ả đàn bà sưu tầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ả đàn bà thôn quê ở cuối xóm
Bị bao người dòm ngó biết bao lần
Chồng không còn, chỉ một mình tự thân
Trong căn nhà đã mục ra gần hết

Ả chịu đựng bao cay đắng, khổ mệt
Dưới ánh mắt rắn rết của bao người
Dù thế nào, cũng phải cố gượng cười
Trước mấy gã muốn ăn tươi, nuốt sống

Một mình ả đâu thể nào gượng chống
Dưới ác mộng bị hành hạ tả tơi
Đám đàn ông đày đọa đến rã rời
Mặc ả buông lơi, trong căn nhà lạnh lẽo

Ả sống với thân xác đầy vết sẹo
Những vết bầm chồng chéo qua ngày dài
Và khi nào hơi thở sẽ tàn phai
Trước những đọa đày, miệt mài không hồi kết?

Ả gặp nàng khi lòng này gần chết
Khi ả bê bết gục ngã dưới ánh trăng
Nàng bước đến trao ả một chiếc khăn
Nhỏ nhẹ hỏi rằng, tôi đỡ chị dậy nhé?

Thân hình nàng nhỏ, trông như một cô bé
Nhưng vẫn lặng lẽ đỡ ả đến hiên nhà
Cảm nhận được hơi ấm đầy thiết tha
Ả khóc òa, trong vòng tay nhỏ ấy

Sau mỗi ngày ả sống dưới vực đáy
Nàng sẽ đến xua hết thảy niềm đau
Gửi cho ả thêm một ít sắc màu
Cho ả những lần đầu,
chưa bao giờ ả có

Đôi khi là những bông hoa rực đỏ
Hay bướm nhỏ bắt ở cánh đồng xa
Nàng gửi tặng một cái hôn, dịu xoa
Để xóa nhòa những tối tăm, buồn bã

Nàng kéo ả ra khỏi những đày đọa
Sửa sang lại thân xác đã tả tơi
Nàng nắm tay, siết thật chặt không rời
Hứa hẹn không buông lơi,
hứa cả đời với ả

Nhưng làm sao xóa ký ức tàn tạ
Xóa thân tàn sa đọa của ngày xưa
Sao xóa được những ngày trời đổ mưa
Thân ả bày bừa giữa đám đàn ông ấy?

"Nghe nói mày quen con nhỏ xinh đấy
Có muốn nó thay mày làm việc không
Hay đứa mi cùng phục vụ nhiều chồng"
Gã đàn ông nói rồi bật cười lớn

Ả cố nén bao nhiêu cơn tởm lợm
Chỉ cau mày, ngả ngớn đáp gã nghe
"Chỉ đứa trẻ gầy như một cây que
Đâu có đủ đầy như em đây, anh nhỉ?"

Gã nhướn mày làm ra vẻ suy nghĩ
Ả khiếp sợ vội ghì xuống, đảo điên
Ả sợ rằng tên khốn này luyên luyên
Sẽ đụng tay nàng tiên của ả mất

Ả mong rằng gã sẽ không làm thật
Nhưng nào ngỡ thấy nàng ngất trong phòng
Đám ghê rợn đưa ánh mắt ngóng trông
Nhìn quả hồng mềm chờ bị người nắn bóp

Chúng hành hạ đến mức nàng thoi thóp
Thân thể gầy rộp đầy những vết thương sâu
Chúng ép ả nhìn thẳng, cấm quay đầu
Ghi nhớ thật lâu dáng hình nàng đã ch.ết

Người thương của ả,
bị hành hạ đến ch.ết
Xác bê bết máu cùng vết trắng tanh hôi
Đám đàn ông, đều là một gã tồi
Có giết trăm lần,
cũng không thể hết tội

Ả nổi điên và phản kháng dữ dội
Bị bọn chúng đánh đập chẳng tiếc thương
Ả trơ mắt nhìn nàng nơi góc giường
Người yêu dấu thân thương,
chẳng còn vương hơi thở

Nơi thôn quê đôi ba người tạm bợ
Chúng đâu sợ khi hại ch.ết mạng người
Chúng đem nàng vừa tròn tuổi đôi mươi
Ném ở trong rừng làm mồi cho bọn sói

Mất đi nàng, ả chẳng buồn chống chọi
Chúng kêu gọi, ả đến rồi lại về
Chuỗi ngày dài, lay lắt buồn lê thê
Ả chìm trong cơn mê,
mơ mộng nàng còn sống

Ả thấy nàng đứng ở nơi đất trống
Vội vàng chạy đến cạnh nàng thật mau
Nàng đưa tay, ả nắm và cùng nhau
Thoát niềm đau, nơi trần ai khổ sở

Ả ch.ết bên đồi,
xác bị gặm dang dở
Nhưng khóe môi ả nở một nụ cười
Nơi núi rừng, hai linh hồn rạng rỡ
Tay nắm chặt chẳng bao giờ buông lơi.
-
Ả đàn bà thôn quê ở cuối xóm
Đã chết cùng với người mà ả yêu
Đám tội đồ nửa đêm bị thâu tóm
Xác và hồn đã bị lửa hỏa thiêu.

macmart.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tho