Tâm sự buồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ước được một lần có người cùng mình tâm sự lắm nhưng chưa bao giờ có cả chỉ có một tự lừa dối mình, lừa dối cảm súc của mình muốn khóc lắm chứ nhưng ko được phải mạnh mẽ lên  . Nhều lúc chẳng muốn nói chuyện nhưng ko nói thì ai biết mìk tồn tại chứ, có ai thấy cảm súc thiệt của tui chưa hay chỉ thấy tui hay cười, cười chưa chắc gì vui, mà cười để che cảm súc thiệt thôi cười để ko ai xem thường mìk, có ngừi từng hỏi mày có yêu ai chưa chỉ biết cười rồi nói yêu rồi nhưng ai biết vui hay cô Coi và lạnh lẽo có người còn bảo mày có một trái tim sắt đá ko bít yêu là gì nhưng ko ai bít trong đó có biết bao nhiêu..
Tại sao mày lại phải lớn tiếg vì ko lộn tiếg sẽ ko ai đếm xỉ đến mình
Đúng mìk chỉ nhỏ bé nên ko làm được những gì mình muốn họ chỉ biết lớn ăn hiếp mình, họ bảo mình sống giả tạo nhưng ko giả tạo thì sao sống được với xã hội này nhiều lúc tự cười bản thân mình. Họ thì có người chia sẻ cảm súc còn mình thì chỉ im lặng chịu đựng
Họ nó mày nói đi chọc có gì đâu mà sợ nhưng họ có biết gì đâu
Họ chỉ biết lấy cảm súc người khác  làm cho cười niềm vui cho Mình.
Tới lượt họ thì khác họ nói mày vui lắm à
Ừ thì chịu phải chịu đựng thôi.
Chịu đựng đến bao giờ đây.. ??
Mệt mỏi qá nên Viết vậy thôi
.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro