Tách táchTiếg nước mắt rơi....Đau nhưg ko thể ns.... Vẫn cố mỉm cười....Nhưg khi màn đêm buôn xuốg.... 1 mk ngồi và tự khóc..... ko 1 ai an ủi.... ko 1 lời hỏi thăm....Đó gọi là Cô Đơn....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro