CHƯƠNG 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thoáng mắt đã đến đại hỷ của Bạch Thiển thượng thần. Dịch Phong sau khi đưa Phượng Cửu về Hồ Ly Động thì được Bạch Thiển thượng thần nhờ ở lại Thanh Khâu giúp đỡ việc phụ trách hôn lễ. Nhưng thật ra là cô cô sợ khi Phượng Cửu gặp lại tảng đá Đông Hoa Đế Quân kia sẽ đau lòng nên đã mời Dịch Phong ở lại. Vì trừ nàng ra người có thể nói chuyện nhiều với Phượng Cửu chỉ có người biểu ca này.

Còn bên trong tẩm điện lúc này, Bạch Thiển đang một thân vận y phục đỏ rực tơ vàng rất diễm lệ. Phượng Cửu thất thần nhìn cô cô nàng rồi lại nhớ đến lời hắn nói lúc còn ở phàm giới "Từ nay về sau trong cung này không còn ai gây khó dễ cho nàng được nữa".

"Quân thượng, đội ngũ đón dâu của Thiên Tộc đã đến đón dâu rồi, người mau ra tiếp đón một chút!" Mê Cốc hoang mang đi vào nói, lời nói ấy như bừng tỉnh Phượng Cửu khỏi mạch suy nghĩ vừa rồi, nàng vội vàng đứng dậy. Bạch Thiển vội níu chặt vạt áo của Phượng Cửu lại, nói: "Tiểu Cửu, con có thể chứ?" Phượng Cửu nhàn nhạt cười: "Cô cô yên tâm, hôm nay là ngày đại hỉ của người, con sẽ giữ lễ nghĩa, con còn muốn mời người của Thiên Cung uống rượu mừng nữa! Chiết Nhan thượng thần còn ủ người đủ rượu hoa đào nữa!" Bạch Thiển đau lòng nói: "Con đừng tự làm khổ mình nữa." "Phượng Cửu chắc chắn, Tiểu Cửu nhất định sẽ không làm Thanh Khâu chúng ta mất mặt nên cô cô cứ yên tâm, con ra ngoài đón họ đây!" Bạch Thiển nhìn bóng dàng nàng rời đi, thầm thở dài một hơi... rồi bảo Mê Cốc lại "Mê Cốc, ngươi đi kiếm Thế Tử điện hạ nói với điện hạ là Cô cô nhờ điện hạ ra tiếp quý tôn khách với Nữ Quân"

Cửa vào Thanh Khâu Hồ Ly Động.

Phượng Cửu ra ngoài cửa động rất xa liền nhìn thấy một thân ảnh áo tím, nàng điều chỉnh lại tâm trạng rồi đi lên chắp tay thi lễ nói: "Thanh Khâu Nữ Quân Bạch Phượng Cửu bái kiến Đông Hoa Đế Quân, Tam điện hạ, Mặc Uyên thượng thần." Liên Tống nhìn Đông Hoa rồi lại nhìn Phượng Cửu, trêu chọc nói: "Nữ Quân liệu không biết có phải hơn bảy trăm năm không gặp tính tình đã thay đổi hay không, như thế nào ngày đại hỉ lại một thân bạch y thuần tịnh như vậy?" Phượng Cửu ngẩng đầu, đón nhận cái nhìn và câu nói của Liên Tống, nàng cười nói: "Tam điện hạ Phượng Cửu nhớ rằng Thiên Tộc không có quy tắc nào quy định trong ngày đại hỷ không được vận bạch y?" Liên Tống ngẩn ra cứng họng. Phượng Cửu từ đầu đến cuối đều không nhìn về phía Đông Hoa. "Giờ lành chưa tới, các vị tôn khách từ xa đến mời theo ta vào trong uống trà nghỉ ngơi." Nói đoạn, Phượng Cửu quyết đi ở phía trước để dẫn đường.

Đang dẫn đường thì Dịch Phong từ nơi nào bước ra nàng đang định nói thì huynh ấy đã  đi đến bên cạnh nàng rồi nói "Bạch Nhi, muội đi pha trà tiếp tôn khách để huynh dẫn đường được rồi!" Nói xong còn giơ tay ra nhặt lấy một cánh hoa khô không biết từ đâu lại ở trên đầu nàng.

Một màng này bị Đông Hoa Đế Quân nhìn thấy, sắc mặt liền biến đổi. Nàng quay lại hành lễ xong định đi thì Liên Tam Điện Hạ đột nhiên hỏi "Thứ hỏi Nữ Quân vị này là...?"

"Huynh ấy là Thế Tử của Xích Hồ Tộc, biểu ca của ta Xích Dịch Phong." Phượng Cửu nói xong Dịch Phong liền quay sang nhìn Liên Tống một nụ cười nhàn nhạt.

"Đi pha trà đi" Dịch Phong nói với Phượng Cửu.

"Muội đi ngay giờ" Nói xong Phượng Cửu liền rời đi mà cũng không liếc Đông Hoa lấy một cái.

"Quý tôn khách xin đi theo ta" Dịch Phong nói xong liền dẫn đường cho bọn họ. Ánh mắt của Đông Hoa nhìn Dịch Phong lúc này như muốn triệu ra Thương Hà Kiếm một tay chém chết chàng ta vậy.

Trong Động Hồ Ly

"Quý tôn khách xin mời ngồi"

Từ xa đã thấy Phượng Cửu bưng trà đi tới

"Giờ lành còn mấy canh giờ nữa mới tới, quý tôn khách xin vừa uống trà vừa đợi đến giờ lành". Ánh mắt Đông Hoa sâu sắc nhìn Phượng Cửu thấp thoáng ý cười, vết bớt hình hoa phượng giữa trán nàng vẫn như cũ, đỏ tươi như vậy, mà tiểu hồ ly ngày nào giờ đã không còn hoạt bát như trước nữa.

"Bạch Nhi" Một giọng nói phá tan bầu không khi. Phượng Cửu quay mặt lại nhìn Dịch Phong.

"Qua đây ngồi" Dịch Phong vừa nói vừa chỉ cái bàn cách chỗ ngồi của Đông Hoa tầm ba thước. Phượng Cửu liền gọi Mê Cốc ra tiếp đãi bọn người của Đông Hoa rồi qua chỗ của Dịch Phong ngồi.

Dịch Phong liếc liếc qua nhìn chỗ Đông Hoa

"Vị Đông Hoa Đế Quân này đúng là rất giống một tảng băng" Dịch Phong nhìn Phượng Cửu nói

"Ngài ấy vốn là thần tiên sinh ra từ tảng đá, huynh nói ngài ấy là tảng băng cũng xem như đúng" Phượng Cửu cười cười nói.

"Một mỹ nhân như muội, nam nhân vây quanh muội có thể nói là đếm không xuể mà lại cứ thích một lão thạch đầu đó" Phượng Cửu nghe từ "lão thạch đầu" thì bất giác lại nở ra một nụ cười. Hai người cứ cười cười nói nói vốn chẳng để ý đến mấy người ở bàn bên kia

Ở bàn bên kia Liên Tống cảm khái nói "Vị Nữ Quân này nhìn có lẽ cũng chỉ ở trước mặt vị Dịch Phong thượng thần kia mới vô tư vậy thôi, từ khi gặp chúng ta không nở ra được nụ cười nào cũng rất kiệm lời nói mà khi Dịch Phong thượng thần xuất hiện thì... Đế Quân ngài phải cẩn thận, cận thẩn"

Đông Hoa liếc nhìn Liên Tống nói "Ngươi không nói không ai nói ngươi câm đâu"  Cảnh tượng nói nói cười cười Dịch Phong và Phượng Cửu đều bị Đông Hoa thu vào trong mắt trong lòng hắn vốn rất khó chịu, nhưng Đông Hoa Đế Quân là ai chứ. Trước sau hắn vẫn giữ được một cái mặt lạnh như vậy.

Tiếng chuông vang lên giờ lành tới. Phượng Cửu đứng dậy "Muội vào đỡ cô cô lên kiệu" Nói vào liền rời đi. Lúc Phượng Cửu rời đi Đông Hoa liếc qua nhìn Dịch Phong trong lòng thầm nghĩ "Tên tiểu tử này có cái gì tốt chứ, luận dung mạo Đông Hoa Tử Phủ Thiếu Dương Quân ta chắc chắn không thua hắn, luận võ công thì nhất định chưa đầy 10 chiêu Thương Hà Kiếm của ta có thể lấy được mạng của hắn, tiểu hồ ly rốt cuộc nàng thích hắn ta ở điểm nào. Lại còn để hắn gọi nàng là Bạch Nhi cái tên Bạch Nhi này Đông Hoa Tử Phủ Thiếu Dương Quân ta còn chưa được gọi hắn lại có quyền gì được gọi..." Lúc Phượng Cửu đỡ Bạch Thiển đang trùm khăn đỏ chậm rãi đi ra thì Đông Hoa mới thu hồi được những suy nghĩ đó.

Ra đến ngoài, Phượng Cửu đột nhiên ngẩng mặt nhìn về phía Đông Hoa Đế Quân, trong ánh mắt nàng giờ đây đã không còn nét linh động như ngày xưa.

Đông Hoa nhíu mày nhìn nàng, không nói gì. Phượng Cửu đỡ Bạch Thiển đến bên cạnh Đông Hoa rồi chạy lại đến đứng cạnh Dịch Phong. Dịch Phong vỗ vỗ vai nàng bảo "Đại hỷ của cô cô muội khóc gì chứ"

"Muội không khóc muội là vui cho cô cô đã tìm được hạnh phúc nên mới khóc chứ bộ. Huynh thì hiểu gì chứ." Dịch Phong ôm Phượng Cửu vỗ vỗ vai nói "Ngoan, không khóc". Thấy cảnh tượng này cơn giận trong lòng Đông Hoa Đế Quân đã đến đỉnh điểm nhưng vẫn phải kìm nén lại.

"Ngoan, muội phải đến đỡ cô cô lên kiệu kìa." Phượng Cửu nghe xong mới nín khóc. Nàng chạy đến cạnh Bạch Thiển với một bộ dáng ít nói ít cười như trước đây.

Phượng Cửu không nhiều lời nữa, nàng đỡ Bạch Thiển lên kiệu hoa rồi theo bước đoàn đón dâu lên Cửu Trùng Thiên.

Thiên Cung hôm nay khung cảnh rất náo nhiệt, bảy màu tương vân phiêu đãng, nhóm linh điểu xoay quanh Thiên Cung kêu lên vui mừng, Phượng Cửu đưa Bạch Thiển vào Tẩy Ngô Cung rồi âm thầm thở dài một hơi nhẹ nhõm, nàng nói với Bạch Thiển muốn đi dạo xung quanh một chút, Bạch Thiển vì muốn nàng vui nên cũng liền đồng ý.

Thiên Quân bãi yến ở đại điện Thiên Cung, rất rộn ràng nhốn nháo, rất nhiều tiên nhân đã yên vị tại chỗ của mình. Đông Hoa một thân y phục tím đã yên vị tại chỗ của mình một mình uống rượu hoa đào, đôi mắt không biết vô tình hay cố ý cứ nhìn ra phía ngoài đại điện. Liên Tống vẫn luôn trầm tĩnh nhìn Đông Hoa rồi chợt cầm chén rượu đi đến bên cạnh Đông Hoa cảm thán một câu: “Hiện giờ Nữ quân Thanh Khâu đã không còn là Phượng Cửu của trước kia, chẳng lẽ ngài không nhận ra cô ấy càng ngày càng giống ngài hay sao? Người có thể nhìn thấy bộ dạng của Tiểu Đế Cơ Bạch Phượng Cửu trước đây chỉ có vị Dịch Phong thượng thần kia thôi.” Đông Hoa nghe vậy khẽ nhíu mày nhưng không nói gì chỉ cầm lấy chén rượu uống một ngụm, thưởng thức chén rượu trong tay. Ngoài đại điện chợt báo: “Thanh Khâu Nữ quân, Thế Tử điện hạ.” Đột nhiên không khí náo nhiệt vừa rồi trong đại điện lắng xuống, toàn bộ nhìn về phía cửa đại điện. Trong một góc trong đại điện có một vị vừa mới phi thăng thành tiên vội hỏi một vị thượng tiên bên cạnh: “Không biết ngài có biết Thanh Khâu Nữ Quân với vị Thế Tử kia là người phương nào?” “Thanh Khâu Nữ Quân là cháu gái của Hồ Đế ở Thanh Khâu, nghe nói là một trang dung nhan tuyệt sắc khuynh thành, hôm nay người mà Thái tử thành thân với chính là cô cô nàng, là đệ nhất mỹ nhân của Tứ hải bát hoang, còn nàng là đệ nhị. Tuy nhiên nàng lại là người kế thừa chức vị Nữ quân nên hiếm khi ra khỏi Thanh Khâu, hơn bảy trăm năm nay chưa từng tới Cửu Trùng Thiên, hôm nay mới thấy nàng quay lại đây. Còn Thế Tử điện hạ kia là biểu ca của nàng, hai người nghe nói rất là thân thiết với nhau vị Thế Tử điện hạ kia cũng là một đại mỹ nam ở Thanh Khâu. Nữ Quân Thanh Khâu lên ngôi được khoảng một tháng thì Thế Tử điện hạ trở về Thanh Khâu. Còn có tin đồn lúc Nữ Quân phi thăng thượng tiên Thế Tử điện hạ đã chắn ba đạo thiên lôi giúp Nữ Quân, lúc Nữ Quân phi thăng lên thượng thần phải trải qua những nỗi khổ ở nhân gian Thế Tử điện hạ cũng cởi bỏ tiên thân cùng nàng xuống phàm. Nữ Quân rất coi trọng vị biểu ca này, còn có tin đồn nói quan hệ giữa hai người không chỉ là huynh muội bình thường. Hôm nay xem ra là thật rồi”

Trước cửa đại điện, hai vị thân vận bạch y trắng như tuyết chậm rãi đi vào, một người có đôi chân mày đẹp nhập tấn, hàn mắt như tinh, môi đỏ tựa hà, giữa trán là cái bớt hình hoa phượng vũ đỏ tươi, mái tóc đen dài cập eo, mượt tựa như thác nước, trên mái tóc cài một cây trâm hoa màu trắng. Còn một người mái tóc đen xoã, trên đầu cài một chiếc trâm ngọc, đôi mắt snags tinh. Khi hai người đứng cạnh nhau đúng thật là rất đẹp đôi. Trong nháy mắt, tất cả tiên nhân đều không rời mắt khỏi Phượng Cửu và Dịch Phong.

“Thanh Khâu Nữ quân Bạch Phượng Cửu bái kiến Thiên Quân, Đông Hoa Đế Quân.”

"Thế Tử Xích Chi Hồ Tộc ở Thanh Khâu bái kiến Thiên Quân, Đông Hoa Đế Quân.”

Phượng Cửu và Dịch Phong hơi cúi người, chắp tay hành lễ.

“Nữ quân với Thế Tử không cần đa lễ, mời ngồi.” Nói rồi Thiên Quân đưa tay trái ra hiệu mời nàng mời ngồi.

“Phượng Cửu đa tạ Thiên Quân.” Dứt lời nàng liền đi đến phía dưới đối diện Đông Hoa rồi ngồi xuống còn Dịch Phong ngồi ở bàn bên cạnh nàng. Phượng Cửu một mình uống rượu, Thành Ngọc từ phía sau bước tới vỗ nhẹ lưng Phượng Cửu. Phượng Cửu quay đầu lại cười.

“Thành Ngọc, đã lâu không gặp.”

“Cô còn nói vậy, không đến gặp ta, cô đi rồi ta ở đây chán muốn chết.”

Phượng Cửu đổi tư thế, lấy tay trái gối huyệt Thái Dương, tay phải cầm một chén rượu hoa đào nói: “Không phải cô còn Tam điện hạ để đấu võ mồm sao? Sao lại nhàm chán được?”

“Phượng Cửu, cô sao khác trước như vậy rồi, cô đứng lên cho ta xem coi có thật sự là Phượng Cửu thật không hay không phải?” Thành Ngọc hồ nghi nhìn Phượng Cửu.

“Đừng náo loạn Thành Ngọc, không phải ta thì còn ai có thể đi vào đại điện này.” Phượng Cửu vẫn như vậy, chống tay uống rượu nói. Cảm thấy tựa hồ như có người đang nhìn mình, nàng lướt đôi mắt mình thì chợt thấy Đông Hoa như có như không nhìn nàng, nàng đưa vò rượu một chút lên kính chàng. Thành Ngọc ở bên nhìn Phượng Cửu, Liên Tống cũng như vậy, ở bên cạnh Đông Hoa nhìn, cả hai không hẹn mà cùng nghĩ trong lòng: “Hai người này sao tư thế đều giống nhau như đúc?”

“Tiểu điện hạ, à không, Nữ quân, từ lúc kế vị đến nay chưa nghe tin tức từ người, vì sao lại không tới Cửu Trung Thiên tìm chúng ta chơi?” Ti Mệnh tay cầm chén rượu đi đến ngồi xuống bên cạnh Thành Ngọc.

“Ti Mệnh, ngươi đừng giỡn, ngươi thường ngày vẫn luôn ở Thái Thần Cung, ta sao dám đi tìm ngươi? Ngươi vẫn nên kêu ta là tiểu điện hạ đi, ngươi kêu nữ quân ta nghe không quen?” Nói đoạn Phượng Cửu lại uống một ngụm rượu.

"Muội uống nhiều rồi, nếu muội uống nữa lát không có ai đưa muội về Hồ Ly Động đâu...?" Lúc này gương mặt của Phượng Cửu đã ửng đỏ lên do men rượu.

"Nếu muội uống say tại đây chẳng lẽ huynh nỡ để muội ở đây mà về hay sao?" Trong giọng nói của Phượng Cửu mang theo một chút nũng nịu nói. Dịch Phong không trả lời nàng. Lúc này có ai còn nhớ tới vị Đông Hoa Đế Quân kia không. Vị tôn thần tử y kia nghe xong lời nói của Phượng Cửu liền không chịu nổi nữa liền đứng lên

"Bản quân còn nhớ Thái Thần Cung còn sự vụ cầ xử lý nên bản quân về trước" Nói xong Đông Hoa liền rời đi. Thành Ngọc và Ti Mệnh liền tò mò hỏi

"Tiểu Điện Hạ vị này là...?"

"Huynh ấy là biểu ca của ta, Thế Tử Xích Chi Hồ Tộc Xích Dịch Phong. Hai người có thể gọi huynh ấy là Thế Tử Điện Hạ hay là Dịch Phong thượng thần" Phượng Cửu nhẹ giọng nói.

"Muội say rồi để huynh đưa muội về". Nói xong liền đi sang nhấc bổng cơ thể Phượng Cửu lên để đầu nàng dựa vào ngực mình rồi quay sang nhìn Ti Mệnh cùng Thành Ngọc nói "Bạch Nhi uống hơi nhiều rượu ta đưa muội ấy về. Xin cáo lui trước". Rồi quay sang thi lễ với Thiên Quân rồi cùng Phượng Cửu rời đi với ánh mắt trầm trồ của chúng tiên.

Hết ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro