Suy Nghĩ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 18 tháng 04 năm xxxx ,  tại một huyện thuộc vùng ven biển của Bắc Bộ ,  cậu hai Ninh  con ông Thất chánh tổng  vừa đón sinh nhật  tuổi 18 đang có ý định sang nước ngoài du học để về thừa kế cơ ngơi cửa hàng của gia đình .

- Ninh , con xu xếp quần áo định đi đâu đó ,  định lên tỉnh chơi đó khỏng ?

- Vâng con định lên tỉnh chơi tiện ghé qua nhà chị Bình , thăm chị với các cháu một chút , con đi cơ độ 2 tháng con về .

- Ừ . Có đi thì mang theo cả thằng Tí đi cùng , đi rồi lựa thời gian mà về . Đừng có ăn chơi trên đó nghe chưa ! - Cụ Chánh Thất nói .

Nói đoạn ông gọi vọng xuống dưới nhà :

- Thằng Tí đâu rồi ,  thu xếp quần áo rồi đi theo cậu Ninh ra ngoài .

- Vâng con lên ngay đây ạ .- Thằng Tí luống cuống tay chân thu xếp quần áo chạy lên nhà trên đợi cậu chủ của nó cùng đi .

- Mày lại đây ông bảo ,  cầm túi tiền này cất gọn đi coi như làm lộ phí đi đường ,  bất quá thì hẵng lấy ra lấy ra mà dùng , nghe chưa .

- Vâng con nghe rồi ạ .

-Thằng Tí đâu rồi Tao tưởng mày đợi tao ở ngoài cổng chứ mày để tao phải đợi à ? - Cậu Ninh đứng ngoài cổng gọi vọng vào với giọng điệu mất kiên nhẫn .

- Thôi thưa ông con đi ,  cậu đợi con chút ra ngay đây ạ . - thằng Tí hớt ha hớt hải chạy ra  cùng cậu chủ của nó lên đường đi tỉnh.

- Ôi cậu ơi ,  trên tỉnh đẹp quá cậu ạ ,  nhộn nhịp hơn nhiều so với ở quê mình cậu ha . -  Hai mắt thằng Tí sáng rực lên khi nhìn thấy đường phố tấp nập , người buôn kẻ bán , xe cộ qua lại đầy đường .

Cậu hai Ninh  chỉ nhàn nhạt liếc nó một  cái rồi quay đi . Cậu cũng chẳng còn lại gì với cái cảnh đường phố tấp nập này nữa . Nhưng nói qua thì cũng phải nói lại ,  cái huyện Mà cậu đang sống toàn thương nhân gia đình khá giả sinh sống thế cũng chẳng bằng được cái tỉnh mà cậu đang đứng đây .

Chuyển hướng sang một con đường lớn cậu  và thằng Tí dừng chân lại trước cửa một thanh lâu.

- Thằng Tí mày vào thuê hai gian phòng cậu một gian mày một gian , tiện hỏi tú bà xem Lộ Khiết đã đến chưa .

- Vâng con đi ngay đây ạ cậu đợi con một chút.

Khoảng nửa khắc sau thằng Tí chạy ra mời cậu chủ của nó vào , đồng thời cũng thông báo cho cậu chủ của nó rằng Lộ Khiết có  việc bận nên đã đi trước rồi ,  hẹn hai ngày sau sẽ  cùng hội ngộ . Cậu Hai Ninh không nói gì chân tiến vào gian phòng của mình tắm rửa rồi xuống dưới lầu ăn cơm .  Ngâm mình trong làn nước mát cậu thoáng nghĩ về lời mẹ dặn trước khi đi : " mẹ vừa chạy sang nhà thầy Phượng coi bói cho con xong thầy nói năm nay con có họa sát thân đấy liệu mà đi đứng cho cẩn thận". Thở dài một hơi cậu bước chân ra khỏi bồn tắm , mẹ của cậu lúc nào cũng như vậy ,  cậu cũng chẳng tin vào tâm linh  lắm nên chỉ bỏ ngoài tai .

Bước chân xuống lầu thằng tí đã gọi đồ ăn sẵn để trên bàn đấy rồi , cũng không biết ai mách cho nó mà nó gọi thêm cả hai ả đào ra để bồi cậu ăn cơm .  Mặt cậu đằm đằm sát khí liếc nhìn thằng Tí đang đứng cười nhe răng ở một góc lại liếc nhìn hai ả đào đang uốn éo ở đằng kia ,  quát một câu khiến hai ả sợ hãi vội vàng xách váy bỏ chạy , cậu cũng chẳng còn hứng thú để ăn xoay người bảo thằng Tí mang đồ ăn lên phòng cho mình rồi sải bước đi .

Lên đến phòng cậu thở dài đánh thượt một hơi , biết thế để cái thằng này ở nhà là xong mang đi chỉ tổ chướng mắt .  Ngồi đợi khoảng một tách trà có người gõ cửa rồi mang thức ăn vào phòng cứ tưởng thằng Tí nhưng lại là một ả đào khác , trông ả có vẻ như mới vào làm nhưng cậu vẫn không kiềm được tức giận cậu giật lấy đĩa đồ ăn rồi đuổi ả ta ra ngoài trong lòng thầm  nghĩ lát nữa phải mắng cho thằng tí một trận cho nó chừa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro