#2: Bắt Đầu Vướng Vào Thị Phi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lúc đó, cũng trượt tay vứt hết cả chăn gối mà còn theo quán tính ôm vào người anh ta mà khiến cả hai ngã nhào xuống đất . Đầu mình dựa vào vai anh ta còn tay anh ta thì ôm mình vào lòng,anh ta mở to mắt ngạc nhiên, cô cũng vậy. Làm cho cả phòng ai cũng ngạc nhiên mà hốc mồm chứng kiến cảnh tượng này. Lúc đó nhìn cô rất hoảng và xấu hổ, lòm còm chống hai tay lên để định đứng dậy mà không biết vì sao anh ta cứ ôm cô mãi chả đứng lên được . Thấy thế cô mới nói :

- Anh ơi , bỏ tôi ra. Tôi ngộp thở.

Anh ta lúc này như chợt bừng tỉnh tháo tay ra và cho cô đứng dậy. Đứng lên, do cô thấy có lỗi thì vừa lấy tay phủi phủi áo anh ta vừa liên tục nói " Cho tui xin lỗi " . Đang phủi hờ trên ngực ảnh thì tự nhiên anh ta cầm hai tay cô lên và cười, nói :

- Không sao đâu , mà sao em hoảng hốt vậy ?

- Anh cho tui xin lỗi , tôi không cố ý. - Cô nói.

Nói xong thì cô đi qua anh ta để nhặt chăn gối rồi trở về chỗ ngủ. Chỗ nằm đã được sắp xếp, sau chuyện đó làm cô không ngủ được, cứ đinh ninh là sao bản thân ẩu tả thế và còn thấy có lỗi với Khuê, ngã vào ai không ngã lại ngã vào người mà bạn mình thương thầm bấy lâu. Còn về phần anh ta thì anh ta vừa hạnh phúc vừa tự trách " Sao lại ôm em ấy chứ, mà lúc ôm em ấy cảm thấy vui thật, ấm áp nữa. Cơ mà em ấy dễ thương thật đấy, lúc phủi áo và xin lỗi mình tự nhiên sao mình lại thấy ngại vậy ta.". Sau một hồi suy nghĩ thì cũng chìm vào giấc ngủ. Mà cô lại không hay biết rằng sẽ có một câu chuyện sắp xảy ra.

Đang ngủ thì chuông reo thức dậy, gắp chăn xong thì đi xuống cái tủ để cất đồ. Ai ngờ vừa đứng lên đi thì anh ta đi ngang qua nhìn mình, mà để cô vô tình thấy nên nhìn sang chỗ khác, lúc đó cô ngại nên cũng cúi đầu xuống. Sắp xếp xong thì xuống ăn xế, vừa ra khỏi phòng học thì Khuê chạy lại hỏi :

- Ê , bà ngủ ngon không , mà anh Gia Nghĩa ngủ chung phòng với bà đúng không.

- Ờ , ngủ cũng ngon . Mà Gia Nghĩa là ai ? - Cô vui vẻ đáp. Không phải cô cố tình quên anh ta, mà do cô có tính hay quên nên nhớ mỗi cái biệt danh siêu hotboy của anh ta mà thôi.

- Trời ạ , siêu hotboy đó. - Khuê cũng bó tay.

- À , ờ đúng rồi . - cô giả bộ cười tươi cho qua chuyện chứ Khuê phát hiện cô ngại thì chắc sẽ nghi ngờ ngay.

Y như rằng chuyện gì của cậu Gia Nghĩa cũng được mọi người quan tâm cả. Suốt bữa ăn cứ bàn về cái chuyện anh ta ôm cô thôi. Khiến cho cô đi ngang qua đâu cũng bị soi mói , xỉa xói không lí do. Mà nguồn tin đó lại được bắt nguồn về một tiểu mỹ thụ cùng lớp lan truyền, kể không đúng sự thật còn bịa thêm vài câu . Bạn đó không phải đẹp đẽ gì mà do lộ quá với tài ăn nói kho cua trai nên được mọi người phong danh cho. Lúc đó cô còn ngu ngơ, cứ tưởng mình làm sai chuyện gì nên mới bị nhìn như vậy mà lại không biết là lỡ đụng chạm vào người siêu hotboy.

Trong lớp ngồi cũng không yên, liên tục bị nhìn và xì xầm to nhỏ. Cô cũng không ngờ chuyện đó đến tai Khuê, mà Khuê lại im lặng. Làm cho ra về thì Khuê nói giọng bực tức khi cô muốn đi cùng :

- Đừng đi với tôi.

Cô cũng lấy làm ngạc nhiên, hỏi :

- Ủa bà bị sao vậy, giận tui hả ?

- Làm ơn đừng đi với tôi, chuyện cậu làm không lẽ không biết, ở đó còn giả ngây thơ.

Cô chết đứng vì câu nói của Khuê, rồi Khuê đi bỏ lại cô với bao câu hỏi " Mình đã làm gì sai với cậu ta sao?". Đường đi xuống xe buýt trường thì cũng bị ai dòm ngó liếc ngang liếc dọc, có người còn xô cô khi đang đi mà không thèm xin lỗi, có người thì đi qua mắng nhiếc không thương tiếc khiến cô cũng bất ngờ.

Trên đường về cô cứ suy nghĩ mãi. Về tới nhà sau khi vệ sinh, tắm rửa, ăn uống thì lên phòng vội bật ngay cái Macbook mà lên Facebook hỏi Khuê :

- Khuê ơi, sao bà giận tui vậy?

- Bộ bà không biết hay giả ngu vậy? - Khuê gửi tin nhắn Facebook.

- Tui thật sự không biết mà. - Cô trả lời.

- Được rồi, bà lên Group của trường sẽ biết lý do. - Khuê đáp.

Rồi cô cũng làm theo, lên group của trường coi. Thật bất ngờ rằng là tấm hình cô ôm anh ta lúc trưa còn theo dòng status của bạn tiểu mỹ thụ đó. Kéo xuống bình luận thì thôi rồi toàn chửi bới, có mấy bạn là hủ không muốn cô đụng vào anh ta. Thế là hiểu nguyên do nên cô vào tin nhắn để giải thích cho Khuê và xin lỗi vì đã không nói. Khuê cũng kiểu không tin và cô đã nói với Khuê rằng :

- Được rồi nếu cậu không tin thì tui sẽ chứng minh cho bà thấy.

- Chứng minh cái gì? - Khuê đáp.

- Tui sẽ xa lánh anh ta, ngày nào ngủ trưa tôi cũng sẽ chụp ảnh anh ta lại cho bà và báo cáo tình hình giờ ngủ cho bà nha. - Cô trả lời lại.

- Nói được phải làm được đó, tui sẽ tạm tha cho bà lần này. - Khuê gửi tin nhắn và kèm theo icon cười.

Anh ta cũng biết chuyện và chứng kiến những gì cô bị lúc ra về , thấy những bình luận trên Group của trường. Anh ta cũng không ngờ chuyện lại lớn như vậy và cảm thấy có lỗi với cô. Nên anh ta đã quyết định xoá hình và kèm theo dòng status kể lại đúng sự thật, do anh ta cũng làm admin Group đó. Và tối anh ta cứ suy nghĩ về cô rằng :

* Trời ơi, ôm làm chi mà để em ấy bị như vậy, đúng là.... Phải làm gì đó xin lỗi mới được. Mà sao mình cứ nghĩ về em ấy hoài vậy trời mới gặp có hai lần thôi mà. Không lẽ... Không phải, không phải đâu, không thể yêu nhanh như vậy được.* - Anh ta gào thét trong đầu

Sáng hôm sau, sau khi mọi việc đã ổn mọi người coi cô như vô hình, không có gì xảy ra cả. Về phần anh ta nói là làm, vào giờ ra chơi anh ta cầm theo hộp bánh và tới đứng trước cửa lớp cô...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro