sαкε [18+]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 tháng sau khi kết hôn, hai bên cũng chẳng nói với nhau được mấy lời. cô cứ theo trình tự mà hắn đã sắp xếp, mỗi ngày đều dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng cho hắn, đến khi hắn kết thúc công việc trở về thì cùng nhau dùng bữa, xong xuôi rồi thì đến cô đi làm. mỗi cuối tuần, hắn sẽ ra ngoài rồi đi đâu đó cả đêm, sau khi trở về là hắn lại cho cô chút tiền, giống như đang nói với cô rằng cứ tiếp tục như vậy và để hắn yên.


cô cũng biết điều, không hỏi han hắn quá nhiều. hai người sống trong cùng một ngôi nhà, nhưng lịch trình khác nhau, tình cảm thì gần như chẳng có, cô cũng không biết đến khi nào vòng lặp này sẽ kết thúc.

một hôm nọ, hắn sốt gần chết.

cô sau khi kết thúc ca làm đêm về thì cũng đã là 5h sáng, thấy hắn hôm nay nằm dài trên ghế sofa, đồ đạc vứt lung tung hết cả, tủ thuốc thì mở tung ra không đóng lại. bình thường hắn rất quy tắc, chưa bao giờ có biểu hiện như thế này. cô tự biết có chuyện không ổn, rón rén tiến đến gần hắn, thấy trên trán hắn đang đặt một chiếc khăn ẩm, liền nhẹ nhàng đặt tay lên gương mặt đang nhăn nhó kia.

nóng quá.

cô nhanh chóng đặt áo khoác sang chỗ khác, đỡ hắn từ phòng khách vào trong phòng ngủ. lúc này hắn đã tỉnh rồi, nhưng xem ra vẫn còn mơ màng, hai mắt không thể mở nổi, cũng không nói được gì. cô kéo chăn lên cho hắn, chạy vào phòng tắm lấy một thau nước ra rồi thay khăn. rất nhanh đã khiến hắn thấy thoải mái hơn nhiều, đây cũng là lần đầu tiên cô thấy gương mặt hắn trông thư giãn đến thế.

"anh à, anh chưa uống thuốc đâu đúng không?"

cô lấy trong túi ra một vỉ thuốc, bỏ một viên sủi vào cốc nước ấm. trong lúc chờ nó tan, cô không nhịn được mà nhìn vào gương mặt đang say ngủ của hắn rất lâu. cô đặt một nụ hôn lên trán hắn. đến lúc cô nhận thức được mình vừa làm gì, thì viên thuốc đã tan hoàn toàn rồi. con người vào những lúc cuối ngày, lúc mệt mỏi và yếu đuối nhất, thường trở nên thật thà đến kì lạ. cô rõ ràng yêu thương hắn thật lòng, chỉ mong bản thân cũng được chồng che chở như những người phụ nữ khác mà thôi.

nhưng cô đã sống trong im lặng quá lâu, đến cả việc bày tỏ cảm xúc thế nào với người mình yêu cũng không biết luôn rồi.

nhẹ nhàng vuốt mái tóc hắn lên, cô thì thầm "mau uống thuốc đi anh, nếu không sẽ còn khó chịu nhiều hơn nữa."

hắn dù đang rất mệt, mệt muốn chết, nhưng vẫn cố ngẩng lên, uống cho hết thứ khó nuốt này. cô cũng đỡ lấy lưng hắn, giúp hắn ngồi thẳng lên một chút, xong lại nhẹ nhàng giúp hắn nằm xuống, đắp chăn cho hắn ngủ.

thật ra hai người từ sau chuyện đó đã không còn ngủ chung một phòng với nhau, hôm nay cô lại mơ màng đưa hắn sang phòng mình. giờ nhận ra thì đã muộn, đã lỡ giờ lên giường bình thường rồi, không nên chần chờ gì nữa, cô leo lên giường hắn ngủ.

mùi chăn gối của hắn, quả thực dễ chịu vô cùng...


cô mở mắt khi mặt trời đã lên tới đỉnh đầu, lật đật mò tìm cái điện thoại xem xem lúc này đã mấy giờ, chắc tầm này hắn đã dùng bữa ở chỗ làm rồi. đặt chân xuống giường, cô mới nhận ra đây không phải phòng mình, mới lần lượt nhớ lại những chuyện xảy ra sáng sớm nay. cô ngồi xuống giường tự nhủ "chắc hắn không biết cái trò mình đã làm khi cho hắn uống thuốc đâu..."

trong khi cô còn đang tự trấn an bản thân, Taiju mở cửa bước vào khiến cô giật thon thót.

"anh, anh không đi làm sao?"

"không." hắn nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới. "ăn mặc kiểu gì thế này?"

lúc này cô mới nhớ ra trên người mình lúc này chỉ có mỗi chiếc áo thun rộng thùng thình.

"không phải... lúc ngủ em hay cử động nên không mặc nhiều đồ.."

"vậy sao?" hắn liền đóng sầm cửa lại. "tôi còn tưởng em mỗi khi tôi không có nhà đều như vậy cơ đấy."

cô nhìn hắn khó hiểu, nhưng đến khi đoán ra được hành động tiếp theo của hắn thì hắn đã đứng ngay trước mặt cô rồi.

hắn nắm lấy đôi vai nhỏ bé của cô rồi đẩy cô lên giường, nhanh chóng bỏ chiếc áo thun đang mặc ngoài ra. cô bất giác lùi người lại về phía sau, nhưng hắn nhanh chóng chộp lấy một chân cô kéo lại gần mình. 

"đợi đã-"

chưa nói hết câu, cô đã bị người chồng mình đè ra giường hôn ngấu nghiến. lưỡi hắn luồn vào bên trong khoang miệng cô, một tay xoa nắn bầu ngực trắng ngần, tay còn lại ôm chặt lấy vòng eo nhỏ bé. thấy cô muốn đẩy mình ra xa, hắn lại càng ghì cô xuống, không cho cô cơ hội phản kháng. mà sự chống đối nửa vời này của cô có thể làm được gì con thú to lớn như hắn chứ?

đến khi môi hắn rời khỏi cô, chiếc áo đó đã bị hắn nhanh tay vứt qua một bên rồi. cô thở không kịp, cả đời này cô chưa từng bị ai hôn như thế này. không đợi cô kịp định thần lại, hắn liền nhắm đến cổ cô liên tục ngấu nghiến, hai tay chơi đùa với đầu ngực hồng hào. cơ thể cô lần đầu bị kích thích, không nhịn được những tiếng rên rỉ. hai tay cô nắm lấy cổ tay hắn, muốn xin hắn dừng lại nhưng cả người đều chẳng có chút sức nào. sự chống cự vô nghĩa của cô càng kích thích hắn, khiến hắn muốn chơi đùa với con mồi của mình nhiều hơn.

tới khi hắn muốn làm nhiều hơn mà buông cô ra thì trên người cô đã xuất hiện nhiều vết tím đỏ. lưỡi hắn lúc này trườn từ trên cổ kéo xuống tận eo cô, cô nhận ra điều hắn sắp làm, nhanh chóng thu chân lại né tránh hành động của hắn. nhưng hắn đâu có dễ dàng để yên cho cô chứ? 

"anh... công việc của anh thì sao?" giọng cô lúc này không còn ổn định được nữa rồi.

"hôm nay là chủ nhật." hắn banh hai chân đang run rẩy của cô ra. "em còn muốn đuổi tôi đi đâu?" 

trước mặt hắn bây giờ là nơi sâu kín nhất của cô, cái nhìn của hắn khiến cô mất bình tĩnh hoàn toàn, tay túm chặt tấm chăn phía dưới. đóa hoa e ấp dưới chân cô co lại rụt tè, một dòng nước nhỏ từ bên trong đó tràn ra, trước từng đó kích thích của hắn thì làm sao mà không có phản ứng được? hắn nhanh chóng vùi mặt vào nó, liên tục liếm láp khiến cô giật nảy mình. lưỡi hắn chơi đùa bên ngoài chưa chán mà đã muốn tiếp tục tiến vào sâu hơn nữa, hắn dùng ngón tay vén bức màn thịt bên ngoài ra, khám phá ra một vùng hồng hào ướt át.

cô chẳng thể làm được gì ngoài nhận lấy toàn bộ sự sung sướng đó, rên rỉ không ngừng. những âm thanh phát ra từ miệng cô ngày càng lớn hơn, bởi vì có thứ gì trong cô như sắp thoát ra, cô cảm nhận được nó đang tới. cô xấu hổ tới mức phải lấy một tay che miệng mình lại. 

"ra rồi sao?" hắn liếm môi cười khoái trá nhìn cô nằm trên giường thở dốc. cái thứ to lớn của hắn hình như cũng sắp không chịu được nữa rồi, bên trong chiếc quần có một con quái vật cũng muốn được chăm sóc. hắn dùng một tay cởi bỏ chiếc quần dài, nhanh chóng trèo lên gần cô. 

cô bất ngờ nhìn cái thứ to lớn của hắn trước mặt mình. cô đã làm ở bệnh viện được 2-3 năm nay, đúng là đã từng có vài lần nhìn thấy cơ thể của các bệnh nhân nam rồi. nhưng cái thứ này là sao? trên đời thật sự có thứ lớn như vậy hay sao?

"sao hả? đến lượt em rồi đấy."

"em.."

hắn dựa vào thành giường nhìn gương mặt ngơ ngác của cô "đến em chăm sóc cho nó rồi chứ sao?"

thấy cô còn chưa hiểu, hắn túm lấy tay cô kéo lên gần cái thứ to lớn kia. bàn tay thanh mảnh của cô chạm vào nó, nhẹ nhàng vuốt nó theo hướng dẫn của hắn. 

"đẩy mông qua hướng này đi."

"dạ..." cô không hiểu lắm nhưng vẫn làm theo. cảm thấy cô còn quá chậm chạp, hắn liền lấy tay kéo cô lên gần hắn, hai ngón tay đâm mạnh vào bên dưới cô. toàn thân cô như có một luồng điện xẹt qua, cả cơ thể cứng đờ lại.

"anh, chậm thôi... em chỉ vừa mới-" cô nhìn hắn van nài, hắn lại càng đâm những ngón tay đó vào sâu hơn.

"đừng có quên công việc của mình, hãy chăm lo cho thằng nhỏ này đi."

cô sợ hãi cố gắng tập trung vào cái thứ đang cương cứng trước mặt, hai tay vuốt ve nó, miệng ngậm lấy phần đầu đang co giật kia. thực sự nó quá lớn, cô không tài nào đưa cả vào miệng mình được, phía dưới còn đang bị hắn khuấy đảo liên tục, xem ra cô lại sắp không nhịn được nữa rồi...





"hai... hai người làm chuyện đó rồi sao???"

"hắn có làm đau chị không?? Taiju... hắn đã ép chị làm đúng không???"

"tên khốn đồi bại đó... chị mau qua đây sống với em đi!!"

trước câu hỏi dồn dập của em chồng, cô chỉ đành nói rằng bản thân cô tự nguyện làm chuyện đó, cô không hề bị hắn ép buộc hay gì cả. chuyện này là giữ thể diện cho người mà cô gọi là chồng, để trấn an cô em gái hắn. hơn nữa cô làm gì có cái gan rời xa hắn chứ? vợ chồng không sống chung một nhà với nhau thì có thể đi đâu? nhìn ra cửa sổ phòng làm việc, cô thở dài một tiếng rồi tự an ủi bản thân: thôi thì, ít nhất hắn cũng chưa làm gì quá đáng với mình cả...

đấy là cô nghĩ vậy...





_damn... tôi muốn tự thanh tẩy bản thân mà vẫn còn mấy chap có cảnh này nữa..._

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro