Mô ngư nhi - Nhạn khâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Nguyên Hiếu Vấn)


Phiên âm:

"Vấn thế gian tình thị hà vật, 

Trực giao sinh tử tương hứa? 

Thiên nam địa bắc song phi khách, 

Lão sí kỷ hồi hàn thử. 

Hoan lạc thú, 

Ly biệt khổ, 

Tựu trung cánh hữu si nhi nữ. 

Quân ưng hữu ngữ, 

Diểu vạn lý tằng vân. 

Thiên sơn mộ tuyết, 

Chích ảnh hướng thuỳ khứ? 

Hoành Phần lộ, 

Tịch mịch đương niên tiêu cổ, 

Hoang yên y cựu bình sở. 

"Chiêu hồn" Sở ta hà ta cập, 

"Sơn quỷ" ám đề phong vũ. 

Thiên dã đố, 

Vị tín dữ, 

Oanh nhi yến tử câu hoàng thổ.

Thiên sầu vạn cổ,

Vi lưu đãi tao nhân. 

Cuồng ca thống ẩm, 

Lai phỏng nhạn khâu xứ."


Dịch thơ:

"Hỏi thế gian tình là vật chi,

Mà khiến hẹn thề sống chết? 

Trời nam đất bắc một đôi khách,

Cánh mỏi lạnh nồng mấy độ. 

Vui hoan lạc,

Khổ biệt ly,

Đều là ngơ ngẩn tình nhi nữ. 

Lời người muốn ngỏ, 

Xa tít vạn tầng mây. 

Nghìn non tuyết muộn, 

Bóng lẻ về đâu nữa? 

Sông Phần đó,

Tịch mịch năm nào trống gõ, 

Khói hoang như hồi dẹp Sở. 

"Chiêu hồn" khúc Sở kịp chăng ai, 

"Sơn quỷ" mịt mờ mưa gió .

Trời ghen đố, 

Tin chẳng bõ,

Yến oanh cũng lấp thành đất vàng.

Nghìn sầu muôn thuở,

Còn mãi đợi người thơ. 

Ca cuồng uống khổ, 

Bên mồ chim nhạn cũ."


Điển cố:

Năm Ất Sửu Thái Hoà thứ năm, Nguyên Hiểu Vấn tới Tinh Châu thi, đường gặp người bắt nhạn nói: "Hôm nay bắt được một con nhạn, đem giết. Con thoát được lưới buồn hót không chịu đi, cuối cùng lao xuống đất mà chết." Ông bèn mua lấy, đem chôn trên sông Phần, đắp đá thành mộ chí, gọi là mồ chim nhạn. Khi đó nhiều người cùng đi làm thơ phú, ông cũng làm bài "Nhạn khâu từ". Bài cũ đó không theo nhạc điệu, nay sửa lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro