin lỗi. Tao là một người chính trực nên tao chỉ nói sự thật!"_ Tôi thản nhiên nói rồi nhún vai bước những bước chân đều đặng vào trường. Dĩ nhiên ; trong lòng tôi đang phất cờ ăn mừng khi cãi võ mồm thắng con nhỏ em du côn của tôi.

Yue ở đằng sau dậm chân rồi tiến vào lớp học. Lớp học của nhỏ ở ngay từng trệt của trường. Còn lớp của tôi và Itoki ở trên tầng 2. Sau tiếng chuông báo hiệu giờ tiết một bắt đầu. Tôi nằm thừ ra bàn để trãi qua một ngày chỉ học và học ở trường. Thật chán~

oOo

Cuối giờ ra về ; ngay tại sân sau của ngôi trường Tengoku no Basho nổi tiếng. Tiếng đánh nhau ; vật lộn ; đổ vỡ và tiếng rên đau dần được vang lên. Một đám người tụ tập lại đánh nhau. Tất cả đều mặc đồng phục trường Tengoku no Basho. Chỉ là bên phe gây sự thì toàn là lớp 11 ; 12. Còn bên đang đánh nhau với họ thì chỉ có 4 người. Mái tóc xanh đậm cùng đôi mắt xanh lam lãnh tình. Thân hình cao 1m75 đang tung những cú đấm mạnh mẽ vào đám người gây sự kia. Và đó không ai khác chính là tôi- Arashi. Và hễ mỗi lần tôi đánh nhau là sẽ không thể thiếu được hai người kia rồi. Itoki và Yue; không có trận đánh nhau của tôi nào mà không có mặt hai đứa nó. Chỉ là lần này có thêm một cậu chàng không mời mà tới nữa. Mái tóc màu xám bạc và đôi mắt hai màu xanh- đồng. Cao sấp xỉ tôi và là bạn cùng bàn của nhỏ em họ tôi. Hình như tên là Namikaze Aki thì phải.Còn lí do của cuộc ẩu đả này thì cùng cẩu huyết và ức chế. Số là hồi nãy đang đi ; tôi lỡ đụng trúng họ. Mặc dù đã nói lời xin lỗi nhưng không có vẻ là họ muốn bỏ qua nên tôi chỉ còn cách đánh thôi. Dù sao tôi cũng chả sợ họ!

_" ARASHI!!!!!!!!!" _  Tiếng hét hoảng hốt của Yue và Itoki vang lên cảnh báo tôi nhưng đã quá muộn. Một tên chơi xấu dùng gậy đánh bóng chày đánh thật mạnh vào đầu tôi. Mọi thứ dần mờ nhạt đi hơn bao giờ hết và trở nên tối đen như mực. Tôi ngã xuống đất với vũng máu. Trước khi ngất tôi còn nghe tiếng còi cảnh sát và xe cứu thương . À ; có cả tiếng gọi tên tôi của Yue ; Itoki và thằng nhóc tóc bạc kia nữa.

oOo

Cơn choáng váng ở vùng đầu làm tôi trở nên nặng nề. Bước từng bước một xuống cái cầu thang không điểm dần kia. Đột nhiên mọi thứ trở nên sụp đổ và.. tôi rơi xuống.

_" A!"_ Một chút hốt hoảng tôi mở bật mắt. Hóa ra tôi chưa chết. Tôi thở phào và nhìn vào tay mình....

















______________________________________

Ta cắt! Ningentv vô đọc coi vừa ý không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro