Trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Tấm rút thanh gươm ra, chỉ thấy được 1 nửa lưỡi gươm, phần còn lại khi chạm vào yếm đã bị nung cháy.
Rồi Tấm gào lên, tay chuyển sang màu tím đậm, nhắm thẳng vào tim Cám. Tức thì, chiếc yếm thần phát sáng, lần này, toàn bộ các văn tự trong yếm xếp lại thành 1 vòng tròn rồi xoay tít, đẩy Tấm ra đằng xa.
Trên bầu trời, xuyên qua những đám mây, chẳng biết từ đâu, 1 cột ánh sáng từ trên cao rọi thẳng xuống người Cám. Không gian xung quanh Cám sáng dần lên. Những sợi dây trói bụng ra. Hứng lấy ánh sáng ngoài trời, từ trên người Cám, 1 vầng hào quang bắt đầu tỏa ra nhè nhẹ,
Quân lính khi thấy, lập tức rút hết binh khí ra đề phòng. Cám chầm chậm nhìn xung quanh, đôi mắt mơ màng.
Rồi Cám chậm rãi đứng dậy, trên người cô, ánh sáng toả ra dịu êm, như mang theo hơi ấm của vạn vật trong không gian.
Dưới ánh sáng ấy, sát khí tan đi, quân lính dường như quên hết đi việc chém giết, chỉ nghĩ đến điều lành, nghĩ đến 1 cuộc sống an bình đang chờ đợi. Chẳng ai bảo ai, tất cả bỏ hết khí giới xuống. Mặt đất leng keng những kiếm, gươm.
Dưới ánh sáng ấy, vạn vật như được phục hồi sinh khí.
Rồi tất thảy nô tì, quân lính, tất cả đều quỳ xuống cùng 1 lúc.
Cám đứng ở giữa. Toả ra vầng hào quang ấm áp như đang thanh tẩy mọi sinh linh. Từ hào quang ấy, xuất hiện những đốm sáng nhỏ, bay nhẹ như đom đóm, đậu vào vết thương của những người lính, vào vết chém trên người mẹ Cám,vào con gà phía sau nhà,....
Mỗi đóm sáng đều chứa năng lượng của sự sống.
Mẹ Cám cất tiếng thở trở lại, Thị chưa chết, Thị chỉ ngất đi vì bị mất quá nhiều máu.
Vào khoảnh khắc đẹp đẽ ấy, bỗng xuất hiện 1 tiếng gầm lớn.
Chẳng biết tự bao giờ, Tấm đã thay đổi nhân dạng, buông tóc xoã rũ rượi, quanh người xuất hiện 1 vầng quang màu tím đặc. Tấm ngồi xuống, lẩm bẩm bùa chú, lòng bàn tay phải đặt xuống mặt đất, từng tràng tiếng tàu bật ra khỏi miệng.
Từ 5 đầu ngón tay, xuất hiện 5 vết nứt lớn. Có 1 sinh vật cực lớn đang chuyển động dưới chân.
Quân lính không để ý, bị rơi vào vết nứt ấy. 1 bóng đen dài trường qua, cắn lấy từng người. Tiếng kêu gào khắp nơi. Máu từ dưới bắn phọt lên, mùi tanh ngòm phảng phất trong không khí.
"Xuất"
Lời Tấm vừa dứt, từ dưới đất trồi lên 1 sinh vật có kích thước khổng lồ. Đó là 1 con rết màu đen xì, mỗi đốt của nó to bằng cổ xe ngựa. Nó uốn lượn khắp nơi, đi đến đâu nó ăn thịt người đến đấy.
Xác người khắp nơi, chảy máu thành dòng.
Con rết đối diện Cám, nhởn nhơ, 2 cái râu ngoe nguẩy; trên miệng nó, hàng trăm cái răng nhoe nhoét máu đang nhe ra.
Cám bước gần hơn về phía con rết.
Con rết khổng lồ rùng mình, người nó rung rung, rồi phát ra 1 làn khói độc màu xanh lục. Khói bay đến đâu, cỏ cây bị ăn mòn đến đấy, những người lính xấu số chạy không kịp, bị ăn mòn cả xương lẫn thịt. Con rết hít 1 hơi, thổi ra làn khói hướng về phía Cám.
Khói độc mịt mù, ngày càng dày đặc, ánh hào quang quanh người Cám nhạt dần, biến mất trong làn khói ấy.
Tấm từ xa quan sát, miệng vẫn liên tục niệm chú điều khiển rết tinh.
Làn khói bủa vây xung quanh, chẳng thấy Cám đâu nữa.
Không gian trở nên im ắng đến ngột ngạt, chỉ nghe tiếng con rết tinh phun ra những hơi phập phù. Toàn thể cỏ cây sinh linh lặng im như đang nén mình chờ đợi.

Rồi giữa làn khói ấy, vang lên một tiếng gầm lớn, cư dân hàng dặm quanh khu vực ấy đều giật mình, có kẻ đang ăn còn rơi cả bát cơm. Một cơn cuồng phong xuất hiện từ bên trong, cuốn lấy mọi loại khói độc vào trong tâm rồi bay thẳng lên trời.

Tấm nhìn lên, Cám đứng dưới tâm cơn lốc, trên trời, một con rồng phát ánh sáng vàng đang bay theo vòng xoắn ốc với tốc độ kinh hồn.

Cám lúc này tỏa ánh hào quang, đôi mắt sáng vàng, nhìn con rết, nói thứ tiếng ngôn ngữ cổ xưa:

"Ngươi có nhớ ta không?"

Con rết cụp người lại, nó nhớ lại chuyện ngày trước, cùng đại bàng và chằn tinh, ăn chất dinh dưỡng từ vỏ của một trăm trứng còn sót lại, bị người con gái ấy bắt gặp, đáng lẽ những sinh vật đó đã bỏ mạng, nhưng vì lòng nhân từ, người con gái ấy đã thả chúng đi.

Đến giờ, ác linh trong người Tấm mới nhận ra, hắn đang đối mặt với ai.
Ác linh trong người Tấm không phục, tiếp tục niệm chú. Con rết tinh quằn quại, sau đó buộc phải nghe lệnh, nhe những chiếc răng nhọn hoắt, tiến thẳng từ phía Cám, những cái chân của nó cắm mạnh xuống mặt đất, xuyên qua cả đá tảng, những mảnh vụn nhỏ bay đi khắp nơi.

Tức thì, từ trên trời, hỏa long lao xuống, toàn thân hóa thành ngọn lửa đỏ rực.

Răng của hỏa long cắm vào thân của rết tinh, nhấc bổng nó trên trời. Tuy vậy, lớp vỏ tu ngàn năm của rết tinh cũng không phải tầm thường. Lửa thường không thể thiêu chết được nó.

Nó giãy giụa trên không trung.

Nhưng lửa của hỏa long không phải lửa thường.

Toàn thân hỏa long đổi màu, từ ánh sáng màu vàng, giờ biến thành màu cam đậm đặc, như dung nham trong tâm trái đất, như lửa thiêng sát với mặt trời, toàn bộ không khí xung quanh hỏa long bốc khói.

Hỏa long cắn chặt răng, lớp vỏ của rết tinh bị nung nhảy, rồi bị xuyên qua.

Phập.

Những tia lửa bắn ra. Rết tinh bị cắt làm đôi, hai mảnh xác rơi xuống mặt đất. Hỏa long thổi những luồng lửa lớn, xác rết tinh bị thiêu trụi trên không.

Tấm đã hết bùa phép, chẳng còn gì để sử dụng nữa, liền quay đầu mà chạy.

Cám nhìn Tấm.

Lấp tức hỏa long đổi trạng thái, từ màu cam biến thành một luồng sáng trắng như ánh mặt trời, lập tức bay đến, cắn vào con người đang chạy kia, xuyên qua Tấm.

Tấm ngã về phía trước. Còn hỏa long bay vút lên trời. Trên răng hỏa long, có một luồng khí màu đen hình người đang giãy giụa, nhìn gần sẽ thấy, đó chính là khuôn mặt của tên thầy yểm năm nào.

Hỏa long nhìn về phía Cám, Cám gật đầu. Lúc này, hỏa long mới cắm chặt những chiếc răng vào luồng khí, sau đó phun ra một tia lửa lớn, sáng cả một vùng trời. Luồng khí đen bị thiêu rụi rồi biến mất trong không gian.

Lúc này, bầu trời đã xanh trởi lại. Hỏa long biến thành ánh sáng rồi tan vào ánh mặt trời. Mắt Cám cũng không còn phát sáng nữa, mà trở về bình thường. Những họa tiết trên áo cũng nhạt dần đi, rồi biến mất.

Mẹ Cám tỉnh dậy.

Trận chiến đã kết thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro