13/03/2018 21:46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi lại đang tương tư đây, chỉ may nó chưa thành "bệnh". Nhớ có nhớ, mong có mong mà được hỏi có lòng hẹn hò thì thôi tôi khiếu. Vu va vu vơ cho đẹp cuộc đời, viết đôi dòng thơ định giấu đáy tủ quần áo nhưng lại nghĩ cậu cũng xứng đáng được đọc lắm chứ, người đầu tiên khiến tôi tỏ tình bằng thơ thay vì một lá thư dài như bài lí luận văn học.
Hôm nay cậu ơi trời đẹp lắm.
Câu đã ngẩng đầu nhìn ngắm chưa ?
Hôm nay cậu ơi cậu đẹp lắm !
Đẹp một hình ảnh trong tim này ...

Gặp cậu một ngày xuân mát mẻ,
Có nắng nhè nhẹ, vài ánh mây
Nhưng tôi chẳng lạ tia nắng ấy ?
Chỉ lạ giọt nắng môi cậu cười...

Tôi nhìn thấy cậu, lưng áo xám,
Lưng áo nhuộm hồng cả không gian.
Tôi chấm luôn cậu lơ đãng bước
Giữa dòng ngược xuôi người vội qua.

Tôi nhớ của cậu từ duy nhất
Hôm đó cậu khẽ nói với tôi.
Tôi nhớ của cậu, lời duy nhất
Chẳng chất chứa chi, chẳng mỹ miều.

Cậu bé, có khi tôi mong mỏi
Dõi giữa đường đông bóng cậu qua.
Hay tôi ngồi lâu nhìn mây, nắng
Biết đâu cậu cũng ngắm bầu trời...
- Diệu -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro