2. Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


7 giờ tối ..... Tại biệt thự nhà họ Hà ....

Hà Uy Phàm đang ngồi nhâm nhi uống trà đọc sách ở trong nhà.... bỗng thấy thân ảnh tất tả ,vội vàng chạy vào nhà " Cháu chào bác Băng Nhi có ở nhà không ạ" giọng nói của anh vô cùng gấp gáp. Hà uy Phàm nâng kính, bỏ sách, vẻ mặt khó hiểu, chưa bao giờ thấy nó hấp tấp như vậy cả " Nó đang ở trên phòng cháu lên xem th.." chưa nói dứt câu thì Mạc Thiên Lâm đã chạy vọt lên lầu .

Mở cửa phòng anh thấy một thân ảnh đang ngồi trên giường cặp mắt đau thương.

- "Là do em làm" một câu đơn giản nhưng đầy xúc tích và cũng do một câu đó mà cô mất anh mãi mãi. Cô biết Thẩm Vy đã nói rõ mọi chuyện với anh rồi. Nếu không anh đã không vội vàng chạy đên đây như vậy " Năm đó vì anh chỉ mãi để ý tới cô ấy dần dần anh đã không còn xem em quan trọng như trước nữa. Em ghen tị lắm tại sao chứ tại sao em bên cạnh anh lâu như thế yêu anh lâu như thế mà mãi không bằng cô ta vừa bên cạnh anh mấy tháng. Tại sao anh mãi chỉ xem em là em gái tại sao anh không thể trao cho em chút tình yêu của anh. Tại sao tại sao chứ tại sao..." cô cũng không nhớ mình đã hỏi bao nhiêu lần chữ tại sao đến lúc cô phát hiện ra thì nước mắt cũng đầm đìa.

Anh vẫn đứng yên nghe cô nói. Vì sao nhìn cô lại đau khổ như thế chẳng lẽ tình yêu thương anh dành cho cô chưa đủ hay anh cưng chiều cô chưa đủ. Hay cô mãi không cần tình anh em này mà cô cần tình yêu nam nữ từ anh sao, thì ra anh đã sai như vậy sao ,sai từ nhỏ đến lớn. Anh quá ngu ngốc mà nếu anh nhìn ra tình yêu cô dành cho anh sớm hơn thì anh đã không làm cô đau khổ như vậy rồi. Anh sẽ không để mọi chuyện tồi tệ như thế này.

-" Anh xin lỗi là anh sai là anh ngu ngốc. Xin em hãy tha lỗi cho anh vì anh đã làm tổn thương em như vậy anh ngàn lần xin lỗi em. Nhưng tình yêu của anh đã trao cho cô ấy hết rồi trái tim anh không nằm ở chỗ anh nữa. Nếu em thật lòng yêu anh mong em hãy chúc anh hạnh phúc. Tạm biệt!."

Anh đi rồi , anh đã bỏ lại cô mà đi rồi , haha cô cười giễunhưng ko hiểu vì sao nước mắt không ngừng nhỏ xuống ướt đẫm khuôn mặt nhỏ nhắn, mọi điều cô làm mọi tình cảm của cô anh đều bỏ lại mà đi rồi. Nhưng không sao cả, cô gạt nước mắt, gạt sự đau khổ, rồi tự trấn an mình" anh bỏ cô đi nhưng cô sẽ luôn bên cạnh, bảo vệ anh. Chỉ cần anh quay đầu lại sẽ thấy cô , cô vẫn luôn ở đằng sau chỉ cần anh cần cô , cô sẽ lại tiếp tục ..... yêu anh....

Kể từ hôm đó ,anh không gặp cô nữa mà chỉ luôn bên cạnh cô ta mà không hay biết là cô ta tiếp cận anh là có mục đích .... Hôm đó, vô tình cô thấy cô ta- Thẩm Vy - đúng là cô ta- người đã mang anh ra khỏi cô, đag nói chuyện, cười đùa , khoác tay,ôm ấp thân mật giữa chốn đông người với một người đàn ông - cô ko nhầm thì đó chính là đối thủ của công ty Mạc Thiên Lâm , hai người kè sát nhau bước vào khách sạn . Cô lén bám theo họ lên tận phòng nhưng chỉ  có thể đứng ngoài cửa mà dùng thính giác mà dò la, trong phòng phát ra những tiếng rên rỉ của người con gái,không khỏi khiến người ta đỏ mặt....

Cô đã cố tới công ty để nói anh nghe nhưng lần nào anh cũng không tin cô đã vậy anh còn lạnh nhạt nói " Thẩm Vy có gì không tốt mà em mãi nói xấu sau lưng cô ấy thế. Anh đúng là nhìn lầm em thế mà anh cứ mong em sẽ chúc phúc cho anh. Em về đi đừng bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa" Anh thật không hiểu vì sao Băng Nhi lại thay đổi như vậy .

Hàn Băng Nhi - cô nào dễ chịu bỏ cuộc nhanh như thế chứ " Anh tin em đi ,cô ta là nội gián đó. Tại sao anh lại bất chấp tin tưởng cô ta mà không phải em chứ. Một con người đê tiện như thế ở đằng sau lưng anh lên giường với người khác mà anh lại xem như ngọc quý sao. Từ lúc nào anh lại suy nghĩ khiêm tốn như thế" Bỗng từ đâu một cái tát giáng thẳng vào mặt cô. Cơn đau rát truyền tới nước mắt vô thức rơi xuống. Anh đánh cô sao, từ nhỏ tới giờ anh nào dám khiến cô bị đau dù chỉ một chút.  Cô nhớ hồi nhỏ , có lần cô thấy anh mải chơi với món đồ chơi mới mà quên mất sự hiện diện của cô, cô bực mình tất thảy đã lén anh làm hư nó, khi anh phát hiện chỉ giân, và đòi không chơi vs cô nữa, nhưng rồi cô nũng nịu, anh đành từ bỏ vì ko thể nào giận cô lâu hơnnn . Nhung mà bây giờ anh lại dám đánh cô khi mà cô nói ra sự thật , dù biết anh yêu cô ấy, nhưng chẳng nhẽ anh lại không có lòng tin đối với  cô dù chỉ một chút hay sao ???.

-" Vốn tôi đã cố  nể tình, tình cảm trước đây của chúng ta mà bỏ qua cho cô. Nhưng cô lại dám xúc phạm cô ấy như vậy. Cô mau cút khỏi mắt tôi đi. Tôi không muốn nhìn thấy cô nữa." Mạc Thiên Lâm không kìm chế được hành động của mình nữa ... trong mắt anh cô bây giờ như một thứ dơ bẩn, dám tìm mọi cách để gián tiếp tình cảm của anh, mà tệ hơn là cô dám lăng nhục phẩm chất của Thẩm Vy - ng anh yêuu.....

_______còn_____

Cô sẽ lj để cm cho anh thấy đk sự thật ?...đợi chương tiếp theo đi😂🍃

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro